Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn cắt vào cổ anh để lại những dấu răng đỏ đầy hấp dẫn , bàn tay nhỏ luồng vào trong áo sơ mi anh mà sờ xoạc , đầu gối hắn cạ vào cái thứ đang cương cứng lên của anh khiến nó như muốn thoát khỏi dựng đầu đầy kiêu hãnh. Dù rất kích thích nhưng anh nhanh chóng lấy lại lý trí để Bruce rời khỏi người mình, Bruce có hơi mất hứng nhưng vẫn kiên nhẫn chờ đợi, hình như hắn có hơi hấp tấp

Clark nhìn Bruce với cái áo xộc xệch và chiếc quần kéo thấp hơn eo một chút mà nắm tay kiềm chế, anh quay đi không nhìn vào hắn , nếu nhìn mãi anh không dám đảm bảo thú đàn ông của anh sẽ không nổi lên

-"Em... Em là học sinh, thầy không thể làm vậy được... Hơn nửa em còn đang say thầy không thể lợi dụng em . Đợi đến khi nào em đủ chín chắn để quyết định có lẽ sẽ tốt hơn... Ưm"

Clark đang nói thì Bruce kéo anh lại một nụ hôn khác , một nụ hôn dịu dàng rồi hắn rời khỏi cánh môi mỏng, đôi mắt thành thật nhìn anh

-"Nhiêu đó chai rượu chỉ bằng một nửa số lượng em uống lần trước thôi, em không say! Và em thật sự thích thầy"

Điều Bruce nói cứ như pháo hoa nổ trong tim Clark, vui đến không tả nổi

-"Dù mối quan hệ này có hơi vô lý và cả thầy và em đều đã từng rất muốn chối bỏ, em không biết đối với thầy ra sao nhưng em không thể chối bỏ cái cảm xúc ngày một lớn lên trong mình và việc được quan hệ với thầy... Em thật sự muốn nó"

Clark thật sự muốn khóc vì những lời thổ lộ của Bruce, anh áp tay mình lên má hắn hắn cũng giữ lấy tay anh , khuôn mặt xinh đẹp kia vẫn chờ đợi câu trả lời từ anh

-"Nhưng em vẫn chưa đủ tuổi mà"

-"Nếu thầy lo sợ sau đêm nay em sẽ đưa thầy vào tù vì tội cưỡng bức trẻ vị thành niên thì thầy yên tâm, em dư sức đưa thầy vào và ra nếu em muốn"

Clark nghe câu nói có chút rùng mình với nụ cười tự mãn trên môi Bruce khiến anh có cảm giác như mình là một đứa trẻ đang bị dụ dỗ . Bruce đang ngồi kế bên anh bỗng đứng lên và chuyển chỗ ngồi sang đùi anh, hắn quàng tay qua cổ  kéo anh lại gần mặt mình

-"Thầy còn thắc mắc gì nữa không"

Từ gốc nhìn này chỉ cần cổ áo sâu thêm một chút anh có thể nhìn thấy tất cả những thứ bên trong, máu cứ dồn đến não và chẳng thể ngăn bản năng đàn ông đang trỗi dậy, anh lại hôn lên môi hắn , một nụ hôn thật cháy bỏng, đến mức cả hai không nở rời đi, hôn xong rồi lại tiếp tục

-"Thầy... Thầy không chắc nữa ... Điều này có hơi không đúng lắm, vốn dĩ mối quan hệ này đã không đúng rồi"

Clark nói với đầy sự lo lắng, anh không bận tâm người ngoài nghĩ gì nhưng anh sợ điều đó sẽ ảnh hưởng tới Bruce, nếu như mối quan hệ này ảnh hưởng đến hắn anh sẽ cảm thấy vô cùng tồi tệ . Thật sự thì, cho đến thời điểm hiện tại anh biết anh có tình cảm với hắn nhưng anh không chắc mình có thể đem đến điều gì cho Bruce

-"Hay... Chúng ta nên là bạn thôi, dù có nói như thể nào đi nữa chuyện này có hơi..."

-"Được thôi"

Bruce nói rời khỏi người anh đứng dậy bỏ đi. Anh nhìn theo bóng dáng hắn rời đi mà không hiểu sao một cổ sợ hãi nổi lên trong anh, như thể anh đã từng trải nghiệm, như thể người trước mắt sẽ tan biến khi anh quay lưng đi. Sự sợ hãi lại một lần nữa trổi dậy sau bao nhiêu năm nguội lạnh của trái tim, anh liền chạy lại ôm chầm lấy hắn từ đằng sau

-"Thầy xin lỗi... Thầy thật sự lo lắng nếu mối quan hệ này ảnh hưởng đến em, thầy không muốn..."

Bruce quay lại ôm lấy anh

-"Không sao, em muốn điều này hơn bất kỳ điều gì"

Cả hai lại hôn nhau , anh đè hắn vào tường mà hôn ngấu nghiến lấy đôi môi hấp dẫn kia tay luồng vào trong áo  mà xoa nắm hạt đậu trước ngực hắn tay còn lại rảnh rỗi luồng vào bên trong quần mà xoa nắm cặp mông săn chắc của Bruce khiến hắn phát ra tiếng rên nhỏ

-"Ưm... Ưm... Ah đừng ... Đừng nắm"

Clark nắm lấy cái thứ đang cương lên của hắn mà xoa nắm khiến nó rỉ nước , anh dần tăng độ ma xác khiến nó càng cứng lên còn chủ nhân nó thì đang đỏ mặt mà rên la

-"Ah... Em sắp..."

Clark tăng tốc hết mức có thể chẳng mấy chốc một dòng trắng đục ấm nóng bắn ra tay anh , chân Bruce mềm nhũn chẳng thể đứng nổi sau lần xuất tinh đầu tiên mà phải dựa vào người Clark , đối với anh chàng học sinh không bao giờ để tâm mọi thứ xung quanh ngay cả nhu cầu sinh lý như Bruce thì cảm giác này vô cùng mới lạ. Anh cúi xuống cắn lấy cái cổ mật ong hấp dẫn của Bruce mà tự tiện để lại những dấu răng đánh dấu, tay kia vẫn chơi đùa với cái mông hắn

-"Ưm... Khoan... Khoan đã, đừng cho vào... Ah"

Hắn cảm nhận có thứ gì đó đang nằm bên trong mình, ngón tay Clark xâm nhập vào trong mà chạm vào từng bức tường thịt và khuấy đảo khiến dâm thủy chảy một lúc một nhiều ướt cả một phần mông hắn, sau một hồi chơi đùa anh lần lượt nhét cả ba ngón tay mình vào bên trong hắn, từng ngón tay lướt qua một điểm nhô lên khiến cho Bruce giật nãy mình

-"Ah..."

Clark cười xấu xa nói

-"Tìm thấy rồi~~"

-"Phòng... Phòng ngủ... Ahhh"

Anh hiểu ý Bruce liền bế hắn lên và chạy thẳng lên phòng ngủ . Cánh cửa bị mở tung anh bế hắn đặt lên giường và đóng cửa lại , lúc này anh mới lấy ra thứ nam tính đang chờ đợi được giải phóng sau lớp vải, hắn thật sự bất ngờ với kích thước vĩ đại của nó, ước chừng không dưới 18cm . Bruce nuốt nước bọt khao khát được chạm vào nó bằng miệng của mình ,nhìn cơ thể Bruce chỉ che nửa thân trên mà khiến cho thứ đó càng gào thét được thể hiện giọng nói Clark khàn đặc cất lên

-"Em muốn thử nó không"

Bruce lưỡng lự một chút, hắn cầm cự vật và cho vào miệng mà liếm mút. Cảm nhận cái lưỡi mềm mại của hắn lướt qua từng điểm trên cự vật mà khiến anh sung sướng tận hưởng, anh nắm lấy đầu hắn mà thúc thật mạnh khiến cho cự vật sâu đến tận cuống họng , anh ra vào bên trong khoang miệng ấm nóng rồi bắn tất cả tinh hoa vào miệng hắn , cái mùi tanh nồng liền sộc thẳng lên mũi Bruce nhưng hắn không nhả ra còn nuốt hết tất cả không lãng phí một giọt

Clark lại đèn hắn xuống giường cởi hết tất cả những gì còn vướn trên người cả hai, anh ngậm lấy hạt đậu trước ngực hắn bên còn lại được tay anh chăm sóc hết xoa rồi lại nhéo, hắn khoái cảm rên rỉ ưỡng ngực ra mong được tiếp xúc nhiều hơn. Chơi ngực hắn chán chê Clark bắt đầu nhét cái thứ to lớn kia vào mông hắn, bên trong bỗng bị một thứ cực đại lấp đầy đến tận gốc không thể tránh khỏi đau đớn , nó không đau như hắn tưởng chỉ hơi nhứt nhối một chút nhưng dù nói gì nó vẫn khá đau đối với người chưa từng trải nghiệm như hắn

Anh không dám cử động, chờ đợi hắn thích nghi với thứ bên trong vì anh sợ làm hắn đau, hắn đơn nhiên nhận ra sự khó chịu của anh

-"Thầy... Động đi"

Anh bắt đầu với những chuyển động nhẹ sau đó là những cú thúc dữ dội , mỗi cú thúc đều đâm đến điểm G của hắn khiến Bruce chỉ biết nắm chặt lấy gar giường mà rên la không biết xấu hổ. Tiếng rên của hắn như thuốc kích dục rót vào tai Clark khiến cho con thú bên trong anh càng ngày càng khao khát mãnh liệt được ăn trọn con mồi trước mặt

Anh cầm lấy eo hắn mà thúc mạnh , từng cú đều rút ra gần như hoàn toàn rồi lại trực tiếp đâm mạnh vào điểm nhạy cảm khiến dâm thủy chảy ướt cả một mãng gar giường

-"Ah... Mạnh... Mạnh quá ưm... Ưm"

-"Đây là lần đầu của em đúng không"

-"V... Vâng... Arggg"

Giọng nói ngọt ngào phát ra những tiếng rên rỉ quyến rũ hòa hợp cùng âm thanh ướt át khiến cho bất kỳ ai nghe được đều đỏ mặt

-"Em... Em sắp..."

-"Đợi thầy"

Sau vài chục cú thúc nữa khoái cảm đạt đến cực khoái cả hai bắn ra cùng lúc , hắn cảm nhận được dòng tinh dịch nóng ẩm phun trào bên trong người mình. Cơ thể hắn như vũng nước nằm phịch xuống giường mà thở hổn hển, Clark nằm xuống bên cạnh ôm hắn vào lòng, điều này đối với hắn như một giấc mơ vậy , hắn yêu cảm giác được làm tình cùng Clark

Anh hôn lên trán hắn thủ thỉ nói

-"Ngủ ngon nhé"

-"Thầy cũng vậy"

Hai người cùng ôm nhau ngủ. Ánh trăng xuyên qua lớp mây đen dày đặc của màn đêm lạnh lẽo, những tia sáng êm đẹp thanh mãnh chiếu qua khung cửa sổ để lộ hai con người đang cuộn lấy nhau với trái tim chung nhịp đập , đêm đó chắc chắn họ đã mơ về một nửa kia của mình nhưng sóng gió phía trước ra sao liệu tình yêu họ có còn trong trắng êm đềm như ánh trăng? Chỉ có họ mới biết được

-----------------Sáng hôm sau----------------

Clark thức dậy đầu tiên, anh quay sang nhìn mặt trời sau lớp cửa kính , những chú chim đang đậu ngoài kia mà ca hát cùng bè bạn. Anh nhìn khung cảnh buổi sáng một chút rồi quay lại nhìn khuôn mặt đang ngủ say của người kia , quả thật khuôn mặt hắn cứ như một tác phẩm điêu khắc vậy, tinh tế đến đê mê nhất là khi cả cơ thể hắn toàn những dấu đỏ mà anh để lại. Người này là của anh!

Anh vươn tay vuốt ve khuôn mặt hoàn hảo, ngón tay dừng lại trước cánh môi đỏ có chút rách, có lẽ hôm qua anh đã hơi mạnh tay cảm giác này đã quá lâu rồi anh không trải qua điều đó khiến cảm xúc ập tới một cách đột ngột sẽ rất dễ mất kiểm soát, và Clark đã như thế vào hôm qua. Anh còn nhớ khoảng khắc Bruce thổ lộ với anh, tiếng rên rỉ ngọt ngào kích thích, khuôn mặt dâm đãng khiến anh chỉ muốn chà đạp nó thật nhiều và đôi mắt ngập nước mờ ảo nhìn anh , tất cả mọi thứ đều là một bức tranh đẹp với Clark

Đang mân mê thì bỗng đôi môi đó hôn lên ngón tay anh, hắn từ từ mở đôi mắt xám ra phản chiếu hình ảnh anh , ánh mắt hắn dịu dàng nhìn người kia đến mức  khiến anh tan chảy, nụ cười trên môi nhẹ nhàng như trời nắng

-"Chào buổi sáng"

Anh cũng mỉm cười, hôn lên mái tóc mềm mại

-"Chào buổi sáng"

Cả hai ngồi đó ngắm mặt nhau một lúc rồi Bruce mới chợt nhớ ra một điều khá quan trọng

-"Hình như, thầy chưa tặng quà sinh nhật cho em đúng không?"

Hắn nói mới chợt nhận ra, hôm qua anh đã chạy đến đây bằng tay không mà chẳng có lấy nổi một tấm thiệp

-"Thầy... Thầy xin lỗi. Thầy có thể đền bù không?"

-"Tất nhiên rồi"

Một nụ cười ma mị nở trên môi hắn , hắn xích lại gần đưa tay lên cằm và kéo anh lại gần mình dùng ánh mắt quyến rũ nhìn anh

-"Thầy... Làm người yêu em nha"

Ôi Bruce trước mắt anh đẹp đến mức anh đang cố gắng kiềm chế dòng nước tăng lực rồng đỏ đang muốn phun trào... Nhưng mà khoan đã?! Hắn vừa nói gì cơ!

-"E... Em nói gì cơ"

-"Thầy làm người yêu em nha"

Những lời này như vừa đấm vừa xoa vào tai anh. Anh nên trả lời như thế nào đây, anh thật sự rất thích hắn nhưng tận sâu trong đáy lòng cảm giá tội lỗi với Lois luôn đeo bám lấy anh, anh phải làm sao đây , bức tường quá khứ quá lớn với anh

-"Thầy.... Thầy không biết nữa, thầy cảm thấy có lỗi... Ưm"

Bruce hôn anh một cái rồi nhanh chóng rời đi, đôi mắt tin tưởng cùng dẫn lối nhìn thẳng vào anh

-"Em biết thầy đang cảm thấy tội lỗi, nhưng đó là chuyện của quá khứ thầy không thể để nó ảnh hưởng đến hiện tại. Nếu Lois yêu thầy thật lòng thì cô ấy sẽ cản thấy rất hạnh phúc khi nhìn thấy thầy tìm được người mình thật sự muốn ở bên mà không hề oán trách, và em cũng vậy nên... Nếu thầy không muốn , chẳng sao cả chỉ cần thầy cảm thấy thoải mái và hạnh phúc, mọi thứ đều ổn với em"

Bruce nói , không hiểu từ khi nào hai hàng nước mắt đã lăng dài trên má hắn. Hắn sợ hãi... Sợ hãi câu trả lời của anh sẽ không như hắn mong đợi, để rồi đau đớn lại về với hắn mỗi đêm. Hắn thừa nhận kể từ khi quen biết Clark, ác mộng đã không còn đeo bám lấy hắn như một vật ký sinh mà thay vào đó là những  giấc ngủ êm đềm, hắn thừa nhận có đôi lúc hắn đã nghĩ sẽ ra sao nếu hắn có thể vượt qua cái lời nguyền chết tiệt và đến với anh, liệu cả hai sẽ sống hạnh phúc với nhau như một bộ phim truyền hình? Hắn thừa nhận trái tim hắn đã một lần nữa loạn nhịp, và hắn sợ hãi điều đó, sợ hãi sẽ lại thấy người mình thương ra đi nhưng bằng một cách nào đó con người Clark đã cho hắn thêm can đảm để rồi hắn có thể nói ra những điều giấu kính và chỉ cần được nói ra việc anh có từ chối hay không đối với Bruce không còn quan trọng, chỉ cần anh không kỳ thị hắn vẫn là người thầy ngây ngô của hắn, hắn chỉ cần bấy nhiêu đó thôi

Hắn có thể cảm nhận, ngón tay anh đang lau đi từng giọt nước mắt trên khuôn mặt hắn, anh kéo hắn vào một nụ hôn nóng bỏng, cái lưỡi anh lại luồng vào bên trong mà chơi đùa với lưỡi hắn, cả hai quấn lấy nhau không rời cho đến khi cả hai thiếu không khí nghiêm trọng anh mới luyến tiếc rời đi

-"Thầy vẫn chưa trả lời mà em đã khóc rồi"

Nói thật Clark không thích nhìn thấy hắn khóc một chút nào , nó khiến trái tim anh đau lắm. Lời nói anh như một bản trống khiến tim Bruce đập rộn ràng

-"V... Vậy"

-"Yeah, thầy sẽ tặng bất cứ món quà nào mà em muốn"

Anh nói rồi ôm Bruce vào lòng, hắn nằm gọn trong lòng anh mà khóc như một đứa trẻ nhưng nó không phải giọt nước mắt của đau khổ, anh chỉ biết cười xoa đầu hắn. Ahhh tại sao Bruce lại có thể đánh yêu như thế nhỉ

-"Nín đi nào, em đang rất dễ thương đấy có biết không"

-"Thầy nói cái gì?!"

Bruce ngưng khóc đẩy anh ra phồng má nói, anh không thể kiềm được mà đưa tay lên nhéo lấy đôi má đang phúng ra như cái bánh bao chiên của hắn

-"Ah~~~ Brucie đáng yêu quá"

Hắn chỉ úp mặt vào ngực anh mà đỏ mặt xấu hổ, cặp đôi đang tình tứ với nhau còn mặn mà hơn cả nước biển Thái Bình Dương thì bỗng cách cửa bị mở toang. Một người đàn ông với khuôn mặt tức giận hết mức có thể đi vào và nhìn chằm chằm cả hai như muốn ăn tươi nuốt sống, hắn nhìn thấy mồ hôi lạnh liền chảy như thác miệng mấp máy không nói nên lời

-"Al.... Alfred?!"











Đây có phải điều mà mọi người mong chờ (° ͜ʖ ͡°), H hơi thiếu múi mọi người ăn đỡ giùm tôi nhá vì tôi lười qué
Thi xong tôi lười ra hẳn luôn á trờiiiiii, mọi người hãy mua thuốc trị lười cho tôi bằng cách bình chọn và bình luận thật nhiều nha. Mình thích đọc bình luận lắm
Yêu mọi người ❤ ❤ ❤
Ngày up : 2/11/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top