Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

50. JinMin

  Bạn trai của các bạn như thế nào ? Ôn nhu hay bá đạo ? Tổng tài hay ông trùm ? Nhưng tóm lại đều là người thường phải không nào, Chí Mẫn nghĩ đến đây không khỏi ngửa mặt cười lớn, tự luyến đến mất kiểm soát. Nào nào, để Chí Mẫn dẫn mọi người đi 'ngắm' bạn trai của cậu ấy. Nói là ngắm chứ thực ra là nhìn trộm 囧囧囧, à thì, dù sao thì soái ca thì phải nhìn trộm nó mới 'đã' chứ nhỉ ? 

  Đứng ở gốc cây phía xa xa nhìn anh yên lặng ngồi một mình, chăm chú nhìn vào cuốn sách trông không mỏng lắm trên tay, cặp kính gọng vàng hững hờ nơi sống mũi, đôi môi hoàn hảo khẽ mấp máy khiến nước miếng của Chí Mẫn thiếu điều chảy xuống thành một vũng nhỏ. Thiên a, quả là soái chết người. Tuy nhiên vẫn còn nắng mà nhỉ, cậu tưởng ma cà rồng không chịu được ánh nắng cơ mà, Chí Mẫn lo lắng, cố gắng mở to mắt nhìn xem anh có biểu hiện nào khó chịu không.

  Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, cậu vẫn là quyết định kéo anh trở về, dù anh không khó chịu đi chăng nữa cậu cũng không thích, thứ ánh sáng ấm áp này dẫu sao cũng không tốt cho anh.

  "Thạc Trấn !"

  Một nữ sinh chạy thật nhanh về phía anh, thân thiết ngồi xuống cạnh anh rồi không khách khí mà cướp cuốn sách trên tay anh. Chí Mẫn muốn bạo phát, cô ta là ai mà dám là vậy chứ !!!

  Không nghe được anh trả lời lại như thế nào, cậu chỉ thấy anh mỉm cười thật ôn nhu với người kia, rồi dịu dàng lấy lại cuốn sách. Kháo, lí nào lại ôn nhu đến như thế ? Chưa dừng lại ở đó, không hiểu cô ta nói những gì mà khiến Thạc Trấn cười rất nhiều, bình thường không phải cậu làm ra những hành động ngu ngốc thì anh mới cười lâu như vậy sao.

  Nghĩ đến đây, Chí Mẫn hận bản thân không thể phi ngay ra đó mà hung hăng tách hai người đó ra rồi kéo anh về nhà, anh là của cậu, một ánh mắt một nụ cười cậu cũng không muốn chia sẻ cho người khác. Chí Mẫn giật mình nhận ra sau khi anh đánh dấu cậu thì tính chiếm lĩnh của cậu mỗi ngày một cao lên, có phải vì thế mà anh không thoải mái khi ở cạnh cậu không ?

  Chí Mẫn ủ rũ, lặng lẽ đứng dậy, lủi thủi trở về nhà. Hôm nay lén đến đây vốn là muốn nhìn xem anh ở trường trông như thế nào (vì bình thường thì anh tới trường rất lâu rồi cậu mới ngủ dậy). Kết cục là tự chuốc sầu não vào thân. Đương nhiên cậu không nghi ngờ gì anh cả, nghi thức đánh dấu cũng đã thực hiện, anh lại càng không phải dạng người bắt cá hai tay, cậu chỉ là sầu não vì sức hút của anh thôi. Haizz, cũng không trách ai được, chính cậu chẳng bị sức hút ấy làm cho chói mắt mà ra sức theo đuổi anh sao ? Nghĩ lại quãng thời gian ngày trước khiến Chí Mẫn không khỏi bật cười vì độ ngốc của bản thân, đột nhiên cậu đứng sững lại, một tia sáng vụt qua đầu. Ha ha, thế là có cách trả thù rồi.

  .

  Thời điểm Thạc Trấn về nhà liền ngạc nhiên vô cùng, bé con nhà anh hôm nay sau khi nhìn trộm anh cư nhiên lại cứ như thế bỏ về, hơn nữa còn đích thân nấu bữa tối. Anh bỗng có dự cảm không lành.

  "A, Thạc Trấn, em nấu xong bữa tối rồi này, anh mau đi tắm rửa rồi ăn tối."_ Chí Mẫn cong mắt cười cười.

  Một nụ cười này khiến tâm tình Thạc Trấn lập tức thả lỏng, nhanh chóng lên lầu tắm rửa, bỏ qua mất khoảnh khắc nụ cười của Chí Mẫn biến thành quỉ dị.

  Thạc Trấn chăm chú nhìn đĩa 'trứng' trước mặt, trứng chiên, nhưng là chiên cùng tỏi a, hơn nữa nếu anh nhìn không nhầm thì còn có kha khá vỏ trứng lẫn bên trong nữa. Nhìn nụ cười ngọt ngào của Chí Mẫn mà Thạc Trấn rơi lệ ngập lòng, anh nhất định đã làm gì đó khiến tiểu tổ tông nhà anh phải khó chịu rồi.

  Chí Mẫn tươi cười, hài lòng nhìn Thạc Trấn ăn xong đĩa 'trứng' mới nhàn nhã lau miệng đi đến phía anh, dịu dàng hôn trán anh rồi tiếp tục mỉm cười.

  "Em mặc kệ anh thân với người đó đến đâu, sau này nhớ ngồi cách xa một chút, cười ít một chút, nhé !"

  Chí Mẫn dứt lời cũng là lúc Thạc Trấn vọt vào nhà vệ sinh, cậu ngọt ngào cười, tâm can tràn đầy đắc ý. Tỏi đối với ma cà rồng giống như thuốc xổ với con người vậy, sự trả thù nho nhỏ này của cậu chắc sẽ không khiến anh cực khổ đâu, nhỉ ?

   

  End.

  Có lẽ các cậu cũng từng một lần ăn phải vỏ trứng nhỉ ? Cảm giác thật ... 囧囧囧

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top