Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9 : Người quen?!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT : MIN

--------- - --------

Ngày hôm sau, tại nhà ông bà Kim, JiMin đứng ngoài cổng bấm chuông..

'Kính..kong  Kính..kong'

-Ra kiền -Bà SeoYeon đi ra mở cửa.

-Chào bác ạ! -JiMin lễ phép chào người quản gia.

-Ra là cậu Park, mời cậu vào nhà, cậu tìm thiếu gia Kim ạ?

-Vâng, bác gọi cậu ý hộ cháu với.

-Vậy cậu đợi một lúc ạ.

Rồi bà SeoYeon đi lên phòng SeokJin. 'Cốc cốc'. SeokJin mở cửa hỏi:

-Có việc gì sao dì Seo?

-Cậu Park đang đợi thiếu gia dưới nhà ạ.

-Dì nói cậu ấy đợi một lát cháu sẽ xuống.

-Vâng.

'Cạch' .Cánh cửa phòng khép lại.SeokJin liếc đồng hồ "Mới có 2h15, sao cậu ấy đến sớm thế nhỉ?" và từ từ đi vào làm vscn.

_10p sau_

-Chào Jiminie!

-Hi Jinnie! Tớ tới đưa cậu đi nè! -JiMin cười tươi rói với bạn mình.

-Vẫn còn 2h nữa cơ mà, sao cậu tới sớm thế?

-Nào, bọn mình cũng phải chuẩn bị để đi tiệc tùng nữa chứ. Thế cậu định mặc thế này đi sao? -JiMin chỉ chỉ bộ đồ mà SeokJin đang mặc. Cậu cũng có gì cho cam, chỉ là mặc trên mình chiếc áo phông trắng cộng với quần bò rách đầu gối mà thôi (Như ảnh bên dưới nè).

-Mặc vầy thì sao chứ? -SeokJin gắt gỏng nói.

-Này, thiếu gia Kim SeokJin mà định mặc bộ đồ đơn giản thế này đi dự tiệc á? Cậu ngốc à?Đi, tớ với cậu đi mua sắm -Không để SeokJin kịp nói thêm gì, JiMin kéo tay cậu ra ngoài và trèo lên xe riêng của JiMin.

Tại trung tâm mua sắm, người ta có thể thấy nam sinh đáng yêu đang dắt tay nhau đi vào từng cửa hàng một để thử quần áo. Mặc cho người bị kéo có than phiền hay nói linh tinh, người kéo đi trước vẫn đẩy cậu ấy vào phòng thay đồ. Vâng, đó không ai khác chính là thiếu gia Kim và thiếu gia Park nhà ta. Hai bạn trẻ đã đi được một vòng khu trung tâm, mà khu này không hề nhỏ một chút nào. Bé Sóc phải thay từng bộ một theo ý của bạn Mều, cho đến khi...

-A, bộ này được!Lấy tôi bộ này đi! -JiMin mãi mới ưng ý cho bạn mình một bộ đồ thật đẹp.

-Mệt mỏi ~ -SeokJin than phiền ngồi phịch xuống ghế gần phòng thay đồ.

-Hì, xong rồi mà Jinnie -Quay ra nhân viên cửa hàng - Bộ này bao nhiêu tôi thanh toán?

-Dạ, của thiếu gia hết 12985,88₩ ( khoảng 260 tr VND).

Ném đại một thẻ,JiMin lại lôi SeokJin ra khỏi cửa hàng.

-Giờ đi đâu nữa vậy? Tớ mệt lắm rồi, cũng 4h00 rồi đấy -SeokJin lại tiếp tục 'lải nhải'.

-Về nhà tớ rồi chúng ta đi đến tiệc luôn.

-Ờ.

Hai bạn đưa nhau về nhà JiMin...

_20p sau_

SeokJin bước ra và nhìn mình trong gương, còn JiMin thì thốt lên :

-Chu choa mẹ ơi! Công sức 2 tiếng của con thật không lãng phí mà. Jinnie cậu đẹp lắm!


SeokJin cười và nói với JiMin:

-Jiminie thấy chứ? Tớ là WORLDWIDE HANDSOME nên mặc thế nào cũng đẹp nè ~

-Tự luyến vừa thôi ông tướng, tui cũng đẹp lắm chứ bộ.

-Haha tớ biết, tớ biết là Jiminie vừa đẹp vừa dễ thương mà.

-Vậy giờ mình đi thôi!

_Tại nhà thiếu gia Kim TaeHyung_

Mọi người ai cũng tụ tập đông đủ, SeokJin và JiMin cũng đã đến. Trên sân khấu, TaeHyung đứng chuẩn bị giới thiệu về anh trai mình và 'chụy dâu tương lai' của ẻm.

-Chào m.n, tôi là Kim TaeHyung. Như m.n cũng đã biết, anh trai tôi mới từ Mĩ trở về sau 6 năm, xin một tràng vỗ tay để đón anh ra nào!!!

Từ phía cánh gà, một chàng trai có mái tóc màu đỏ bước ra. Gương mặt tươi cười, sáng sủa đang vẫy tay chào m.n

-Chào m.n, tôi là Kim HoSeok, anh trai Kim TaeHyung, mới từ Mĩ về. Hôm nay tôi xin giới thiệu cho các bạn người yêu của tôi : Min YoonGi ...

Một cậu trai trẻ bước ra. Gương mặt kiên định, lạnh lùng, làn da trắng, dáng người nhỏ, mái tóc bạc( Suga : tóc nhuộm trắng chứ ko phải tóc bạc nha mày! )đi ra khoác tay HoSeok. M.n đều vỗ tay hò reo, riêng có hai con người vẫn đứng như trời trồng đăm đăm nhìn chàng trai trẻ đó..

-Aaaaaa...!!! Tên học trưởng đáng ghét hôm qua phạt chúng ta kìa!!! -JiMin đứng phía dưới chỉ thẳng tay vào mặt YoonGi mà hét lên.

-Tên đáng ghét là người thương của HoSeok hyung ư????????? -SeokJin cũng ngạc nhiên ko kém.

M.n xung quanh mắt chữ A mồm chữ O nhìn về phía hai cậu trai đáng đứng la làng. Phía trên sân khấu, YoonGi chỉ đứng đó mà nhếch mép lên "Lại là hai đứa nhỏ đó"...

------------ - ------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top