Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không có sau này (end) - H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lan Ngọc được nằm lại xuống giường với tư thế thoải mái hơn, lúc này mới thấy hai chân đã mỏi nhừ, họng cũng có chút rát vì trận yêu ban nãy kéo dài khá lâu

"Chị ... có thể nói yêu em một lần được không?"

"Ừ"

"..."

"Tí nữa"

"Vâng"

"Mở chân ra nào. Dùng ít gel nhé? Đỡ đau"

"Không ạ, em muốn chị thôi được không"

Thùy Trang lần đầu tiên mang dáng vẻ đắn đo. Trước đây làm tình, chưa lần nào chị phải suy nghĩ đối phương sẽ cảm thấy thế nào, đơn giản là họ luôn phục tùng mọi mệnh lệnh của chị. Nhưng Lan Ngọc cũng ngoan ngoãn mà, vì sao lại có chút không nỡ làm đau em

"Vậy để chị cắt móng tay"

"Em làm cho chị"

Thùy Trang gật đầu, để em cắt đi bộ móng dài yêu thích của mình. Thôi thì xem như trao đổi, em cho chị lần đầu, chị bỏ xuống lòng tự tôn

Lan Ngọc tỉ mỉ, dù thế vẫn không cắt quá sát, em biết chị thích để móng tay dài, để cho em cắt đã là rất phá lệ rồi. Để lại một chút, có lẽ cũng không quá đau. Em lấy tay chị cạ lên má mình, đảm bảo không gây ra vết xước nào mới buông bấm móng tay xuống

"Sao không cắt hết đi, vẫn còn dài quá"

"Không sao đâu, chị chăm lại cũng cực lắm. Vậy là được rồi"

Thùy Trang lại đưa em nửa viên thuốc còn lại, nhưng Lan Ngọc lắc đầu

"Em không muốn"

"Sẽ đau. Uống vào"

"Không mà, đau cũng chịu được. Đừng bắt em uống"

Thuốc làm Lan Ngọc khổ sở, em khó chịu lắm. Em muốn Thùy Trang yêu em thôi, là làm tình với em chứ không phải làm tình với cơ thể bị bỏ thuốc

"Có nghe lời không?"

"Có mà ..."

Lan Ngọc cầm nửa viên thuốc, do dự một hồi cuối cùng lại ném đi

"Không uống đâu ạ"

Đùi trong của Lan Ngọc ngay lập tức hằn lên dấu bàn tay đỏ ửng. Tiếng hét của em bất ngờ bật ra khỏi họng. Đau thật, Thùy Trang không hề nương tay

"Là em tự tay ném đi, đừng hối hận"

Lật em nằm úp, hai bên mông của Lan Ngọc liên tục phải nảy lên vì bị đánh. Trước khi nhẩm đếm đến con số 30 ở trong đầu thì Thùy Trang đã dừng tay

Chị thương tình để em nằm thẳng lại, dù gì cũng là lần đầu, mất trong tư thế này sẽ dễ chịu hơn đôi chút. Với lại, chị rất tò mò sự biến đổi của Lan Ngọc

Thùy Trang đưa hai ngón tay vào trong, dù chậm rãi nhưng kích thước lại quá lớn so với nơi cấm địa chưa từng được khai phá. Lan Ngọc siết chặt chăn, hai mắt đã chẳng còn rõ tiêu cự, môi miệng em há hốc nhưng không bật ra tiếng rên nào. Có lẽ toàn bộ dây thần kinh đều đang dồn về nơi giữa hai chân kia

"Lan Ngọc"

"Dạ ... chị"

"Nghe kĩ này ... chị yêu em"

"Ưmmmm ... đau"

Thùy Trang dứt khoát đâm rách vật cản bên trong, tước đi sự trinh nguyên quý giá của em, biến Lan Ngọc thành người phụ nữ đã qua ân ái

Lan Ngọc bị phá thân, đau nhưng không hề hối hận. Chị vì em mà phá lệ, nghe được tiếng yêu của Thùy Trang, em vạn lần đã mãn nguyện lắm rồi

Chị kiên nhẫn đợi cho cơn dư chấn của em qua đi mới mạnh mẽ chiếm lấy. Đã chẳng còn rào cản gì nữa, Thùy Trang chỉ tiến chứ không lùi. Lan Ngọc rên rỉ đến khàn giọng, đầu óc trống rỗng, thân thể thì điên cuồng chuyển động để nương theo chị. Máu rồi chất lỏng giữa hai chân cứ theo tay chị mà trào hết ra ngoài. Em chẳng biết chị làm những gì, chỉ biết cơ thể em chỗ nào cũng được chị hôn qua, chiếm hữu

"Chị ơi ..."

"Ừ"

"Ôm em được không"

"Đợi tí, chị làm sạch cho đã"

"Đừng, em rát lắm"

Thùy Trang ném luôn khăn ấm trên tay, cúi đầu dùng lưỡi liếm lên vết máu vẫn còn chưa kịp khô giữa hai chân em

"Ưm~ ... hmm ... chị"

"Ngoan đợi chị, xong bế em sang phòng kia ngủ"

Thùy Trang vò lại khăn ấm, đem ra lau người cho em. Chỗ nào cũng có dấu hôn, vết cắn và cả vết xước của chị để lại

Lan Ngọc hết thuốc trong người, vết xước gặp nước ấm nóng liền cảm thấy khó chịu

"Đừng lau nữa"

"Chị thích người sạch sẽ"

Thế là em lại ngoan, không kêu thêm một tiếng nào nữa. Cả hai sạch sẽ rồi, chị mới bế Lan Ngọc di chuyển sang phòng ngủ bên cạnh

"Chị ngủ với em"

"Ừ đợi tí"

Thùy Trang chỉnh đèn, chỉnh nhiệt độ rồi leo lên giường nằm với em. Lan Ngọc nhích người, cơn đau truyền thẳng lên đại não khiến em khẽ rít lên

"Định làm gì?"

"Muốn chị ôm em, cho em gối đầu lên tay chị nữa"

Thùy Trang đáp ứng, tuy vẫn không quá nhiệt tình nhưng cũng không còn hời hợt như trước đây

"Thấy thế nào rồi?"

"Hơi rát ạ, một chút thôi"

"Chị đi mua thuốc nhé?"

"Không, chị đừng đi đâu hết" Lan Ngọc vòng tay ôm lên bụng chị, rướn người hôn vào cổ chị một cái phớt qua như chuồn chuồn đạp nước. Lúc nãy dù sao cũng hôn môi rồi, nhưng bây giờ khác, em không dám làm liều

"Ngủ đi"

"Vâng"

Mãi một lúc lâu sau, hai mắt của Lan Ngọc vẫn chẳng thể nhắm lại được. Em vẫn nằm yên tránh làm hỏng giấc ngủ của chị. Chỉ là em muốn được ngẩng lên để nhìn ngắm khuôn mặt chị, sau hôm nay, chẳng biết mọi thứ sẽ thế nào. Chắc là em sẽ yêu chị nhiều hơn, còn chị sẽ bớt gần gũi em hơn một chút. Nghĩ đến đây, Lan Ngọc khẽ cười, là nụ cười bất lực cùng tủi thân

"Ngủ đi"

"Vâng"

"Không ngủ thì chị ra ngoài đấy"

"Em đang ngủ mà, sẽ ngủ. Đừng đi"

Thùy Trang xoay người nằm nghiêng, đột nhiên hôn lên tóc em, tay còn lại đưa lên khẽ xoa lưng cho em dễ ngủ

"Thế này được chưa? Chị không biết dỗ người khác đâu, muốn gì thì bảo"

Lan Ngọc úp mặt vào cổ chị, nước mắt rơi từ khi nào. Thùy Trang chẳng mấy khi dịu dàng, thế mà trong một tối nay đã ba lần phá lệ

"Chị đừng hôn em, em sẽ yêu chị hơn"

"Ừ, không hôn nữa"

"Chị ơi, cuối năm chị sẽ kết hôn ạ?"

"Không, cuối năm đi Pháp. Sang năm mới cưới"

"Chị có về lại Việt Nam không ạ?"

"Chưa biết, nhưng chắc là không"

"Vậy em sang Pháp được không?"

"Pháp có cấm cửa em đâu. Thích thì cứ sang"

"Vậy đám cưới của chị, chị mời em nhé"

"Không"

"Đi mà. Nhìn chị hạnh phúc rồi, em mới không yêu chị nữa"

"Ừ. Ngủ đi"

Lan Ngọc nhắm mắt, giấu đi sự vụn vỡ trong lòng. Em vừa nói dối, làm sao mà em có thể hết yêu chị. Ngay từ lúc thương chị, em đã tự cho mình là bạn gái của Thùy Trang. Ngay khoảnh khắc thuộc về chị, em đã tự cho mình là vợ chị

Chị ơi, kiếp này em được nghe chị nói yêu em. Em là vợ chị, là người của chị nhưng lại không được chăm sóc chị đến mai sau này

Cho em nợ chị đến kiếp sau, nhất định em sẽ lại yêu chị ngay từ lần đầu gặp gỡ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top