Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Dị ứng với nấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, khi Diệp Hiểu tỉnh dậy, cô vô cùng chóng mặt, đau óc nặng nề như muốn nổ tung.

Rượu cũng ngon đấy, nhưng mà hậu quả khổ quá!

Tuy hơi mệt nhưng cô vẫn rất vui vì Bayern Munich thắng, Diệp Hiểu vẫn nhớ rõ chi tiết trận đấu, còn lại chả nhớ cái khỉ gì hết! Chắc cũng chẳng có gì đáng nói đâu!

Lục Thiên Mặc đẩy cửa ra, mang canh giải rượu đến cho cô.

"Dậy rồi à? Nhanh lên rồi chúng ta xuống ăn sáng!"

Diệp Hiểu từ từ uống hết canh trong bát rồi vào nhà vệ sinh. Sau khi hoàn tất thủ tục buổi sáng, hai người đi xuống phòng ăn.

Việc cô say rượu cả Diệp gia cũng đã biết, Diệp Hàn cười lẩm bẩm:

"A Lục cả đời còn chưa uống một giọt rượu nào mà tiểu cô nương nhà cậu ta đã uống hết phần của chồng rồi!"

Mọi người đều bật cười khi nghe câu này, còn Diệp Hiểu thì đỏ mặt lên.

"Lục phu nhân muốn ăn muốn gì nào?"

Nghe vậy cô lại càng ngại ngùng hơn, cô cũng không nghĩ bản thân sẽ chính thức đến vậy đâu! Trái lại với vẻ xấu hổ của Diệp Hiểu, Lục Thiên Mặc lại rất đắc ý, nói nữa chắc mặt anh sẽ vênh lên chín tầng mây luôn!

"Cô gọi châu bằng tên là được. Cô làm món gì cũng được, cháu không kén đâu!"

"Được, vậy cô làm cơm cà ri và đùi gà chiên cho cháu nhé!"

Dì giúp việc vừa đi vài bước, Diệp Hiểu nghĩ ra gì đó liền gọi bà lại.

"Dì ơi, dì đừng cho nấm vào nhé, cháu bị dị ứng với nấm!"

Cô vừa dứt lời, mọi người lên sững sờ một lúc, dì giúp việc lúc này mới phản ứng lại rồi đi vào bếp. Cả Diệp gia ngoài Ninh Tĩnh Yên ra thì ai cũng bị dị ứng với nấm hết, Lâm Diên cũng không ngoại lệ. Mọi người đều trầm tĩnh một lúc, Diệp Hiểu cảm thấy không khí như giảm đến âm độ, cả Lục Thiên Mặc cũng tái mặt đi.

Lát sau, anh hỏi cô:

"Lúc bị thế, triệu chứng của em thế nào?"

"Em bị nổi mẩn đỏ ở bụng và lòng bàn tay, sốt và nôn mửa."

"Chỉ nổi mẩn ở bụng và lòng bàn tay thôi à, không ở đâu khác nữa?"

"Vâng!"

Vậy Lục Thiên Mặc phải đi xét nghiệm ADN cho cô và Diệp Vĩ Minh khẩn cấp thôi, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy!

Cả bữa ăn, không khí có chút nặng nề, ai cũng đỏ mắt nhìn Diệp Hiểu làm cô thật khó hiểu.

Diệp gia sắp có chuyện gì à?

Sắp phá sản? Nhưng họ giàu lắm mà, Diệp Hàn rất giỏi điều hành tập đoàn.

Bốn đứa con trai của họ bị gay? Chắc không phải đâu.

Ai trong nhà bị ung thư giai đoạn cuối? Cũng không, trông mọi người khỏe mạnh lắm.

Thế cái Diệp gia này bị điên à?

Cô khẽ chửi thầm trong lòng. Nhưng nghĩ lại, người ta tốt với mình như thế, không được chửi, không được chửi. Nào! Bình tĩnh, phải lục căn thanh tịnh, phải biết ơn.

Gần 9 giờ, Lục Thiên Mặc và Diệp Hiểu cùng về Bạch Thiên Cung. Cô ngửa cổ lên hỏi anh:

"Anh không đi làm à?"

"Em muốn đi đến Lục thị với tôi không?"

Tuy cô ngại không dám nói, nhưng trong nội tâm đang gào thét rất muốn đi. May mà Lục Thiên Mặc hiểu được điều trong lòng cô, hai người thay quần áo rồi đến tập đoàn.

Đến Lục thị, các nhân viên dù tò mò Diệp Hiểu là ai nhưng cũng không dám nhìn quá lâu, chỉ chào rồi tỏ vẻ mình còn có việc. Đối với họ, Lục Thiên Mặc tuy là ông chủ hào sảng về tiền lương nhưng vô cùng độc ác về lương tâm. Không ít trưởng phòng bộ phận nào đó bị anh dọa sắp chết rồi.

Lục Thiên Mặc có thể nghe được nội tâm của Diệp Hiểu và đáp ứng cho mong muốn của cô, còn nhân viên của mình dù nghe được tiếng lòng anh vẫn sẽ giả ngu thôi! Trên thế giới này anh sẽ chỉ để ý vợ anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top