Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[ÔnChu] Tử

Chu Tử Thư ở cửa sổ nhìn ra phía dòng sông trước mặt , nơi đó từng có một người cùng y vui đùa , vì y thích viên đá xanh ở dưới hồ mà lội nước nhặt lên. Nơi đó từng có một người luôn miệng gọi y là "A Nhứ", có lúc lại càu nhàu như người mẹ già chăm con.

"Lão Ôn ta đói rồi, sao huynh còn chưa nấu cơm cho ta ?"

Chu Tử Thư đau xót nhìn vào khoảng không vô định, Ôn Khách Hành, sinh mạng của hắn bây giờ như sợi tơ chỉ mỏng manh

-Ngươi nói người ở lại là người đau khổ nhất ,vậy tại sao ngươi lại muốn bỏ ta ? Ta sống ngươi chết, thì cuộc sống này đối với ta có ý nghĩa gì đây ?

Năm đó ở núi tuyết Ôn Khách Hành lừa Chu Tử Thư luyện "Lục Hợp Tâm Pháp" với lời nói

-Ta và huynh cùng nhau luyện có thể từ từ khôi phục lại kinh mạch cho huynh. Lão yêu quái nói với ta là ta chỉ cần ở bên truyền nội lực cho huynh thôi

-Đệ với ông ta thân đến vậy à ?

-Hừ ai mà thèm thân với hắn. Ta là vì A Nhứ của ta nên mới nói chuyện với hắn

Chu Tử Thư khi đó cũng ngây ngốc gật đầu, chỉ vì ước nguyện của y là có thể sống tiếp cùng tri kỷ của mình. Cuối đời hảo hảo an nhiên, bỏ mặc giang hồ mà làm lãng khách phiêu bạc hồng trần

Nhưng thì sao ? Ôn Khách Hành lừa y. Hắn dám dối rằng ở bên truyền nội lực thật chất lại biến bản thân trở thành lò luyện cho y. Khoảnh khắc Chu Tử Thư mở mắt , đối diện y là một Ôn Khách Hành một đêm bạc đầu, mắt nhắm chặt cơ thể buông xuôi .Chu Tử Thư không tin vào mắt mình, y cười thống khổ. Đến cuối cùng người đáng bị ruồng bỏ vẫn là y

Tất cả kết thúc Chu Tử Thư không rời núi tuyết, y ở lại cạnh Ôn Khách Hành ôm cái xác từ lâu đã không còn hơi ấm mà tỉ tê trách móc

-Lão Ôn, đệ lại lừa ta. Lúc nào đệ cũng đẩy ta ra khỏi cuộc sống của đệ, tự đệ sắp xếp hết tất cả. Đệ không thể mở lòng với ta sao ? Bây giờ cái mạng này nặng quá ta phải giải quyết làm sao đây ? Ôn Khách Hành đệ mau tỉnh lại ! Ta sắp nổi giận rồi đệ mau mau tỉnh dỗ ta đi

Đáp lại Chu Tử Thư là một khoảng im lặng chỉ có gió thổi bao quanh . Đôi mắt Chu Tử Thư ẩn ẩn đỏ nhìn cái xác trên tay, gục mặt xuống chạm lên trán người kia. Ngày đó y khóc đến đau lòng, ôm xác người tri kỷ của mình nức nở,đến trời cũng cảm động mà tạo một trận bão tuyết nhỏ

"Lão Ôn lời hứa bồi rượu của ngươi ta phải nhớ cho thật rõ để khi gặp lại sẽ tính sổ ngươi"

Từng lời Ôn Khách Hành nói năm đó khắc tạc trong lòng Chu Tử Thư từng câu từng chữ, như thể khi gặp lại Chu Tử Thư sẽ đem nó ra mà vấn tội Ôn Khách Hành. Một chút cũng không thể quên

Khi đó Diệp Bạch Y đến núi tuyết thấy Chu Tử Thư như vậy liền buông ra một câu ngu ngốc. Khi truyền lại "Lục Hợp Tâm Pháp" ông muốn thử Ôn Khách Hành xem có nguyện lòng mà một đổi một với Chu Tử Thư không. Hắn vậy mà gật đầu như bổ thóc bất chấp tất cả nguyện vì người hắn yêu

-Ngươi ở đây mà khóc lóc thì hắn cũng không về được đâu. Cái mạng này hắn trao cho ngươi thì ngươi nên giữ cho cẩn thận

-Diệp tiền bối, có cách nào cứu được hắn không ?

-Ngươi muốn cứu hắn ? Cũng không phải không có cách. Chỉ là xem ngươi có bản lĩnh hay không ?

-Được, dù thế nào ta cũng phải đưa lại hắn về

-Lấy tim ngươi trao cho hắn đi

Lời Diệp Bạch Y lạnh lùng cất lên

-Ta đồng--

-Ngu ngốc ! Các ngươi là lũ ngu ngốc. Cái mạng của ngươi là Ôn Khách Hành dùng mạng của hắn mà đánh đổi. Bây giờ ngươi lại phí hoài nó , ngươi yêu hắn nhưng hắn cũng yêu ngươi. 3 năm ngươi ở cùng hắn đâu phải không hiểu được tính khí kẻ ngang ngược này ?

Phải ! Hắn là Quỷ chủ Quỷ Cốc. Là một con quỷ ở tận cùng địa ngục muốn tàn bạo nhân gian. Nhưng vì tìm được y, Ôn Khách Hành như tìm thấy một tia sáng quay đầu về lại trần thế. Nhưng bây giờ hắn nằm đó thì Chu Tử Thư y phải làm sao đây ? Con tim y đã trao cho hắn nguyện một lòng vì hắn. Vậy mà...

-Đốt nến "Lưu Hoa" ba năm ngày ngày đều cho hắn uống một giọt máu đầu tim, đọc "Dẫn Hương Chí Khải". Nếu muốn cứu hắn cứ làm theo, hồn hắn bây giờ chỉ là tạm thời xuất ra không phải đã chết ngươi khóc lóc cái gì. Ta sẽ cho ngươi phương thức chế tạo nến cùng "Dẫn Hương Chí Khải" còn những việc còn lại tùy vào ngươi cũng như thần trí của hắn

Nói rồi Diệp Bạch Y bắt mạch cho Ôn Khách Hành

-Ngươi hồ đồ khóc lóc mà không xem mạch của hắn. Mạch hắn không dừng chỉ là rất yếu nội lực cũng vậy. Hừ yêu vào rồi ngu ngục hết cả

Chu Tử Thư đưa Ôn Khách Hành về Tứ Quý Sơn Trang tính đến nay cũng gần tròn ba năm, vậy mà Ôn Khách Hành không có dấu hiệu sẽ tỉnh. Nhưng Chu Tử Thư quyết bám lấy tia hy vọng cuối cùng này, nhất quyết phải đưa người lại bên mình

-Sư phụ sư phụ , sư thúc sư thúc đã đã---

Chưa nghe Thành Lĩnh nói hết câu Tử Thư đã vội vã chạy đến phòng của Ôn Khách Hành. Thời khắc y mở cánh cửa ra không gian như ngưng động, một Ôn Khách Hành tóc trắng ở trên giường nhìn y mỉm cười ôn hòa

-A Nhứ thật tốt ngươi có thể sống rồi... Xin lỗi đã gạt ngươi, ta về rồi đây!

=====End=====

Ờmmm chắc là HE :D zẫn là chị iuu HoaLien1991 cụa iem :3 hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top