Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ăn Nhiều Hạt Có Tốt Không?

Dạo này anh cứ thỉnh thoảng mang về nhà hạt này hạt kia, từ loại bé đến loại lớn, để đầy cả kho đồ ăn. Hễ rảnh là lại thấy anh gặm gặm hoặc nhai rốp rốp bên tai, hoặc không thì món gì cũng bỏ thật nhiều hạt vào nấu cùng, một mặt thấy anh cứ ăn luôn miệng, nhai nhai trông rất đáng yêu như thỏ, mặc khác cứ ăn món gì cũng có hạt khiến khẩu vị của cô sắp biểu tình đến nơi. Tên này quái lạ chết đi được, hồi trước cho dù có đánh anh, thì mấy cái hạt các loại, ăn tốt cho sức khỏe anh cũng không ăn. Bảo là không muốn bị mòn răng vì nhai quá nhiều ==' dạo này thì cứ như là dính chùm với hạt, không chỉ đồ ăn chính mà ngay cả đồ ăn vặt thường ngày cũng đổi thành hạt nốt

"Aigoo dạo này có người có chấp niệm sâu sắc với hạt nhỉ?" - cô dùng chân chọt chọt vào mông người đang vừa cắn từ hạt này đến hạt khác, vừa đánh game

"Oái, vợ, không được, anh đang làm nhiệm vụ quan trọnggggg, chết anh chết anh. Này này này này Jin hyung, còn không mau bắn đi có địch có địch đấy" - anh vừa đứng lên né cái chân đang "phá đám" của cô, nói bằng giọng khẩn trương, hét ầm vào game rồi tay lại nhanh chóng kéo bịch hạt theo bên người

Xui rủi cho bạn béo thế nào, anh bị hụt tầm với, suýt nữa thì té dập mặt, may mà với kịp cái bọc hạt hạnh nhân để ở sofa nên chỉ ngã ra sàn, cứu được khuôn mặt đẹp trai. Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính, nguyên cái bọc hạt đấy bị thủng ở phía dưới, đổ đầy ra thảm. Tệ hơn là sáng nay Byung Soo vừa xắn tay áo dọn dẹp phòng khách, vừa thay cái thảm màu trắng mới tinh xong thì giờ chi chít là hạt quả hạnh nhân màu nâu trên thảm..

Jungkook: "Ô vợ ơi, xem anh biến hình thảm nhà mình thành màu latte em hay uống rồi nè!" - một câu cứu chữa như cầu xin sự chết đi của bạn thỏ

Byung Soo: *đã sẵn sàng để nổi giận* trợn mắt
Jungkook : ==' có ai cứu lấy tôi không?!!!
SeokJin *hét ầm lên trong game* : Ya ya ya ya chú mày chạy nhanh, thằng út sao đấy!??? Chạy đi địch bắn kìaaaaaa!!! - lại hợp hoàn cảnh đến lạ

Nhân vật trên game đứng yên không nhúc nhích như là người chơi của nó, đúng hơn là không dám nhúc nhích. Chỉ biết chờ chết :)

"ANH CÒN KHÔNG MAU DỌN ĐỐNG HẠT CỦA ANH?" - Byung Soo như sắp bùng nổ tới nơi, cái thảm này cô vác về từ đợt đi London, quý lắm nên đến giờ mới dám thay, chưa được 1 tiếng đồng hồ thì đã thành như vậy

"Vợ ơi còn 1 phút nữa thôi anh hứa, nốt ván này thôi huhuhu." - anh nằm dài trên thảm, cạnh đống hạt, tay vẫn bấm cái điều khiển game mà lòng thì chuẩn bị cho thời khắc sinh tử, nước mắt sắp rớt

Dĩ nhiên là không có 1 phút hay 2 phút nào cả.. "Bão" tới thì làm gì đợi được ai..

Jungkook dùng tay bốc từng hạt khỏi thảm. Tivi tắt ngóm vì bị ai đó giật dây ổ điện. Đối mặt với nguy cơ ngủ sofa tối nay. Cái đầu thông minh đã nghĩ có thể dùng máy hút, nhưng vì hạt bọc này khá to nên chỉ có thể nhặt bằng tay. Vừa dọn vừa khóc, đã vậy còn thua game, biết vậy không tin lời đồn kia rồi. Anh oan ức như thể bản thân là lọ lem vậy. Chưa kể đến người được gọi là vợ nhỏ ngồi ngay ngắn trên sofa quan sát anh, hai mắt híp lại, như là dao kề ngay cổ, chỉ cần còn sót một hạt, ánh mắt kia sẽ đá đít anh ra khỏi nhà bằng đường ban công mất. Ông trời ơi!!!!!!!

Sau 2 tiếng lấy công chuộc tội, cuối cùng cũng lại sạch sẽ như ban đầu. Nhìn thành quả của mình, rồi lại liếc mắt sang vợ nhỏ. Cứ tưởng cô vẫn còn ngồi yên đó giám sát nên anh chú tâm làm việc, giờ nhìn lại thì thấy cô đã ngủ ngon lành ở sofa. Lông mày còn hơi nhíu vào nhau, chắc đang còn giận lắm, nhưng trông cũng đáng yêu. Cầm điện thoại chụp chụp vài tấm ảnh của cô, sau đó gọi đồ ăn ở ngoài về.

Byung Soo ngủ dậy thì thấy nhà cửa sạch sẽ, đồ ăn cũng dọn sẵn, bạn béo thì loay hoay trong bếp hâm đồ ăn, mùi súp thơm ngọt ngào cả gian phòng. Cơn giận của cô vì vậy mà cũng nguôi ngoai bớt. Ai đó lại bày ra bộ mặt nịnh nọt vợ, liên tục gỡ xương cá rồi đặt thịt ngay nhắn vào chén cơm, luôn miệng bảo cô ăn đi

"Em thắc mắc, tại sao dạo này anh lại siêng năng ăn hạt như vậy? Em nhớ anh đâu có thích hạt?" - cô bỏ một miếng cá vào miệng rồi nói

"Anh tự nhiên thấy ngon nên ăn thôi. Hi hi" - anh cười ngẩn ngơ, còn tưởng sẽ giấu được vợ

"Trên mặt anh hiện rõ chữ "TÔI ĐANG NÓI DỐI" đấy. Anh ngốc sao???" - cô buồn cười, ai thì cô không rõ chứ Jeon Jungkook này khả năng nói dối bị âm

"Đúng là không giấu nổi em chuyện gì. Dạo gần đây mọi người cứ đồn nhau về tác dụng của các loại hạt cho sức khỏe nên anh mới ăn í mà. Hihi" - anh lại tiếp tục giải thích nửa vời rồi cười ngu

"Tác dụng gì đấy nhỉ?" - cô nheo mắt, vải thưa mà đòi che mắt thánh, anh nghĩ em sẽ chú trọng vào vế sau sao????

"Huhu anh không nói đâu!" - Jungkook nhìn cô với ánh mắt sợ sệt, sắp lộ bí mật rồi

Byung Soo *bẻ tay rắc rắc*

"Được rồi được rồi. Anh nói anh nói mà. Nhưng em phải hứa không được giận!" - mặt anh xịu xuống, trông vừa đáng yêu vừa buồn cười, cô nín cười tiếp tục đợi câu giải thích

"Em nhớ chị stylist mới lấy chồng không lâu chứ? Cái chị mà lúc nào cũng cho anh Namjoon mặc áo xuyên thấu ấy?" - anh hỏi

"À chị Yu Bin? Nhưng mà sao? Chị ấy và hạt có liên quan gì nhau cơ? Anh cứ làm em tò mò chết đi được."- cô đoán mò, cô không thể nhớ hết tên mọi người, não bộ của cô hoạt động mạnh mẽ là vậy chỉ duy nhất trí nhớ là không tốt

"Đúng rồi đúng rồi. Chị ấy vừa kết hôn, chị ấy thường trò chuyện với mấy anh chị trong tổ stylist lúc làm việc cùng bọn anh dạo gần đây lắm. Anh nghe lén được là nếu ăn nhiều hạt thì sẽ giúp chuyện đấy tốt hơn hihi" - anh nói rồi bày ra bộ dạng trơ trẽn không thể tả được

"Ý anh chuyện đấy là chuyện đấy hả?" - cô nhướng mày, tên này càng ngày càng xấu xa

"Hihi cái gì thiếu thốn thì phải bù đắp chứ bạn học Kim." - còn dám gọi cô là bạn học, ai là bạn học của tên lưu manh nhà anh????

"Nàyy!! Thiếu thốn của anh là mỗi hôm sau em đều dậy muộn giờ làm hả? Anh muốn chết phải không?!? Tai của anh để nghe lén các anh chị ấy bàn chuyện như vậy hả??! - cô hét ầm lên, tay cầm sẵn cái gối

Jungkook đoán trước tình hình, đã nhanh chóng ba chân bốn cẳng, chạy là thượng sách. Aish, vợ nhỏ lại vậy rồi. Dù đã là vợ chồng, cái tật hay ngại của cô vẫn vậy, còn cái gì để giấu nữa đâu. Vẫn là anh mặt dày mỗi lần như vậy.

"Em đã nói sẽ không giận cơ mà??" - anh trốn sau sofa, tay còn đỡ đỡ, ai không biết nhìn vào còn tưởng cô đang dạy con trai

"Nhưng em không nói sẽ không đập anh!! Anh lại đây! Nhanh lên, tên này, hư hỏng quá rồi ." - lại tiếp tục màn rượt đuổi quanh phòng, trông không khác cái nhà trẻ là bao

"Như bạn học Kim nếu em dư năng lượng để đánh anh như vậy, chi bằng nghỉ ngơi ăn thêm tí hạt rồi tối nay chúng ta thử tác dụng của nó có đúng như mọi người bảo không?" - đúng là chỉ có Jeon Jungkook, thật vô sỉ hết biết

Kết quả là cô mệt quá, nghỉ ngơi thật, cũng ăn hạt thật. Bất quá đêm đó "bà dì" gõ cửa đến sớm, đập tan giấc mơ thử nghiệm của anh. Có ai đó hí hửng tắm rửa xong, đang bày ra điệu bộ sexy thì nghe được tin sét đánh, biểu hiện trên mặt có chút phong phú. Từ hồng hào quyến rũ chuyển sang đỏ rực tức giận, rồi lại xám xịt thật vọng tràn trề và cuối cùng là xanh xao đầy lo lắng vì mỗi lần vợ nhỏ bị cơn đau bụng hành hạ thật sự kinh khủng. Ai đó trên giường nhìn biểu cảm cả hành động của anh thì không thể ngừng cười, thay đổi màu sắc khuôn mặt là thế nhưng vẫn nhanh chân chạy đi pha ít trà nóng, bỏ vào ít mật ong cho cô.

Mùi trà thơm với mật ong thoang thoảng dễ chịu khiến cả hai thấy thoải mái hơn. Cô nhấp một ngụm, cái vị ngọt ngào này thật giống với tình yêu khiến cô không muốn dừng lại, uống hết một hơi

"Trà ngọt đủ không em?" - anh chườm chườm túi nóng vào bụng cô, lo lắng hỏi

"Anh nếm thử đi." - nói rồi cô đưa cốc sang phía anh

Ai ngờ tên lưu manh giả danh trí thức đó nhắm thẳng môi cô mà đáp xuống. Nhấm nháp một tí, cũng không nỡ đẩy anh ra, cô biết bạn chồng béo nhường nhịn cô rất nhiều. Mãi mới buông cô ra

"Chắc ngọt đủ rồi em nhỉ?" - anh nói rồi còn liếm liếm môi! Cô thầm nhủ, biết là anh đang giở trò mà cô vẫn không làm gì, chắc tại anh đáng yêu ..

"Của anh làm thì chắc chắn là đủ!" - cô nhéo má anh, nói mấy lời sến súa thật lòng khiến anh sướng rơn

"Hôm nay tha cho bạn học Kim. Nằm xuống, anh ôm em ngủ!" - nói rồi anh với tay tắt đèn, Byung Soo cũng nhanh gọn chui vào lòng anh

Một đêm an lành, và tất nhiên, cũng ngọt ngào nữa :") vì nằm bên cạnh người thương nên cả hai bạn nhỏ đã ngủ mà không mộng mị gì, chẳng có giấc mơ nào lớn bằng người cạnh bên lúc này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top