Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 09: Nơi tình yêu bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà của AK chính là một phong cảnh khác xa khu nhà cũ của Lâm Mặc, hơn nữa cách chỗ cậu làm cũng chỉ 100m hơn.

Lâm Mặc cứ ngỡ nhà hắn sẽ mang phong cách đơn giản hiện đại nhưng khi bước chân vào thì lại là một chiều không gian khác, nhà này cứ như được thiết kế riêng cho cậu, mang màu sắc tươi tắn cùng các loại đồ trang trí lạ mắt.

"Em có thích không?"

"Chữ 'thích' này tôi nên hiểu theo nghĩa nào?"

"Thế nào cũng được." - mặc dù lời tỏ tình hôm ấy chưa được cậu đáp lại nhưng dựa trên tình hình này hắn cũng đã nắm chắc đến phân nửa là thành công. Cả căn nhà này cũng là hắn yêu cầu sửa lại theo sở thích của cậu, chỉ cần cậu vui bởi hắn thích nhất chính là nụ cười tươi như hoa hồng đang ở kì đẹp nhất của cậu.

"Vậy tôi rất thích nhà của anh."

Cậu có thể là thích hắn cũng có thể chỉ là một cơn cảm nắng chóng đi, cậu vẫn cần thêm thời gian để trả lời cho câu hỏi trăm năm ấy.

"Thời gian có chút gấp rút chưa chuẩn bị phòng cho em, nên nếu em không phiền thì..."

"Không sao, tôi không phiền việc ngủ ghế sofa." - Lâm Mặc tất nhiên hiểu vế sau của hắn định nói gì, nhưng nhất quyết giả ngu giả ngơ.

"Thôi được rồi, giờ vẫn sớm bố trí thêm phòng nữa chắc vẫn kịp." - hắn thở dài nhìn cậu rồi nhìn đồng hồ, có chút khổ tâm không thể nói rõ. Tình cảm của hắn dành cho cậu không thể chỉ gói trong một chữ thích, không dồn dập, vội vã như sóng trào, nó yên bình và dịu dàng như ngọn núi sau nghìn năm vẫn sừng sững. AK tất nhiên mong chờ một câu đồng ý của cậu nhưng hắn cũng sợ dễ dàng có được thì cũng dễ dàng mất đi.

...

Không đến ba ngày sau, mẹ của Lâm Mặc không biết bằng cách nào đã tìm được đến công ty của cậu.

Lâm Mặc vừa tạm biệt với đồng nghiệp ở cửa công ty thì đã bị người phụ nữa chặn lấy.

"Sao mày chuyển nhà không bảo tao?"

"Tôi không muốn bà quấy rầy cuộc sống của anh ấy."

"Ai?"

"Chủ nhà."

"Không biết phép tắc."

"Vậy bà biết sao?"

Bà ta vung lên cho cậu một cái tát, đau về thể xác chỉ là một chút, còn lòng cậu đã bị cái thứ gọi là tình mẫu tử này xé đến không còn nguyên vẹn.

"Xong rồi đúng không? Tôi có thể đi rồi chứ?"

"Mày dám đi tao dám đập đầu ở đây chết cho mày xem" - bà ta rú lên giận dữ, cay nghiệt nhìn cậu.

Người đứng xem và bàn tán mỗi lúc một đông, những cái chỉ tay không có thiện ý liên tục chỉ về phía cậu.

"Đủ rồi đấy, giải tán đi." - Trương Gia Nguyên xen vào đám đông đứng cùng phía với Lâm Mặc, lớn tiếng quát - "còn không đi, muốn hóng cái gì?"

Dưới lời nói của tân phó giám đốc, mọi người cũng chẳng ai tiện nán lại thêm.

"Cô, làm loạn đủ chưa?"

"Làm sao?"

Trương Gia Nguyên cầm tay cậu kéo đi.

"Cậu là ai, đừng có can thiệp vào chuyện nhà tôi." - người đàn bà bà vội vã chặn lại, gắt gỏng quát lên.

"Nếu cô không gây sự thì cũng không đến phiên cháu phải can thiệp đâu."

"Đưa tiền trước rồi muốn đi đâu thì đi."

"Đủ rồi đấy." - cuộc nói chuyện giữa ba người lại có thêm sự tham gia của một người nữa và không ai khác chính là AK - "ở đây không tiện, mượn phòng làm việc của công ty cậu được không?" - hắn hướng phía Trương Gia Nguyên nêu yêu cầu.

"AK..." - Trương Gia Nguyên mặc dù đã biết quan hệ giữa hắn và Lâm Mặc nhưng không tránh khỏi sửng sốt - "đương... đương nhiên là được."

...

"Bà cần bao nhiêu?" - AK hướng mặt mẹ Lâm Mặc hỏi.

Bà ta giơ ra năm ngón tay

"Năm vạn."

"Bà là quỷ à? Hút máu người lắm thế?"

"Nó là con tôi, phụng dưỡng tôi là trách nhiệm của nó."

"Bà có biết từ phụng dưỡng có ý nghĩa như thế nào không? Là nuôi bà một tháng bằng tiền lương ba tháng của em ấy? Bóc lột sức lao động cũng chỉ ác đến vậy thôi."

"Cậu biết gì mà nói?"

"Cứ cho là tôi không biết rõ sự việc nhưng ít nhất là tôi biết bà ngày ngày chỉ cắm chốt ở nơi đánh bạc."

"Cậu có tin tôi nhảy từ đây xuống không?"

"Nhảy đi, tầng 16 đấy."

"AK." - bàn tay cậu nắm chặt lấy tay áo hắn, chầm chậm lắc đầu - "tôi chỉ có năm nghìn, còn muốn năm vạn thì e là bà phải sinh thêm đứa nữa rồi nhờ nó chu cấp cho bà thôi."

"Mày..." - người phụ nữa lần nữa giơ tay lên nhưng đã bị AK giữ lấy hất xuống.

"Con người ấy à, đều chỉ có giới hạn thôi."

"Nếu mà bà còn không đi thì đừng trách tôi gọi bảo vệ lôi bà xuống." - Trương Gia Nguyên lớn giọng.

Bà ta hừ lạnh rồi bước ra cửa.

...

"Sao rồi?"

Lâm Mặc ủ rũ cúi đầu, mặc cho hơi nóng từ máy sấy và cả những ngón tay lành lạnh của hắn tác động trực tiếp lên tóc cậu.

AK vừa sấy tóc cho cậu vừa cảm nhận khoảng lặng hiếm có của thời gian.

"Chuyện của mẹ tôi, không biết nên xử lí thế nào mới tốt?"

Nghe thấy tiếng thở dài của cậu hắn cũng bất giác thở dài đồng cảm

"Chuyện gia đình thực sự rất phức tạp, không dễ diễn đạt."

"Mẹ anh là người thế nào?"

"Mẹ tôi cứ nghĩ những việc bà làm là tốt nhất nhưng toàn bộ đều là việc tôi không thích."

"Đúng là chẳng dễ dàng gì?"

Tiếng máy sấy dừng lại, bàn tay đang xoa đầu cậu cũng dần rời đi, Lâm Mặc cảm thấy có chút hụt hẫng, như ánh mặt trời dần lụi tàn vào lúc hoàng hôn, vừa cô đơn, vừa buồn thảm. Chuyện có lẽ đã định cái kết như vậy

"Anh có thể ôm tôi không?"

AK có bất ngờ, có nghi hoặc nhưng cũng dang tay ra đón lấy cậu

"Đến đây."

Cái ôm của AK chính là dũng khí của cậu, dành cho cậu tất cả sự dịu dàng và yêu thương

"Tại sao lại thích tôi?"

Ma sát da thịt, xúc cảm trái tim, tạo thành một cái kết HE cho đoạn tình cảm đang dang dở.

"Năm năm rồi, từ lúc gặp em ở chung cư XX. Lúc đó tôi cãi nhau với bố mẹ nên bỏ nhà ra đi, số tiền mang theo không nhiều nên chỉ đành thuê phòng ở một chung cư cũ. Trong một lần phơi quần áo không cẩn thận để đồ rơi xuống tầng dưới, trùng hợp là phòng em cho nên..."

"Chỉ một lần đấy thôi à?"

"Với em thì chỉ là một lần, chứ với tôi thì lại là khởi đầu cho câu chuyện tình sau này."

Không đơn thuần là lời nói, nó là lời thủ thỉ của trái tim mãnh liệt rung động.

"Em nghĩ sao về lời tỏ tình của tôi?"

Chuyện Lâm Mặc thích AK không li kì bằng quá trình hắn dựng nên tình cảm với cậu nhưng

"Tôi cũng thích anh."

"Vậy tôi có thể hôn em không?"

Trước lời đề nghị trực tiếp của hắn cậu có chút ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu.

Không giống nụ hôn vội vã dưới trời tuyết hôm trước, nụ hôn này ôn nhu hơn rất nhiều. Môi hắn phủ lên môi cậu gửi gắm tất cả thận trọng và ôn nhu, nhẹ nhàng như ngậm giọt sương sớm, không nỡ làm tan.

_________

_Hết chương 09_

Góc xin ý kiến: Các bác có muốn chương sau có H không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top