Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19: Chúc Nhược Sênh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: Chúc Nhược Sênh

Bạch Vĩnh Hy sẽ không hỏi Chúc Vũ Huyền làm cách nào trà trộn được vào trong trường học, đơn giản chỉ là quyền hoặc tiền, thậm chí có thể là cả hai, không cần phí đầu óc suy đoán.

Nhiều năm giao tình làm Bạch Vĩnh Hy hiểu, Chúc Vũ Huyền là một kẻ cứng đầu cố chấp, một khi đã quyết định chuyện gì thì có mười con trâu cũng không kéo lại được. Hắn đã không muốn nói, dù y có ép hỏi cũng sẽ không nhận được câu trả lời, hoặc giống như vừa rồi, đổi một chủ đề nói.

Ở phương diện miệng lưỡi, Bạch Vĩnh Hy vĩnh viễn không sánh bằng Chúc Vũ Huyền.

Đã như vậy, y cũng sẽ không truy hỏi đến cùng. Nhưng những chuyện y muốn biết, sớm muộn đều sẽ được biết, dù sao, Chúc Vũ Huyền cố chấp, Bạch Vĩnh Hy cũng không phải người dễ dàng từ bỏ.

Không nhận được đáp án trực tiếp từ Chúc Vũ Huyền, y có thể tìm người khác.

"Ngươi không ở lại Nam Cảnh?" Bạch Vĩnh Hy hỏi.

Chúc Vũ Huyền mưu hoa nhiều năm, rốt cuộc hoàn toàn rửa sạch Chúc gia, nắm quyền quyết định tuyệt đối. Lúc này gia chủ hẳn là phải ở lại tọa trấn chấn hưng gia tộc, có ai như Chúc Vũ Huyền, bỏ gánh giữa đường, chạy xa đến Bình Quả tiêu dao.

Chúc Vũ Huyền nhìn Bạch Vĩnh Hy, biết y lo lắng cho mình, trong lòng đã sắp nở hoa đến nơi, bên ngoài lại vẫn bày ra vẻ mặt không có gì, giọng nói bình thản, "Những kẻ có ý đồ đều đã bị quét sạch tương đối, còn sót lại cũng không gây ra được sóng gió gì. Ta có một đám thuộc hạ, việc gì cũng cần ta quản thì còn nuôi bọn họ làm gì? Lại nói, tệ nữa còn có Nhược Sênh."

Chúc Nhược Sênh, em gái ruột nhỏ hơn Chúc Vũ Huyền năm tuổi.

Năm đó khi Chúc Vũ Huyền vừa kế nhiệm Chúc vương, Chúc gia không khác gì nơi đầm rồng hang hổ, chính hắn cũng không đảm bảo được an toàn của mình, nhà ngoại không trông cậy được, cuối cùng, Chúc Vũ Huyền quyết định gửi Chúc Nhược Sênh đến Việt gia.

So với Minh gia bo bo giữ mình, Bạch gia cuốn sâu trong vòng xoáy chính trị, Việt gia đời đời trung thành với sứ mệnh bảo vệ đất nước là lựa chọn tốt nhất của Chúc Vũ Huyền để bảo vệ muội muội mình.

Việt gia cùng là một trong các gia tộc tứ thần, nắm giữ phần lớn quân đội Vân Đoan, Việt gia sùng võ, đến người hầu trong phủ cũng đều biết công phu quyền cước.

Có thể nói, trên mặt nổi, trừ hoàng cung, nơi an toàn nhất toàn Vân Đoan chính là Việt gia.

Hơn nữa, quan hệ giữa gia chủ Việt gia – hộ quốc đại tướng quân Việt Hồng Lâm cùng Chúc vương tiền nhiệm coi như không tệ, không nhẫn tâm trơ mắt nhìn hai huynh muội Chúc Vũ Huyền rơi vào nguy hiểm.

Chúc Vũ Huyền đã kế nhiệm Chúc vương, Việt Hồng Lâm không thể trắng trợn can thiệp, nhưng cưu mang một bé gái, việc này không có gì khó. Càng miễn bàn con gái hắn – Việt Thiên Sương, cũng rất thích người bạn mới này.

Không lâu trước Chúc Nhược Sênh đã được đón về Chúc gia.

Bạch Vĩnh Hy biết về nàng, nhưng không nhiều. Nghe nói Chúc Nhược Sênh còn nhỏ tuổi, nhưng thông minh tài trí hơn người, so với ca ca nàng Chúc Vũ Huyền cũng không thua kém mảy may, thậm chí bởi vì là nữ hài, ở một số phương diện còn tinh tế tỉ mỉ hơn.

Nghe giọng điệu vừa rồi của Chúc Vũ Huyền, tin tức hẳn là chính xác.

Chúc Vũ Huyền đã không lo lắng, Bạch Vĩnh Hy cũng sẽ không phí tâm suy nghĩ thêm, y tin Chúc Vũ Huyền sẽ không để mình rơi vào thế bị động một lần nữa. Hơn nữa, xét cho cùng, y họ Bạch, có một số chuyện tốt hơn hết là không nên biết.

***

Tan học, Chúc Vũ Huyền theo Bạch Vĩnh Hy về ký túc xá.

Bạch Vĩnh Hy không chút ngạc nhiên khi thấy bảng tên ngoài cửa phòng có thêm một cái tên, cũng không chút ngạc nhiên nhìn Andy chuyển sang một giường khác, nhường giường bên dưới giường y cho Chúc Vũ Huyền.

Quan hệ giữa Bạch Vĩnh Hy và hai người khác trong phòng có thể tính là tốt, sẽ không cãi vã, có chuyện cũng sẽ giúp đỡ lẫn nhau, lại luôn luôn có cảm giác khoảng cách không xóa đi được.

Cũng không phải do lỗi của ai, muốn trách chỉ có thể trách bề ngoài lạnh lùng nghiêm túc của Bạch Vĩnh Hy, vô hình chung làm hai bạn trẻ chưa trải sự đời lùi bước.

Chúc Vũ Huyền đến làm mối quan hệ này được cải thiện đôi chút, lại kèm theo một loại màu sắc khó tả khác, ngược lại làm người càng kính nhi viễn chi.

Như vậy cũng không có nghĩa là Chúc Vũ Huyền bị xa lánh, ngược lại, hắn vô cùng được hoan nghênh. Dù sao Chúc Vũ Huyền đẹp trai, giỏi ăn nói, tính tình phóng khoáng dễ gần, nhìn bề ngoài là kiểu thiếu niên dương quang rộng rãi nhiệt tình, rất dễ thu hoạch thiện cảm từ người khác.

Andy và Vicky mỗi lần nghe được đám nữ sinh trong lớp thảo luận về Chúc Vũ Huyền, sắc mặt đều có một chớp mắt vô cùng vi diệu.

Chúc Vũ Huyền đúng là rộng rãi dễ gần không sai, nhưng đó là khi không có mặt Bạch Vĩnh Hy. Mỗi lúc ở cạnh Bạch Vĩnh Hy, biểu hiện của Chúc Vũ Huyền... một lời khó nói hết.

Bởi vì Chúc Vũ Huyền là cùng về ký túc xá với Bạch Vĩnh Hy, buổi trưa cùng ngày Andy và Vicky mới nhìn thấy người, nhưng đối với hắn, bọn họ có thể nói là ấn tượng khắc sâu. Dù sao suy cho cùng, Chúc Vũ Huyền chính là hung thủ kém chút phá vỡ ảo tưởng về cuộc sống vườn trường tương lai huynh đệ hữu ái có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu có lớp cùng cúp của hai người.

Mặc dù xét từ một phương diện nào đó, ngay cả khi không có hắn, giấc mộng này cũng không có khả năng trở thành sự thật. Dù sao cùng phòng với bọn họ là Hy vương Bạch Vĩnh Hy lạnh lùng chín chắn nghiêm túc, không có khả năng giống như một nam sinh mười mấy tuổi bình thường.

Quay lại chính đề, Andy buổi sáng hôm đó đi học trở về nhìn thấy đồ đạc của mình bị cuốn gói cũng không biết bản thân có cảm giác gì, dù sao tất cả lực chú ý của hắn đều đặt trên giường Bạch Vĩnh Hy, không có tâm tư để ý chuyện khác.

Ai có thể nói cho hắn biết, trong ba tiếng đồng hồ người đi phòng trống vừa qua đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao đồ đạc của hắn chạy lên một chiếc giường khác?

Con gấu lớn Bạch Vĩnh Hy để trên nóc tủ bị chuyển lên giường y, bên cạnh còn có hai con gấu nhỏ khác, ba con không phải người chiếm lấy cả chiếc giường chỉ còn trải chiếu!

Mà tất cả chăn đệm của Bạch Vĩnh Hy bị đem xuống giường bên dưới, hơn nữa nhìn dáng vẻ kia cũng không phải chỉ của một người!!

Còn có tấm rèm kéo gọn một bên kia, chỉ nhìn đã thấy giá trị xa xỉ, hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh chung trong phòng!!!

Vicky về chậm một bước, sau khi vào phòng cũng trợn mắt há mồm theo.

Hai người bốn mắt nhìn nhau ý đồ tìm kiếm câu trả lời, lại chỉ thấy dáng vẻ hoang mang trong mắt đối phương, cuối cùng, bọn họ nghĩ đến Bạch Vĩnh Hy.

Hai người biết tính Bạch Vĩnh Hy, y sẽ không nhàm chán làm ra một việc thế này, cũng không có thời gian.

Chỉ là, Vicky chợt nhớ đến vụ ô long hồi đầu nhập học, về sau sự thật chứng minh, thực sự không phải Vicky nghĩ nhiều.

Mặc dù là tiền trảm hậu tấu, nhưng khi Chúc Vũ Huyền nghiêm túc xin lỗi cũng đề nghị đổi giường với Andy, Andy vẫn rất nhanh đồng ý, dù sao chỉ là đổi giường ngủ, Chúc Vũ Huyền cũng không động đến những đồ dùng cá nhân khác của hắn.

Những việc này đều chỉ là râu ria, điều làm Vicky và Andy chú ý là thái độ của Chúc Vũ Huyền với Bạch Vĩnh Hy, hoặc nói một cách chính xác hơn, bầu không khí giữa hai người.

Bạch Vĩnh Hy nhìn qua vẫn như thường ngày, ôn ôn lạnh lạnh. Chúc Vũ Huyền ngược lại, tựa như một con cún vây quanh lấy lòng chủ nhân, bị đẩy ra cũng sẽ không phật ý, cứ tiếp tục sát lại gần quấn lấy Bạch Vĩnh Hy.

Vicky thần kinh thô ồ a cảm thán một trận cũng thôi, không cảm thấy có gì lạ, Andy lại luôn có loại ảo giác bốn phía quanh hai người đều được bong bóng màu hồng bao phủ, rõ ràng hai người đều rất thẳng thắn không hề che lấp, không có chút mập mờ ái muội, lời nói hành động thân thiết cũng không vượt qua phạm vi bạn bè. Tuy ngủ cùng giường, nhưng mỗi người dùng một bộ chăn gối riêng, hơn nữa Chúc Vũ Huyền nói hai người bọn họ là trúc mã trúc mã, quen nhau từ hồi năm tuổi, ngủ cùng nhau thật sự không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng Andy chính là cảm thấy, bản thân và Vicky tựa như hai bóng đèn 400w đang ra sức tỏa sáng tỏa nhiệt tuyên bố cảm giác tồn tại của mình.

Cũng may, khi đối mặt những người khác ngoài Bạch Vĩnh Hy, Chúc Vũ Huyền vẫn rất bình thường, ít nhất không diễn kịch, không làm nũng, không ra vẻ đáng yêu, vân vân và mây mây, cùng nhiều hành động hủy hình tượng khác Andy và Vicky được may mắn chứng kiến khi Chúc Vũ Huyền nhất quyết kéo Bạch Vĩnh Hy ngủ cùng giường với mình.

Rất là làm hai người thở phào một hơi.

***

Chúc Vũ Huyền chuyển đến không bao lâu, kỳ thi cuối kỳ cũng đến.

Trong khi những người khác vùi đầu ôn tập, một Chúc Vũ Huyền ngày ngày nhàn nhã trêu chọc người liền có vẻ đặc biệt nổi bật, đặc biệt đáng ghét.

Cũng may phòng 420 dưới sự tác động của Bạch Vĩnh Hy, bình thường không thiếu tiết cũng không lười biếng, ôn tập coi như nhẹ nhàng, nếu không sẽ bị Chúc Vũ Huyền kích thích ghen tị chết.

Tuần thi kết thúc, toàn bộ đại học tổng hợp bước vào khoảng thời gian náo nhiệt nhất – đại hội thể dục thể thao và hội chợ liên trường.

Sau kỳ thi, mỗi lớp có thời gian khoảng một đến hai tuần báo danh và luyện tập cho hội thao kéo dài một tuần, chuẩn bị hoạt động cho tuần hội chợ sau đó, cuối cùng tất cả các sự kiện sẽ kết thúc bằng buổi dạ hội hóa trang kỷ niệm ngày thành lập trường.

Việc chọn người tham gia hội thao mang tính tự nguyện, dù sao các hạng mục thi đấu nhiều, nhưng lượng người toàn trường cũng thật sự không ít, không cần bắt buộc cũng đã đủ số lượng thành viên để tạo ra một cuộc thi có quy mô tương đối.

Trong lúc Chúc Vũ Huyền còn đang chống cằm nhìn bảng chương trình, vừa nhìn vừa lải nhải với Bạch Vĩnh Hy chuyện này chuyện kia, thỉnh thoảng nghe một câu bạn học lớp trưởng phổ biến nội dung hoạt động, Bạch Vĩnh Hy đã nhanh chóng lấy đơn đăng ký, vung tay, tên Chúc Vũ Huyền liền nằm ngay ngắn bên cạnh hạng mục chạy dài năm nghìn mét.

Khi Chúc Vũ Huyền phát hiện ra thì đã quá muộn, hắn chỉ có thể cạn lời nhìn Bạch Vĩnh Hy, cuối cùng phun ra một câu, "Thù bao lớn?"

Bạch Vĩnh Hy nghiêng đầu nhìn hắn, híp mắt, "Một bức thư."

Nhìn bề ngoài Bạch Vĩnh Hy là một người nghiêm túc, tính tình trừ lạnh một chút vẫn là rất tốt, rất ít khi tức giận. Nhưng Chúc Vũ Huyền quen Bạch Vĩnh Hy lâu như vậy, đã sớm nhìn thấu bản chất mở ra đen của y, không chỉ vậy, Bạch Vĩnh Hy còn thù dai, mà nạn nhân của chuyện này trước giờ chỉ có một mình Chúc Vũ Huyền.

Chẳng qua, muốn trách thì chỉ có thể trách chính bản thân Chúc Vũ Huyền, bởi vì Bạch Vĩnh Hy lúc nhỏ là thật sự ngoan ngoãn hiểu chuyện, mà Chúc Vũ Huyền, cả ngày mưu ma chước quỷ đùa giỡn con nhà người ta, kết quả sống sờ sờ làm Bạch Vĩnh Hy biến thành như hiện tại.

Biết Bạch Vĩnh Hy đang ám chỉ chuyện hắn giấu y chạy qua đây, Chúc Vũ Huyền chỉ có thể méo mặt nhìn tên mình trên giấy, dứt khoát phá quán tử phá suất(1), với lấy tờ đơn đăng ký, quét mắt nhìn một lượt, khi thấy mục mình muốn tìm, khóe môi cong lên viết tên Bạch Vĩnh Hy xuống.

Ban đầu Bạch Vĩnh Hy là không để ý, y biết Chúc Vũ Huyền, biết 5000m đối với hắn thật sự cũng không tạo nên bao nhiêu ảnh hưởng, phản ứng của đối phương hơn nửa đều là diễn. Hai người bọn họ đùa giỡn qua lại rất nhiều lần, y biết hắn có đáp trả cũng sẽ không làm ra điều gì quá đáng.

Thế nhưng Bạch Vĩnh Hy quên, "không quá đáng" của Chúc Vũ Huyền chỉ là không làm tổn thương y, mà Chúc Vũ Huyền giỏi nhất, chính là nhảy nhót trên giới hạn chịu đựng của y.

Cho nên khi nghe thấy tên mình được đặt bên cạnh các cụm từ "biểu diễn" và "múa", cây bút trong tay Bạch Vĩnh Hy "rắc" một tiếng, gãy làm đôi.

Chúc Vũ Huyền nghe mà toát mồ hôi lạnh, cảm giác đang nằm trong tay Bạch Vĩnh Hy không phải bút mà là cổ của hắn.

Nhưng Chúc Vũ Huyền sẽ vì vậy mà từ bỏ sao? Không, đương nhiên là không.

"Vĩnh Hy," Chúc Vũ Huyền bắt đầu công cuộc lừa dối, à không, thuyết phục Bạch Vĩnh Hy đồng ý, "Trước đây ngươi từng học múa."

Đúng vậy, không chỉ học múa, đến thêu thùa may vá Bạch Vĩnh Hy cũng đều học qua. Hy vương phi lúc đó là thật sự đang nuôi con gái, ban đầu chỉ là hi vọng Bạch Vĩnh Hy khỏe mạnh trưởng thành, về sau là để thỏa mãn ước muốn có con gái, có lẽ còn thêm một chút ác thú vị muốn chọc cho tiểu Vĩnh Hy cả ngày nghiêm túc đổi sắc mặt, điểm này nàng và Chúc Vũ Huyền ngược lại rất giống nhau.

Cho nên, những thứ các thiên kim tiểu thư hoàng hoa khuê nữ Vân Đoan cần học, Bạch Vĩnh Hy đều được dạy một lượt. Cũng may Hy vương phi còn nhớ con mình thực ra là bé trai, dằn vặt một thời gian thấy Bạch Vĩnh Hy thật sự không có hứng thú cũng không có thiên phú cũng liền thôi.

Thời gian Chúc Vũ Huyền ở phủ Hy vương từng gặp Bạch Vĩnh Hy luyện múa vài lần, kết quả không quá tệ, nhưng cũng không tính tốt.

Động tác phối hợp tay chân của Bạch Vĩnh Hy có thể nói không chê vào đâu được, nhưng trên mặt y hoàn toàn không có một chút biểu cảm, lần đầu tiên Chúc Vũ Huyền nhìn thấy còn tưởng rằng mình đang xem múa rối.

Bạch Vĩnh Hy vì vậy bị Chúc Vũ Huyền cười rất nhiều lần.

Nhưng đây đều đã là chuyện từ gần mười năm trước, Chúc Vũ Huyền không nhắc chính Bạch Vĩnh Hy cũng quên mất bản thân từng có một đoạn lịch sử đen như vậy.

"Ngươi muốn ta chạy, không vấn đề, nhưng đổi lại ta muốn ngươi làm cổ động viên. Liền lên đài múa một bài, trang phục ta chuẩn bị, nhạc ta chơi, ngươi chỉ cần động động tay chân ba phút. Thế nào?"

Một tràng pháo liên châu tuôn ra không cần suy nghĩ.

"Ngươi âm mưu bao lâu?"

"... Không bao lâu?"

Có nghĩa đúng là đã âm mưu từ trước.

Cuối cùng Bạch Vĩnh Hy không nói gì, Chúc Vũ Huyền cũng ngầm hiểu coi như y đồng ý, nếu không, trời biết hắn sẽ làm ra trò gì để kéo y xuống nước.

Cả đám nam nữ vểnh tai nghe bát quái trong lớp thấy đã không còn trò hay xem liền tập trung thảo luận nên làm gì vào tuần hội chợ, ngoài mặt nhìn như hăng hái vào chủ đề đang nói, nhưng quỷ mới biết trong lòng bọn họ thật sự hưng phấn vì cái gì.

Theo lý thuyết, thời gian biểu diễn văn nghệ trong tuần hội thao là không có nhiều, dù sao hội thao – đại hội thể dục thể thao, nghe tên cũng có thể biết được nội dung, chính là thi đấu các môn thể thao, mà không phải thời gian để giao lưu hát hò, vài tiếng ngắn ngủi trong lễ khai mạc và bế mạc đại hội hoàn toàn không đủ cho mấy tiết mục, cho nên trước khi quyết định danh sách nhất định phải sàng lọc qua một lần, tiết mục báo lên cũng chưa chắc sẽ được duyệt.

Nhưng Bạch Vĩnh Hy là ai? Độ nổi tiếng của y có thể nói đã phủ sóng toàn trường, đầu óc có hố mới không thông qua tiết mục của y, cho nên Chúc Vũ Huyền mới có thể nói chắc chắn như vậy.

.

(1) Phá quán tử phá suất: nghĩa đen là một cái bình đã bị sứt mẻ, nứt vỡ thì dù nó có nát hơn nữa cũng vẫn chỉ một cái bình sứt mẻ mà thôi, không cần phải giữ gìn gì cả, nghĩa bóng là chuyện đã tệ có tệ thêm chút nữa cũng không vấn đề gì =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top