Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Mùa Hè năm lớp 9 tới vội vã. Tôi bị cuống vào vòng quay thi cử. Nhưng nhớ lại, tôi không hề cảm thấy áp lực, mệt mỏi, thậm chí là một chút nản lòng. Gái lớp điên dở của tôi, trước khi rời khỏi trường, chúng đã í ới truyền tai nhau một thông điệp: "Mày rất tuyệt! Dù mày ở đâu, làm gì, trông mày cũng tươi ngon như... trái xoài sống vậy!"

Kết thúc hết thảy các kì thi chuyển cấp, chúng tôi hầu như không học chung lớp nữa. Nhưng tôi biết, mỗi đứa luôn dành một cái "thùng" riêng để đóng gói hai điều ngốc xít mình từng làm trước khi tuổi 16 gõ cửa.

Một là vụ trộm năm trái xoài sống (xém bị thầy tóm). Lớp 30 đứa giành ăn như chết đói, lại còn đổ mắm ra bàn, bị cô giáo phát hiện mắng yêu cho một trận. Mắng xong xuôi, cô còn phạt cả lớp... hái mớ xoài còn lại mở tiệc tập hai.
Hai là bộ ảnh bình minh trên biển. Tôi đã vận động cả lớp tham gia, vì Bát sắp đi. Tất cả thành viên đều ủng hộ. Chúng tôi đã có một buổi chia tay ra trò trước sự chứng kiến của biển, kèm theo những bức ảnh đẹp long lanh trong khoảnh khắc bình minh ló dạng. Tôi thích nhất tấm hình chụp chung với Bát, phía xa xa là một vòm trời màu xám pha loãng màu đỏ ối. Trong ảnh, chúng tôi đã nắm tay nhau, như hai người bạn thân thật sự.

Tôi không nói gì với Bát về tình cảm của mình. Tôi lựa chọn một kế sách lâu đài, để hai đứa khỏi ngại ngùng mỗi lần tám chuyện điện thoại hay bình luận vẩn vơ trên facebook. Có ai đó hỏi tôi có cảm thấy nuối tiếc không. Tôi sẽ tự tin trả lời là không. Tại sao tôi phải tiếc nuối khi tôi của tuổi 16 có bạn bè bên cạnh, có một mối tình đầu đơn phương đẹp như giọt sương mai và có một thằng bạn thân tốt tính.

Tôi đã thả cái "thùng" kỷ niệm ấy xuống biển, cho những con sóng nuốt chửng. Để rồi khi ngắm nhìn biển, tôi sẽ không bao giờ quên được những ký ức cửa một thời ngô nghê, hồn nhiên và đáng yêu đến thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top