Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

tiểu công chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9:28 PM

Bé Nho: Trang ơi chị hát tiếng Pháp hay quáaaaa

Bé Nho: Hôm nay tạo hình giống công chúa quá dọ

Bé Nho: Xé váy biến hình nữa chứ

Bé Nho: Đã xinh đẹp lại còn hát hay

Thùy Trang đang trên xe di chuyển ra sân bay, đọc những dòng tin nhắn này thì không nhịn được mà mỉm cười.

Thanh Long: Sao, tiếng Pháp có còn dễ thương và lãng mạn không?

Bé Nho: Cóaaa, tuyệt đối dễ thương và lãng mạn

Thanh Long: Ôi không ngờ ở đây có một cô fangirl cuồng nhiệt của tôi

Thanh Long: Bé muốn chữ ký của chị khum?

Bé Nho: Khum, bé muốn nhìn mặt chị thoi

Thùy Trang không chậm trễ mà nhấn gọi video call cho em bé đang ở bên kia bán cầu. Họ không có nhiều thời gian để nói chuyện, chỉ có 10 phút trong lúc chị di chuyển từ sông Hàn đến sân bay.

Gương mặt xinh đẹp của Lan Ngọc hiện lên màn hình, vẫn là nụ cười ngọt ngào kia của em giúp toàn bộ mệt mỏi của chị như tan biến.

Sự nhớ nhung Thùy Trang luôn kiềm nén bấy lâu chợt dâng lên như thủy triều.

"Trang nhớ em không?"

"Nhớ."

Nhớ là một hành động. Nó mang tính cách phản xạ của tâm hồn và bắt nguồn từ tình cảm. Khi đã yêu thương hoặc quan tâm đến một ai thì ta lại nhớ đến người ấy thường hơn.

"Nhớ chết đi được."

Lan Ngọc có chút bất ngờ. Khác với em hay ngại ngùng, Thùy Trang lại là một người luôn thoải mái bày tỏ tình cảm, nhưng hôm nay hình như chị còn mạnh dạn hơn.

"Có vẻ ai đó nhớ tui lắm rồi nè, trả lời hông cần suy nghĩ luôn."

Lan Ngọc cười cười, nhìn Thùy Trang nũng nịu bĩu môi.

"Hôm nay em đi xem drone show à, về nhà chưa?"

"Ừm, em mới về rồi. Không được xem pháo hoa nhưng vẫn được xem drone."

"Tên gì nhỉ, Love Is In The Air? Xung quanh em chắc toàn cặp đôi hả?"

"Chỉ có mình tôi cô đơnnnnn."

Chị bật cười, ngón tay chọt chọt lên má em qua màn hình.

"Chúng ta cùng cô đơn."

"Em và chị thì cô đơn, còn nếu đã gọi là chúng ta thì không cô đơn đâu."

Nhiều lúc Thùy Trang không biết là Lan Ngọc đang trêu chị hay là nói thật, cũng chẳng biết nên trả lời em thế nào. Có điều hình như người kia quyết định chơi trò giả câm không ai nói gì là không ai biết gì, nên chị cũng thuận theo em mà giả điếc.

"Đẹp không?"

Thùy Trang tựa đầu lên cửa kính xe ô tô, ánh đèn đường dịu dàng hắt lên gương mặt ưu tú kia. Sự bình yên này khiến tim Lan Ngọc mềm nhũn.

"Đẹp lắm."

Drone show đẹp. Chị cũng đẹp.

Hai người hàn huyên thêm vài phút, tuy chỉ là những việc nhỏ hằng ngày, nhưng có thể cùng ai đó chia sẻ cũng thật ấm áp biết bao. Tìm được một người đủ kiên nhẫn để nghe những chuyện vụn vặt của mình, dù thời gian eo hẹp, không phải điều dễ dàng gì.

"Chị đã uống thuốc em đưa chưa đó?"

"Chưa. Dạo này chị bận quá, về đến nhà là đừ người rồi nên không cần thuốc."

Lan Ngọc nhíu mày, mà Thùy Trang thấy người kia nhăn nhó thì liền tỏ vẻ không hài lòng.

"Không được nhăn. Nhăn sẽ xấu đó."

Bạn nhỏ rất nghe lời chị bé, lập tức thả lỏng cơ mặt.

"Chị làm gì thì làm nhưng nhớ giữ sức khỏe. Đừng có không uống thuốc để ngủ, nhưng lại phải đi uống thuốc bệnh này bệnh nọ."

"Dạ."

Thùy Trang chu môi gật gật đầu, trông ngoan ngoãn xinh yêu vô cùng.

"Bé cũng ngủ đi, bên đó giờ trễ lắm rồi mà."

"Phận làm công ăn lương, em còn chút công việc cần giải quyết."

"Em mà làm công ăn lương gì."

"Có chứ sao không, bị brand dí deadline nè."

Bên kia màn hình, Lan Ngọc nghe quản lý của Thùy Trang thông báo sắp đến nơi. Dù lưu luyến nhưng em vẫn chủ động lên tiếng cúp máy trước. Em biết chị gái đầu hồng kia ba phải, bao giờ cũng lưỡng lự nán tới nán lui.

"Em ngủ đây. Chị về đến nhà thì nhắn em nha."

"Chị biết rồi. Em bé ngủ ngon nhá~"

Đến khi Lan Ngọc xử lý xong việc đã gần 2 giờ sáng bên Úc, lúc này Thùy Trang có lẽ vừa bay rồi. Em chọn vài tấm ảnh từ buổi đi chơi hôm nay rồi đăng lên cho mọi người cùng xem.

[ Ninh Dương Lan Ngọc: Muốn làm công chúa
Mà cuộc đời vẫn đang làm công ăn lương 🤣 ]

[ Ninh Dương Lan Ngọc: Nhớ kui lắm hokkk ??? ]

11:05 PM

Bé Nho: Trang đừng thức khuya, ngủ ngon nhé

Thùy Trang về đến nhà là hơn 1 giờ sáng, giữ đúng lời hứa nhắn tin cho em.

01:32 AM

Thanh Long: Chị về đến nhà rồi, đánh răng rửa mặt xong đi ngủ ngay đây, bé đừng lo ^^

01:55 AM

Bé Nho: Ngoan

Thanh Long: Ủa sao em chưa ngủ, bên bển 5 giờ sáng rồi

Bé Nho: Em ngủ rồi

Bé Nho: Đi vệ sinh thấy chị nhắn nên mới trả lời thôi

Thanh Long: Thật hông

Bé Nho: Thật

Bé Nho: Ngủ đi, em cũng ngủ tiếp đây

Thanh Long: Ok, bé ngủ ngon 🫶

Bé Nho: Trái thanh long ngủ ngon

Cảm giác khi nhớ một người đến tột cùng là như thế nào? Có lẽ chính là nhắn tin chúc người ấy ngủ ngon, sau đó cả đêm tỉnh dậy 4 lần để xem tin nhắn điện thoại.

.

.

dô mùa đói cơm nên chắc toi bị delulu á mấy ba =)))) hqua vừa khen ttn giống công chúa xong ndln lên nhắc công chúa =)))) tại ndln toi ko biết gì hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top