Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14 : Nhi Yên nổi giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng

Nhi Yên mơ màng tỉnh dậy , cô vò đầu ngáp dài rồi hất chăn đi vào phòng tắm . Xong xuôi , Nhi Yên xuống tầng ăn sáng . Xuống đến nơi , cô đã thấy Lạc Đồng và Mạc Hàn Tước đang ngồi trong phòng ăn .

- Lão đại .

Nhi Yên tươi cười kéo ghế ngồi xuống phía đối diện Lạc Đồng , vừa hay đầu bếp và người làm cũng bữa sáng lên . Đang chuẩn bị thưởng thức bữa sáng của mình , giọng nói không chút nhiệt độ của Mạc Hàn Tước vang lên khiến cho Nhi Yên giật nảy mình

- Nhiệm vụ làm tốt ?

- Hả ... Dạ ... Dạ ?

Nhi Yên ngập ngừng trả lời không thành câu

- Lão đại à , tôi .. tôi biết sai rồi . Mong lão đại bỏ qua cho tôi lần này .

- Bỏ qua ?

Sắc mặt của Mạc Hàn Tước lúc này vô cùng khó coi , Lạc Đồng bên cạnh thấy vậy liền lên tiếng nói đỡ

- Khai thật mọi chuyện đi .

- Tôi biết là ra ngoài không xin phép anh rồi còn đánh người của anh là ... là tội lớn nhưng tình hình lúc đó quá cấp bách mà đám người đó lại không cho tôi ra ngoài nên .. tôi mới ra tay với họ ... Nhưng tính mạng của bạn tôi gặp nguy , tôi không thể nào làm ngơ được .

Nhi Yên vội vàng giải thích nhưng sắc mặt của Mạc Hàn Tước vẫn vậy , không dễ nhìn hơn một chút nào hết . Không
" bỏ cuộc " , Nhi Yên tiếp tục

- Trước khi đi tôi cũng định hỏi ý anh trước nhưng vì tôi sợ sẽ phá hỏng giấc ngủ của anh nên đành thôi , còn .. còn về chuyện mà tôi nói dối là đi làm nhiệm vụ chỉ vì lúc đó không còn cách nào khác cho nên tôi mới nói vậy ...

Lúc chưa rời khỏi tổ chức , ngoại trừ Kiều Lam , Nhi Yên chưa từng phải giải thích hoặc tốn nhiều lời với bất kì ai nhưng khi đối diện với Mạc Hàn Tước , Nhi Yên không thể nào kiệm lời được , cô luôn phải giải thích dài dòng cho dù việc đó là cô làm đúng hay không đúng đi chăng nữa .

Nghe Nhi Yên nói nãy giờ , Mạc Hàn Tước vẫn chẳng hề giảm bớt tức giận . Lạc Đồng thấy vậy thì chỉ im lặng , lắc nhẹ đầu , nhìn về phía Nhi Yên với ánh mắt " bất lực " .

Tinh ... Tinh !

Chuông điện thoại vang lên , Lạc Đồng nghe đầu dây bên kia nói gì đó liền cúp máy rồi quay qua báo cáo

- Lão đại , máy chủ kho vũ khí có tín hiệu bị xâm nhập .

Lạc Đồng nói vậy , trên mặt Mạc Hàn Tước chẳng những không hề xuất hiện một tia lo sợ nào mà ngược lại , hắn còn nhếch mép cười lạnh - nụ cười khiến cho Nhi Yên ngồi gần hắn không rét mà run .
Không nói lời nào , Mạc Hàn Tước đột nhiên đứng dạy cầm áo khoác ngoài rồi rời đi . Theo Mạc Hàn Tước bao nhiêu năm , dù hắn không nói nhưng chỉ cần dựa vào hành động và ánh mắt của hắn cũng đủ để Lạc Đồng hiểu rằng bản thân mình cần phải làm gì tiếp theo cho nên khi thấy hắn rời đi Lạc Đồng cũng nhanh chóng đứng dậy theo sau .

Quay lại thấy Nhi Yên vẫn im lặng ngồi yên tại chỗ không có ý định đứng lên , Lạc Đồng liền nhíu mày lên tiếng

- Cô còn muốn ngồi đó chờ lão đại vào bế , cô mới chịu đi ?

Hiểu được phần nào ngụ ý trong lời nói của Lạc Đồng , Nhi Yên liền với tay uống một ngụm sữa rồi mới đứng lên chạy theo .

Khoảng 30p sau .

Xe dừng lại trên đỉnh một ngọn núi , Nhi Yên nhìn cảnh vật xung quanh thấy  chẳng có gì đặc biệt cả . Theo Lạc Đồng cùng Mạc Hàn Tước đi sâu vào trong rừng , Nhi Yên vẫn không hiểu là bọn họ định đi đâu , đi thêm một đoạn nữa tới một hang đá lớn , trước cửa hang là một cánh cửa sắt cao ngất ngưởng .
Lạc Đồng im lặng tiến đến cánh cửa sắt rồi đặt bàn tay lên đó , lập tức cánh cửa liền mở ra . ' Không thể ngờ được ' Nhi Yên than thầm .
Một đám người áo đen thấy Mạc Hàn Tước cùng Lạc Đồng tiến vào liền đứng thành 2 hàng cúi người cung kính chào

- Lão đại , lão tam .

Lạc Đồng gật nhẹ đầu rồi tiếp tục theo Mạc Hàn Tước đi vào trong , đến một căn phòng lớn , bên trong toàn là những chiếc máy quan sát camera .

- Lão đại !

Một tên nam nhân đứng dậy ' nhường ' chỗ cho Mạc Hàn Tước . Lúc này , trên màn hình xuất hiện những vệt sóng đỏ nhỏ đang không ngừng toả ra .

- Lão đại , máy chủ nơi này có cài đặt IP* sao ?

- Sao cô biết được ?

Tên nam nhân đứng bên cạnh tỏ ra khá ngạc nhiên khi nghe thấy Nhi Yên nói vậy vì hệ thống IP này không phải ai cũng có đủ khả năng để thiết lập thành công nó cho nên số lượng người biết đến hệ thống này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay .
Nhi Yên chỉ nhìn về phía tên nam nhân cười nhạt , cô không có ý định trả lời . Bên này , Lạc Đồng vẫn đang tập trung phá hỏng tín hiệu xâm nhập .

- Tít ..

Sau tiếng báo , trên màn hình là dòng chữ Ngăn chặn thất bại .

Lạc Đồng ngồi một hồi phá giải nhưng không thành đành " chịu trận " đứng lên rồi buông ra một câu .

- Không tầm thường .

- Để tôi .

Nhi Yên đứng cạnh quan sát nãy giờ cuối cùng cũng quyết định đích thân     " ra tay " . Nghe thấy cô nói vậy , tên nam nhân kia liền định tiến lên ngăn cản nhưng do Mạc Hàn Tước đứng trước đã dơ tay ra hiệu giữ im lặng nên hắn mới để cho Nhi Yên đảm nhiệm .
Vì đây là máy chủ quản lí toàn bộ việc vận chuyển cũng như điều hành sản xuất vũ khí của Hắc Ảnh , không phải ai cũng có thể động vào đó một cách dễ dàng mà chưa được sự đồng ý của Mạc Hàn Tước cả , nên khi nghe Nhi Yên nói vậy , tên nam nhân kia mới định lên tiếng ngăn cản .

Tiến lên ghế máy chủ ngồi xuống , Nhi Yên nhìn màn hình phân tích một lúc rồi mới bắt đầu thực hiện phá giải . Mười đầu ngón tay của cô nhảy múa một cách linh hoạt trên bàn phím , Lạc Đồng và tên nam nhân kia hết sức kinh ngạc , họ cố gắng quan sát thật kĩ từng thao tác của cô nhưng vẫn theo không kịp bởi vì càng về sau tay của Nhi Yên càng giống như một cái máy , từng thao tác mà cô sử dụng để phá giải thì vô cùng thành thục , lưu loát , không hề chững lại lấy một giây . Trên màn hình những kí hiệu , chỉ số tin học cũng hiện ra nhiều hơn .
Gần 10p trôi đi , cuối cùng những thao tác trên tay Nhi Yên cũng chậm dần lại rồi dừng hẳn . Dòng chữ cuối cùng được gửi đi chính là : Cao thủ gặp đại cao thủ . Thực sự buồn thay cho ngươi .

Ngả người tựa lưng ra sau ghế chờ đợi , Nhi Yên cười cười huýt một tiếng sáo như tán thưởng cho chính bản thân mình . Sau tiếng sáo ấy , đúng lúc trên màn hình cũng báo : Ngăn chặn thành công .

Thành công của Nhi Yên vượt ngoài sức tưởng tượng của tên nam nhân kia , hắn ban đầu còn cho rằng cô chỉ là một nữ nhân tầm thường nhưng khi tận mắt thấy toàn bộ quá trình Nhi Yên phá giải thì hắn mới lắc đầu thán phục , hắn cũng chợt nhớ ra rằng  ' những người theo lão đại từ trước tới nay đều không phải người thường' .

Trên khuôn mặt của Mạc Hàn Tước cũng hiện ra vài phần hài lòng , không còn bộ dạng tức giận như lúc sáng nữa . Hắn cùng Lạc Đồng vào trong một căn phòng khác , Nhi Yên đoán là họ có chuyện gì đó nên mới không kêu cô đi theo , vả lại cô cũng chẳng muốn làm cái bóng suốt ngày " dính " lấy bọn họ .

- Cô là thuộc hạ mới của Lão đại sao ?

Tên nam nhân kia lên tiếng hỏi .

- Thuộc hạ ? Không . Tôi là trợ lí của hắn - Quan Nhi Yên .

- Trước giờ chưa từng thấy cô . Tôi là Lí Lộc Đan .

Nhi Yên gật gật đầu cười xã giao

- Phần mềm IP này do ai thiết lập vậy ?

- Chính là lão đại , năm 20 tuổi lão đại đã thiết lập thành công nó . Cô cũng biết IP sao ?

- Đúng vậy .

- Tôi rất ngưỡng mộ cô , ngay cả Lão Tam còn không phá giải được mà cô lại có thể , quả thực không thể xem thường .

Nghe lời khen từ Lí Lộc Đan , Nhi Yên khiêm tốn nói

- Quá khen rồi .

- Theo như tôi quan sát thì khi nãy cô không chỉ đơn thuần phá giải đúng chứ ?

- Không sai , bên đối phương không những chỉ muốn xâm nhập vào hệ thống máy chủ mà chúng còn muốn phá bỏ phần mềm IP này , nhưng anh yên tâm , máy chủ của bọn chúng bây giờ chỉ là phế liệu mà thôi .

- Cô đã đánh sập nó ư ?

Lí Lộc Đan thắc mắc . Nhi Yên chưa kịp trả lời thì Mạc Hàn Tước cùng Lạc Đồng xuất hiện

- Đi thôi .

Lạc Đồng lên tiếng .

Nhi Yên gật đầu coi như chào tạm biệt với Lí Lộc Đan rồi cũng nhanh chóng rời đi .

Trên xe , bầu không khí lại rơi vào im lặng . Nhi Yên dường như cũng đã quen với những lúc như thế này , cô không lên tiếng mà chỉ nghiêng đầu nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài .

Rè ... Rè ...

Điện thoại trong túi áo của Nhi Yên rung lên báo tin nhắn .

Nhi Yên à , anh ấy đã trở về thật rồi .

Nhìn dòng tin nhắn của Kiều Lam gửi đến cho mình , bàn tay của Nhi Yên vô thức run lên , cảnh vật ngoài kia cũng bắt đầu mờ dần đi bởi trên đôi mắt của cô lúc này đã xuất hiện một lớp sương mờ . Cô cố gắng ngả người ngửa cổ ra sau để cho nước mắt không trào ra , bàn tay cầm điện thoại cũng đã siết chặt lại .
Quá chìm đắm trong cảm xúc của chính mình , hình như Nhi Yên đã quên mất rằng bên cạnh cô còn một người nữa . Đôi mắt của hắn nhìn cô cũng bắt đầu lạnh dần đi dù cho bên ngoài xe , những tia nắng ấm áp vẫn đang len lỏi qua từng kẽ lá để chiếu sáng xuống mặt đất .

Trở về Hắc Ảnh , Nhi Yên vội vàng chạy lên phòng . Lôi laptop ra liên hệ với Kiều Lam , sau khi kết nối với Kiều Lam thành công , nhìn qua màn hình laptop Nhi Yên nghẹn ngào

- Là thật sao ? Cậu thấy anh ấy chứ ?

- Bình tĩnh nào Nhi Yên , mình cũng chỉ vừa mới biết thôi .

Kiều Lam nhẹ giọng trấn an Nhi Yên .

- Anh ấy liên lạc với cậu ?

- Ừ , mình cũng không biết anh ấy lấy số điện thoại của mình ở đâu nữa .

- Cậu quên mất rằng anh ấy cũng là một hacker sao ? Muốn có được số điện thoại của cậu chẳng phải là quá dễ dàng đối với anh ấy sao .

Nhi Yên kìm nén cảm xúc , cố nặn ra một nụ cười . Trong lúc nói chuyện với Kiều Lam , thỉnh thoảng Nhi Yên lại ngó sang chiếc điện thoại bên cạnh như đang mong chờ điều gì đó .

Cuộc nói chuyện kết thúc , Nhi Yên chờ đợi trong vô vọng , cô chán nản ném điện thoại ra chỗ khác rồi ngủ thiếp đi .

Mãi cho đến khi Nhi Yên tỉnh lại thì trời cũng đã sẩm tối ( chị Yên ngủ quá đỉnh a ~ ) .

Cùng với bộ dạng không gì thảm hại hơn , Nhi Yên mệt mỏi chui vào phòng tắm . Xong xuôi , cô bước ra với một chiếc váy rộng thoải mái dài tới đầu gối , trên đầu chùm một chiếc khăn tắm bản to để lau tóc

- Thoải mái a ~

Nhi Yên vươn người thốt lên , sau câu nói ấy , Mạc Hàn Tước cũng mở cửa bước vào

- Cô cũng quá an nhàn rồi .

Giọng nói lạnh lùng thường ngày của hắn vang lên . Nhi Yên đang lau tóc , nghe thấy hắn nói vậy , cô biết là hắn vẫn chưa chịu bỏ qua cho cô , cô liền cười cười giả bộ ngoan hiền

- Lão đại đã về rồi .

- Lần sau diễn cho đạt một chút .

- Tôi .. Đâu có .

Phớt lờ câu nói của Nhi Yên , hắn mở tủ lấy đồ rồi đi thẳng vào phòng tắm . Cửa phòng tắm vừa đóng lại , Nhi Yên liền bật dạy khua chân múa tay đấm đá loạn xạ vào không khí như thể là cô đang đánh vào mặt hắn vậy ' cái đồ mắc bệnh thần kinh hết thuốc chữa , cái đồ xấu xí khó ưa , .. ' , chửi bới thầm một hồi , Nhi Yên cảm thấy trong người sung sướng , hả hê hơn rất nhiều .

Ọc ..

Bụng của Nhi Yên bắt đầu phản đối dữ dội . Cô liền xuống phòng ăn hỏi đầu bếp

- Bữa tối hôm nay là gì vậy ?

- Chẳng phải cậu chủ đã dùng bữa bên ngoài rồi sao ?

- Nhưng tôi còn chưa ...

Nhi Yên chưa nói hết câu thì Mạc Hàn Tước đã lên tiếng ngắt ngang lời cô

- Ông có thể về .

- Vậy tôi xin phép .

Nói xong , vị đầu bếp kia cởi tạp dề cúi chào rồi ra về .

- Lão đại , tôi biết là anh vẫn còn tức giận nhưng anh cũng không cần phải trừng phạt tôi bằng cách này chứ .

Nhi Yên lớn giọng bất mãn , không đợi xem phản ứng của Mạc Hàn Tước ra sao , cô liền tức giận bỏ ra ngoài . Lúc này , Mạc Hàn Tước từ trên cầu thang bước xuống , hắn nhếch môi cười lạnh nhìn về phía cửa chính

- Tốt lắm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top