Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã qua ba giờ đồng hồ rồi mà Jimin vẫn cứ ngồi im thinh thích bên chiếc giường trắng xoá ấy, màn đêm ngày càng trễu nặng, anh không biết bản thân bây giờ đang suy nghĩ về điều gì nữa

Anh cứ dán mắt vào xấp thư dường như đã có ai đó vò nát, khiến chúng bị nhăn nhún một vài chỗ

Từng bức thư đều có đánh số thứ tự, người nhận đều là Park Jimin nhưng anh lại chưa từng nhìn thấy chúng trước kia dù chỉ một lần



"Ngày 13 tháng 4

Jimin à! Cậu khỏe chứ ? À ừ mặc dù là tớ chỉ mới chào tạm biệt cậu hôm qua thôi nhưng mà... tớ nhớ cậu quá đi mất, không biết là cậu có mặc ấm và ăn uống đầy đủ hay không nữa? Hi vọng có, yêu cậu"

Căn phòng đơn độc hòa cùng ánh đèn loe lói, anh không thể làm thêm bất cứ điều gì ngoại trừ việc dán mắt vào từng bức thư và đọc đi đọc lại chúng như một lập trình



"Ngày 13 tháng 5

Jimin à! Một tháng trôi mau thật đó, thú thật với cậu là Park Hyomin tớ không thích viết thư một chút nào đâu vì tớ lười lắm, văn chương cũng không được hay nữa. Nhưng mà tâm trí cứ bắt ép tớ làm như thế, biết sao được bây giờ vì nó chỉ nghĩ đến mỗi mình cậu thôi à, cho dù là có bận như thế nào đi chăng nữa thì nhớ phải giữ gìn sức khỏe thật tốt nha! Mãi mãi yêu cậu"

Trái tim anh bổng như bị ai đó siết chặt

"Ngày 13 tháng 6

Jimin à! Tớ đã nghe ca khúc mới của cậu, vừa hay là tớ vừa nhớ và tìm ra cái gì đó trong ngăn tủ, là tấm ảnh mà tớ và cậu lần đầu tiên chụp chung. Bây giờ trông cậu trưởng thành quá, liệu tớ có còn xứng là bạn gái của cậu nữa hay không đây? Nhớ ngủ đủ giấc nhé và giữ gìn sức khỏe nhé, yêu cậu"

Anh cảm thấy quá xấu hổ, lúc nào cô cũng không quên nói lời yêu anh. Còn anh thì sao? Anh thậm chí còn chẳng nhớ nổi lần cuối cùng nói yêu cô

Anh nhìn thấy tấm ảnh rồi, ngay trên bức tường kia, đẹp lắm!


"Ngày 13 tháng 7

Jimin à! Trông cậu dạo này ít cười quá nhỉ, tớ thấy cậu khá là mệt mỏi khi quay hình? Có ăn uống đầy đủ và ngủ đủ giấc không đấy Jimin? Tớ biết là cậu rất mạnh mẽ mà, cố gắng lên Jimin. Yêu cậu"

Anh hít một hơi thật sâu chậm rãi thở ra

Buổi quay hình hôm đó chẳng ai nhìn thấy anh mệt mỏi ngoại trừ một người, người thấu hiểu anh nhất

"Ngày 13 tháng 8

Jimin à! Cậu biết không Jungkook đã đến thăm tớ đó, cậu ta bây giờ trông trưởng thành quá đi thôi. Tớ cảm thấy có lỗi quá, từng câu hỏi thăm tớ đều dành hết cho cậu không màng đến sắc mặt của cậu ấy luôn, nhưng mà cậu ấy vẫn rất vui vẻ kể hết cho tớ nghe, rằng dạo này cậu vẫn đang sống rất tốt, đừng quên tự chăm sóc bản thân nha! Tớ và ARMY rất lo cho cậu đó, yêu cậu"

Một giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má anh

"Ngày 13 tháng 9

Jimin à! Mọi thứ vẫn ổn chứ? Mặc dù sẽ có đôi lúc mọi chuyện diễn ra khá phức tạp nhưng mà tớ tin là sẽ có cách giải quyết nhanh thôi, giữ gìn sức khỏe nhé! Ăn nhiều vào đi cậu gầy đi nhiều rồi đó, sao trông tớ cứ như bảo mẫu già nua vậy haha"

Điều khiến anh yêu thương cô nhiều như thế này, chính là sự quan tâm; ân cần mà cô dành cho anh

Giá như anh không tự mặc định rằng là một idol thì nhất định không được hẹn hò, dừng lại được sự điều khiển từ dư luận thì có lẽ anh đã có thể mạnh mẽ công khai với tất cả mọi người rằng, cô chính là cuộc sống của anh, là tia sáng của anh

"Ngày 13 tháng 10

Xin lỗi cậu và chúc mừng sinh nhật! Tớ đã rất mong chờ vào ngày này vì tớ đã rất hi vọng cậu sẽ về thăm tớ, không biết là cậu có còn nhớ hôm nay cũng là ngày kỉ niệm mà chúng ta yêu nhau hay không nữa? Tuy biết hôm nay là một ngày trọng đại nhưng mà tớ không thể giấu diếm cậu nữa rồi , hãy mở cuộn băng lên đi!"

Lần đầu tiên cô không gọi tên anh ở đầu dòng nữa, và đây cũng là bức thư cuối cùng rồi, sau đó anh bắt đầu mở đoạn băng

Trở lại chỗ ngồi của mình, anh ôm lấy đầu gói tựa cằm lên và lắng nghe

"Jimin à"

Thề với lòng rằng anh rất nhớ giọng nói của cô, anh đã rung lên khi cô gọi tên anh, đã bao lâu rồi anh chưa nghe cô gọi tên anh nhỉ ?

"Tớ không biết phải điều chỉnh cảm xúc như thế nào để nói ra điều này nữa, nhưng tớ sẽ cố..."

Cô ngừng đi một lúc, anh nghe rõ được cô đang hít một hơi thật sâu

Anh tự vẽ ra khuôn mặt cô trong tâm trí của mình, đôi hàng mi nhắm lại như lúc anh hôn cô

Đã lâu lắm rồi anh chả nhớ nổi khuôn mặt của cô như thế nào nữa

"Thật ra thì 5 tháng qua tớ đã phải sống chung với một khối u trong não, bác sĩ bảo khối u này là ác tính"

Anh mím chặt môi, dùng tay ôm lấy đầu và điều chỉnh hơi thở thật sâu

"Bất ngờ lắm đúng không ? Thật sự tớ cũng đã từng như cậu lúc này vậy, tớ chưa bao giờ nghĩ sẽ có một đều tồi tệ như thế xảy ra trong cuộc đời tớ"

Cô cười nhưng anh cá là cô sắp khóc, chất giọng điềm tĩnh của cô bắt đầu vỡ ra rồi

"Cái thứ chết tiệt đó cứ dày vò tớ, tớ có thể thành thật với cậu có được không ? Tớ đau lắm !  Thật sự rất đau, não tớ dường như sắp nổ tung luôn rồi Jimin à"

Nghe đến đây, anh chưa bao giờ anh cảm thấy ghét bản thân mình nhiều như lúc này

Anh đã không ở bên cạnh lúc cô cần anh nhất.

Anh vì lịch trình mà nhẫn tâm bỏ mặt đi người con gái anh yêu thương, phải chịu ngày ngày đựng sự quành hành từ cái thứ ác độc trong não kia

"Tháng này khối u đã trở nên nghiêm trọng hơn rồi, nó lan ra đến tủy sống của tớ khiến tớ không thể viết thêm bức thư nào cho cậu nữa, xin lỗi nhé. Tớ quyết định thu âm vào cuộn băng này cho cậu, tớ e là tớ không thể đương đầu với căn bệnh nữa đâu, nó nằm ngoài sức chịu đựng của tớ"

Anh gần như đã khóc, nước mắt anh dàn dụa trên khoé mắt. Tiếng nấc của anh vang vọng cả căn phòng

"Trong thời gian qua tớ cố tìm kiếm một chút liên lạc từ cậu để tớ có thêm sức mạnh vượt qua nỗi sợ này nhưng có lẽ chỉ là vô ích... tớ không thể duy trì mạng sống khi không có máy mốc y tế vì tớ rất yếu, đến nước này tớ chỉ còn một con đường duy nhất là kết thúc cuộc đời mình"

Anh hét toáng lên đau khổ, dùng tay đấm thật mạnh vào tường mặc cho tay rươm rướm máu. Anh vẫn đấm điên dại, cô cứ bảo anh phải tự chăm sóc mình nhưng tại sao lại không làm như thế với bản thân chứ??

"Mọi người đều rất ủng hộ quyết định này của tớ, gia đình tớ không muốn tớ phải  khổ sở vì cơn đau này, tớ cá là cậu cũng thế, nên tớ rất xin lỗi cậu vì đã thông qua... hứa với tớ là hãy trở thành một Park Jimin thật tố

Nên nhớ đó là cách mà một Jimin tốt bụng đã tìm ra tớ, tìm ra mọi thứ trên cõi đời này

Tớ và ARMY không muốn cậu xảy ra chuyện gì đâu, nhớ là đừng từ bỏ ước mơ của mình. Cậu chưa biết là giọng hát của cậu đã tiếp sức nhiều cho tớ như thế nào đâu, cảm ơn cậu nhiều lắm. Nhớ là phải ngủ đủ giấc và giữ gìn sức khỏe đó Park Jimin"

Anh ngã quỵ xuống sàn nhà, thật là dù có thế nào đi nữa thì cô vẫn luôn lo cho sức khỏe của anh, còn anh thì sao ? Thật sự chẳng xứng đáng với cô chút nào

"Tớ nghĩ đó là tất cả những gì cần nói rồi

Nếu có khó khăn gì, xin hãy nhớ về tớ một chút nhé

Đừng quên người con gái mà cậu đã cướp đi nụ hôn đầu đời

Đừng quên người con gái đã dùng cả thanh xuân để chờ đợi cậu

Hãy sống thay cho phần của tớ nhé, tớ yêu cậu"

Cuộn băng bị nhả ra khỏi chiếc radio

Anh vẫn nức nở khóc như một đứa trẻ

"Tớ cũng yêu cậu nhiều lắm Park Hyomin..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top