Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Ngồi trên chiếc ghế xofa là thân hình gầy gò ốm yếu của ông chú nọ cùng với gã người yêu của y, gọi là chú thì hơi quá, nhưng y đã 29 tuổi rồi. Đức Thiện ôm chặt lấy Thanh Tuấn, mắt y quầng thâm, khoé mắt sớm sưng vù lên vì khóc quá nhiều.

- Tìm được Trung Đan chưa..

Tình trạng Thanh Tuấn cũng không khác là bao, hắn không biết phải làm gì, mang trên mình biểu cảm mệt mỏi hắn chỉ biết an ủi người hắn thương

- Ngoan.

Chuyện là sau khi chương trình hoàn toàn kết thúc, hắn, y và MC có rủ Trung Đan với các huấn luyện viên đi ăn mừng. ai cũng nấc mấy lon bia, rượu cho nên đến tận 11-12h đêm mới về, Trung Đan có bảo anh tự về được, tuy nhiên sáng hôm sau lại biệt tăm biệt tích.  Tất cả mọi người đều đi tìm anh, tìm lấy lấy tìm để cuối cùng đều rơi vào vô vọng. Đối với hắn hay là y, anh chính là tri kỷ, nếu thật sự không tìm được Trung Đan cuộc sống họ như đã mất đi một nửa.

Trung Đan mất tích cách đây đã được hơn năm, cảnh sát cũng đang chuẩn bị vào cuộc, hắn chỉ hi vọng anh vẫn ổn và trở lại sớm.
———————————————————————————
- Tha cho Anh.

Lại thêm một cú đấm lên bụng, Trung Đan đau điếng thét lên, đã bao lâu anh bị giam cầm, bị chặt đi đôi cánh tự do? Bản thân anh không muốn biết. Cảnh tượng bây giờ thật sự thảm khốc, lớp da thịt mịn màng chứa vô số hình xăm trước kia chẳng còn nguyên vẹn mà bù lại chính là vết roi da, vết cắn.Chân Trung Đan bị dây xích trói chặt lại làm mất đi cảm giác đi lại, giờ đây anh chỉ có thể bò.

Kẻ nào đã làm chuyện này thật biến thái, thật kinh tởm, cầm thú .

Nhưng kẻ này lại là người thân cận nhất với anh

Chính là Hoàng Khoa

Hoàng khoa dùng lực tay bóp cằm anh lên, mắt cậu ta nổi gân máu, trợn lên nhìn anh

- hôm nay nhân lúc tôi không ở nhà, anh lén lấy điện tôi gọi cho ai hả?

Trung Đan không dám nói gì, mắt tròn cố gắng tránh anh mắt cậu. Thật ra, đúng là hôm nay lúc cậu đi vắng, anh đã nhân cơ hội còn chút sức cuối mà trộm lấy chiếc điện thoại hắn để trên chiếc ghề mà khoá chân anh gọi cầu cứu. Anh không dám nói, vị anh sợ cậu sẽ đánh anh, đè anh ra, lột trần anh..

- Nhìn tôi!
Càng ngày Hoàng Khoa càng bóp chặt lấy gò má anh hơn, Trung Đan kinh suyễn hét lớn, đôi mắt trước kia từng rất sắc xảo, quyến rũ đến khó tin, giờ đây chỉ còn đọng lại những giọt lệ chua xót đau đớn đến đáng thương.
- Đa..Đau... anh

Hoàng Khoa thấy anh vẫn không chịu trả lời, cậu ta mất bình tĩnh, chuyển tay từ má xuống vùng cổ, bàn tay thô bạo một mực nắm lấy, lực tay cậu mạnh đến nỗi xếch của người anh lên.

Trung Đan dãy dũa thở dốc, mặt mũi đỏ bừng vì thiếu không khí, tay anh bắt lấy cổ tay cậu để dũa bỏ, nhưng không thể.

- Trả lời tôi!
Trung Đan lắc đầu lìa lịa, nếu cậu ta không buông ra, có lẽ anh sẽ chết ở đây mất. Hoàng Khoa cũng nhận biết được anh không thở được liền lỏng tay, cậu thả người anh xuống, tấm lưng trần thương tích bị đập mạnh bởi sàn nhà lạnh buốt làm anh không khỏi rên lên.

- Không ngờ một kẻ như anh, đến chân cũng không đi được mà còn cả gan ăn trộm điện thoại tôi ư?

Hầu kết nhấp nhô, muốn nói cũng không nói được.

Cậu nắm tóc anh lên, môi thì thầm bên tai anh

- Hay là gọi cho tình nhân? hừ! Đúng là thứ Omega dâm loạn!
Mắt anh mở lớn, miệng muốn nói gì đó nhưng lại không dám. Cậu ta sỉ nhục, lăng mạ, vấy bẩn anh, anh cũng không nói gì, vì sao? Bởi vì anh tôn trọng cậu, kề sát bên nhau đến mấy năm, chẳng nhẽ vì chuyện này mà lại để anh ghét bỏ cậu sao. Nếu như cậu ghét anh như vậy, thì có lẽ, anh chết đi cũng sẽ bớt gánh nặng.

- Giết anh đi, xin em..
Hoàng Khoa không trả lời cậu, ngược lại thì nhếch môi cười. Cậu ta lại tiến đến chỗ anh, vuốt ve lên tấc da thịt chẳng lành, mắt cậu tối sầm, chính là dục vọng

-Em không thể buông bỏ thứ đồ chơi như anh được anh BINZ à..

Mắt Trung Đan giờ đã ầng ậc nước, anh không muốn sống nữa, chịu nhục vậy là đã quá đủ rồi sao? Anh lấy hết khí lực trọng họng rồi hét lớn

- Tôi không yêu cậu! Kể cả cậu có giam cầm tôi, có làm gì đi chăng nữa, tôi cũng không bao giờ thuộc về cậu!

Chát!

- Câm mồm!

Cậu ta tát anh, đau thật đấy.. nhưng thôi anh cũng đã quen rồi.

Phải

Cậu thích  anh, rất rất rất thích là đằng khác, đến mức phải cuồng si, ham muốn từng mùi hương trên người anh. Đó chính là câu chuyện của 1 năm trước

1 năm trước

Trong mắt fan,anh là một bad boy chính hiệu, hay cũng có thể sugar daddy, một Alpha, bởi vì bên ngoài bản thân anh cũng chính là người thể hiện như vậy. Nhưng họ đâu biết, kẻ mà luôn toả sang trên sân khấu, được bao nhiêu những cô gái trẻ bao quanh lại là một omega cơ chứ. Cậu là người biết đầu tiên, bởi vì anh luôn mang trên mình mùi hương của một beta, cho đến khi cậu nhìn thấy anh trong thay đồ, mặt anh ửng đỏ, cơ thể mồ hôi đầm đìa, ánh mắt sắc dục đong đưa ướt át làm cậu phải rùng mình. Không hiểu ma xui quỷ khiến, cậu ta lại bước đến chỗ anh

- Anh Đan, anh sao vậy?

Cơ thể anh có phản ứng lúc đấy, bởi vì anh biết cậu là một Alpha, Trung Đan  lảng tránh vấn đề, vẫn vờ như mình bình thường

- Anh hơi mệt xin lỗi. Em ra ngoài trước đi
Hoàng Khoa vẫn nhân cơ hội giả cẩm giả điếc, tiến sát đến chỗ anh, cố tình toả ra horomone nặng mùi của cậu. Trung Đan càng phản ứng mạnh hơn, horomone của anh cũng bắt đầu đi ra, nó xộc thẳng vào mũi cậu, đó là hương thơm ngọt lịm của hải đường hoa, huyết nhục mơ hồ kéo hai người vào cơn mê man, nhưng lúc đó Trung Đan đã kịp tỉnh lại mà nhanh chóng lảo đảo chạy đi, bỏ lại cậu bơ vơ một mình.

Vậy là lộ luôn rồi.

Từ đó trở đi anh bắt đầu tránh mặt cậu, bình thường trong Rap Việt họ trêu ghẹo và trọc phá nhau rất nhiều, nhưng giờ đây chỉ một người nói một người nghe, lúc nhóm đi ăn thì cũng không đi, nhưng khi không có cậu thì anh lại đi. Cậu có chút buồn đấy, đã từng muốn từ bỏ, bởi vì anh như một bông hồng xinh đẹp lại nhiều gai, Cậu thích cái loại người mà ngạo kiều, loại người mà luôn chống đối mọi ý kiến của cậu,người khó tiếp cận lại khó tiến đến. Cho nên cái si mê, cuồng nhiệt này thật khó để gỡ bỏ.

Đỉnh điểm là khi có lần cậu và anh nhỡ bắt gặp nhau trong nhà vệ sinh, không khí vô cùng ngại ngùng nhưng anh vẫn không nói nên câu nào, đôi mắt đào hoa vẫn thật lạnh lùng sắc bén như thế, nó luôn phải vậy nhằm mục đích che đi những cảm xúc của anh.

- Anh Đan anh thay đồ ạ?

Trung Đan không nhìn cậu, miệng nhẻ nhẹ một cậu ừ. Cậu biết điều quay lưng ra sau cho anh thay đồ, nhưng vẫn không thể tránh được mùi hương quyến rũ của anh mặc dù đã bị một tầng lớp nước hoa bao phủ. Bèn liếc mắt nhìn về phía sau một chút.

Ôi

Tấm lưng với đường cong thật đẹp, da anh không trắng nõn, nhưng lại vô cùng mịn cảm tưởng như của những thiếu nữ mới lớn, cơ bụng săn chắc với vòng eo thon cũng vậy, người anh không thô ngược lại thì khá nhỏ nhắn nhưng vẫn có thịt. Hình xăm trên ngực với tay càng làm cậu mê hoặc hơn, và đặc biệt hơn hết chính là cặp mông đẫy đà phía sau lớp boxer đen bó chặt.

Thật sự

Cậu chỉ muốn lột trần anh ra ngay tại đây, che đi ánh mắt vô tội ấy, đè anh ra , cưỡng bức anh, cậu muốn thấy được biểu cảm đau đớn ấy, muốn được cảm nhận hơi nóng sâu bên trong Omega này.

Hình như mày đi hơi xa rồi

Nói là liếc mắt, nhưng lại là quay hẳn mặt sang nhìn, liền chạm mắt anh, cậu ngại ngùng, tai đỏ lên nhanh chóng quay đầu lại lần nữa.

Cậu phát điên mất.

- Mày là huấn luyện viên đấy, ra đi kẻo muộn.
Trung Đan nhắc cậu, cậu yêu chất giọng của anh vô cùng, nó ấm áp lắm, thật sự rất ôn nhu.. Sẽ thế nào nếu như cái miệng xinh xinh kia phát ra tiếng rên rỉ gọi tên cậu? Tiếng cầu xin khát dục? Chắc hắn rất gợi tình.

Cậu gật đầu cười tươi rồi bước ra ngoài với anh.

Thời điểm cậu có những suy nghĩ biến thái nhất cũng là lúc cậu biết được anh phải là của cậu

Cũng chính là lúc sâu trong tâm hồn Hoàng Khoa nghĩ đến việc giam cầm anh nếu như anh không thuộc về cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top