Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tôn Nữ Phủ Quốc Công Nguyễn Thị Lam

- NGƯỜI ĐÂUUU MAU TỚI ĐÂY. TỨ TIỂU THƯ NGÃ NGỰA BỊ THƯƠNG NẶNG RỒI.
Thị nữ theo hầu Lam Tứ Tôn Nữ la hét thất thanh làm mọi người trong phủ đều hoảng hồn. Chén trà đạm bạc trong tay Thiên Hùng An Quốc Công còn chưa được thưởng vị đã rơi xuống đất vỡ tan tành. Bình thường nhìn cái ly Gốm chạm trổ đầy tinh tế nát vụn như vậy chắc chắc ông sẽ tức giận đến nổi trận lôi đình nhưng hiện tại con gái bảo bối của ông không biết xảy ra chuyện gì, sống chết ra sao, ông làm gì còn tâm tư để ý tới.

- Huhuhu. Là lỗi của nô tì. Nô tì không trông nôm tứ tiểu thư tốt. Lão gia, phu nhân, các vị công tử, tiểu thư xin hãy trách phạt nô tì. Nô tì biết mình mang tội tày Trời khó dung tha. Huhuhu...

- IM MIỆNG. Ngươi tỉ tê làm gì? Mau mau ra cửa xem xem đại phu đến chưa. Còn khóc nữa ta sẽ cho gia nhân lôi ra vả miệng đến chết.

- Dạ bẩm lão gia, phu nhân, các vị công tử, tiểu thư, nô tì bây giờ ra cửa chờ đại phu đến ngay bây giờ đây ạ.
Thị nữ vội vã chạy ra ngoài, vừa chạy vừa cố lau khô những giọt nước mắt đọng trên khuôn mặt vì nàng ta biết chắc sẽ không được yên thân nếu làm Quốc Công Phủ mang tiếng xấu là ức hiếp nô bộc. Vừa ra đến cửa phủ thì Mộc đại phu cũng vừa đi đến, thị nữ vội vàng mời ông ta vào trong thăm khám cho tứ tiểu thư.
- Mộc đại phu, lát nữa tiểu nữ sẽ mời mọi người ra ngoài hết. Ông nhớ nghe lời dặn dò của Lam Tứ Tôn Nữ, Lam tiểu thư nhà ta. Cô ấy từ nhỏ tính tình đã rất đặc biệt, xin ông đừng làm phật ý tiểu thư kẻo khó tránh tai họa.
Thị nữ chân vẫn thoăn thoắt bước về phía căn phòng đang nhung nhúc người chạy ra, kẻ chạy vào tay bưng thau nước ấm, nách mang quần áo, khăn lau,... Miệng chỉ kịp thì thầm nói nhỏ với Mộc đại phu vài câu tuy đơn giản, dễ hiểu nhưng càng khiến lòng ông ta đợm nổi lo âu, thắc mắc.

- Mộc đại phu. Mau, mau, ông mau tới đây xem bệnh cho con gái ta.
- Mộc đại phu, ông nhất định phải cứu sống Lam Tứ Tôn Nữ, phải cứu sống con gái ta nếu không.. Nếu không..
- Được rồi, phu nhân bình tĩnh, yên lặng cho đại phu chữa bệnh. Ta đưa phu nhân ra ngoài trấn tỉnh tinh thần.
- Bẩm.. Bẩm Quốc Công, phu nhân, các vị tôn nam, tôn nữ, nô tì có.. Có chuyện muốn nói.
- Ngươi nói nhanh đi.
- Bẩm. Lam Tứ Tôn Nữ bị thương bắt buộc phải thoát y. Bẩm.. Bẩm xin các vị tôn nam, tôn nữ cũng ra ngoài để một mình nô tì canh giữ ạ.
Thị nữ vừa nói mồ hôi vừa nhể nhại vì lo sợ bị phát hiện "âm mưu".
- Con Măng. Mày ăn nói kiểu gì đó. Cùng là tôn nữ với nhau, tao ở lại canh tôn muội thì có làm sao? Hả?
- Dạ bẩm..
- Ah hmm.. Con phải giữ gìn phẩm hạnh của mình. Một tôn nữ mở miệng Ngọc thì phải thốt ra lời Ngọc. Mau ra ngoài! Nhiều người nhìn thấy không tốt cho danh tiếng của tôn muội con.
Quốc Công Nguyễn Phúc Vệ vì nghe Hương Tam Tôn Nữ - con gái thứ 3 của mình xưng mày tao với thị nữ trước mặt người ngoài nên trong lòng bực bội tằng hắng một cái ý muốn cảnh cáo nàng.
Khi mọi người lần lượt ra khỏi cửa phòng trong lòng thị nữ tên Măng mới thở phào một cái. Mộc đại phu đang bắt mạch cho Lam Tứ Tôn Nữ cũng cảm thấy không khí dễ chịu hơn. Ông ta nhẹ nhàng buông cổ tay của nàng, kéo tay áo tơ tằm che chắn lại như ban đầu rồi mới nói:
- Lam Tứ Tôn Nữ mạch vẫn đập ổn định, cũng không còn sốt nữa. Chỉ có vấn đề là thân váy phía dưới của tiểu thư có dính máu tươi không biết nguyên nhân ở chổ nào. Ngươi tới đây cởi y phục tiểu thư xem xem rồi tả lại cho ta biết chổ nào bị thương, vết thương ra sao.
- Bị thương ở nơi riêng tư, rách rồi, không còn là ngọc nữ, không còn trong trắng nữa.
Mộc đại phu vừa nói hết một tràng thì giọng nói ngọt ngào nhưng the thẻ vì nhỏ giọng chỉ đủ cho mấy người trong gian phòng nghe cất lên. Không phải cái giọng nói hơi trầm trầm của thị nữ tên Măng làm Mộc đại phu giật nảy mình. Mấy giây sau ông ta xác định không phải m . a mà là Lam Tứ Tôn Nữ đã tỉnh dậy liền nghiêm chỉnh hỏi:
- Bẩm Lam..
- Suỵttt! Nhỏ giọng.
Lần này đến lượt nàng giật nảy mình, ngồi bật dậy.
- Bẩm Lam Tứ Tiểu Thư nếu bị như vậy không nên ngồi dậy bây giờ. Nên để thị nữ này xem qua rồi nói lại cho tôi bốc thuốc ạ.
- Hahaha..
Nàng nghe ông ta nói vậy nhịn không nổi nhưng chỉ dám cười khe khẽ sợ đánh động đến những người bên ngoài.
- Mộc đại phu ta nói ông nghe một bí mật. Ta không có té Ngựa, cũng không có mất trinh tiết. Nhưng ông phải nói lại với Quốc Công, à không, nói với cả Phủ Quốc Công là Lam Tứ Tiểu Thư do chấn động khi ngã Ngựa cộng thêm chấn động do đá ở chỗ ngã nên nơi riêng tư đã rách, mất đi tấm thân trong trắng, không thể chữa liền.
- Nhưng, nhưng tại sao? Nói không thành có là mang tội khi quân, xem thường mệnh quan triều đình.
- Vậy ông mà không nói thì.. Măng, em mau hét lên là Mộc đại phu thấy thân thể nữ nhân không kìm nén nổi biến thành dâm tặc hãm hiếp ta, làm ta mất đi sự trong trắng.
- Lam Tứ Tôn Nữ tiểu thư.. Tiểu thư ăn nói quá trắng trợn, đổ oan cho lão.
- Dạ thưa tiểu thư.
Trong lúc Mộc đại phu còn trợn mắt, há miệng bất ngờ thì thị nữ Măng đã đi đến cửa phòng, tay làm động tác chuẩn bị la lên khiến ông ta hồn bay tám hướng vội vã lên tiếng:
- Lão đồng ý, lão đồng ý mà. Lam Tứ Tôn Nữ xin nương tay để lão giúp tiểu thư làm việc. Lam Tứ Tôn Nữ tha mạng cho lão.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top