Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đã gần tròn một tuần nhập học, cô bạn thân quý báu của hai nàng Lam Nguyệt vẫn chưa thấy mặt đâu. Hai nàng nhớ nó đến phát rồ, huhu cái con nhỏ chết tiệt ấy vi vu tận cái vùng biển chết tiệt nào rồi, điện thoại chả thèm lấp sim làm hai người muốn gọi một cuộc gọi hỏi thăm cũng trở nên khó khăn. Nó nhanh nhanh vác cái mặt băng ấy về đi, nhớ nó lắm rồi

-"Này Nguyệt, Hân khi nào về? Cậu có liên lạc với nó không?" Nhược Lam nằm ườn trên bàn

-"Ơ hay, thế mi nghĩ ta liên lạc được với con mặt băng ấy hả, hè nào chẳng vậy xách balo đi du lịch khắp nơi cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc, mấy năm trước đi lên cái cao nguyên nào đó làm tình nguyện viên, năm sau đó thì đi tận hải đảo, có năm còn đi Pháp, gần đây nhất là năm trước nó đi tận cái đảo hoang ở thái bình dương để bảo tồn động vật hoang dã, năm nay lại đâm đầu theo một đoàn ngư dân ra gần vùng đảo gì đó tương truyền gần vùng đó ngày xưa là nơi sinh sống của cá mập megalodon nó muốn tìm lại tàn tích của vị vua biển sâu mà chuyến đi nào cũng có chung một điểm là nó thích đi biển mặc dù đếch biết bơi" chống cằm nhớ lại những chuyến đi của con bạn thân có sở thích quái gở Vũ Tiểu Nguyệt chỉ biết oán trách vì sao mình lại có con bạn thân đặc biệt đến thế

-"Băng băng chết tiệt, nếu nó mà về thì chắc chắn sân trường này chó gà không yên, bàn tán rầm rầm hết cả mấy tháng" Tiểu Lam nhớ lại mùa hè năm trước con bạn thân đi du lịch về, cả khối 5 trường tiểu học cứ y như rằng rầm rộ cả lên tận học kì II mới dịu bớt xì xào ôi thật đáng sợ a~

Ngoài hành lang trường THCS X tiếng bàn tán rầm rộ cả lên, bàn tán về thiên tài tiểu thư Kiên Hân, ai nhazzz cô nàng xinh đẹp có, học giỏi có, gia đình lại giàu có, nhưng sao? Tất cả chỉ là ngưỡng mộ thôi cho dù là yêu thì cũng chỉ dám đơn phương, vì cô nổi tiếng là đáng sợ một khi đã nổi giận thì nở một nụ cười ngọt ngào mang hương vị của tu la địa ngục chỉ cần nhìn một lần là không dám quay lại. Nếu là người lạ thì chắc ai cũng có ấn tượng đầu Kiên Hân là một cô nàng nấm lùn thoạt nhìn rất đáng yêu, cao chỉ tầm 1m50, mái tóc đen được cô buộc thành một chùm đuôi gà nhí nhảnh pha chút nghiêm túc, đôi mắt đen lấp lánh như chứa cả một thiên hà lại phát ra một tia tinh anh rạng ngời như ánh dương đầy sức sống, sọc mũi cao thanh tú và đôi môi nhỏ mọng nước

Ngoài xa xa phía cổng trường Thcs X, một cô gái có thân hình nhỏ nhắn, cao tầm 1m50, mái tóc đen dày xõa dài hơn vai, phần mái tết bím cố định bằng cái kẹp con gấu nâu khá to, đeo cái kính mát bản to che gần nửa khuôn mặt chỉ để lộ sống mũi sọc dừa cao thanh tú, đôi môi trái tim mộng nước. Khoát trên người cái áo sơ mi trắng dài tay được kéo lên khủy tay và váy xếp li màu đỏ đô ngang gối, đôi giày converse màu trắng, balo converse màu xanh dương treo một cái chuông bạc tròn tròn phát ra âm thanh vui tai, cô nàng ngậm cây kẹo mút tay cầm cái quạt phun sương mini doraemon ung dung tiến về dãy lầu khối 6

Sân trường nhộn nhịp bàn tán về cô nàng, ai có thể có cái điệu bộ cao ngạo ung dung đến phát ghét kia? Mấy chị khối 9 có một thái độ không mấy thiện cảm với cô bé đàn em dưới sân, mấy chị cứ chỉ trỏ khó chịu, lầm bầm nhìn những món đồ hàng hiệu được phối vô cùng hài hòa trên người cô nhóc, người thì thuận miệng khen xinh đẹp, đàn anh người thì huýt sáo trêu ghẹo, người thì nháy xoẹt xoẹt vài phát để đăng lên confession trường. Khối 6 xóm làng hóng hớt, nhà nhà hóng hớt, người người hóng hớt, tự mò mẫm trong trí nhớ mình xem cô nàng kiêu kỳ xinh đẹp kia với mình có can hệ gì không mà trông quen mắt đến kì lạ, người có những bước đi ngẩng cao đầu như một nữ vương, phối đồ như một nhà thiết kế thì người đó bọn học sinh lớp 6 năm nay hiểu rõ hơn ai hết đó chính là thiên tài đại tiểu thư: Lương Ngọc Kiên Hân!

Không thể nào chứ? Ngày khai giảng cả đám hóng dài cả cổ chẳng thấy Kiên Hân đâu, nhập học gần cả tuần confession trường cũng chẳng thấy bóng dáng cô, cả đám cứ nghĩ đại tiểu thư hẳn là đã chuyển trường qua thành phố C bên cạnh để học chứ. Bóng dáng nhỏ nhắn ấy không quan tâm mọi người trỉ trỏ bàn tán về mình như thế nào côkhông nhanh không chậm đi lên cầu thang tiến về phía lớp 6-3

Đứng trước cửa lớp 6-3,

-"Hello every body, Kiên Hân come back"đứng trên bục cô nàng từ từ tháo chiếc kính mát bản rộng xuống, nở một nụ cười thật tươi, vây vẫy tay chào đồng bào bên dưới

-"Thiên tài đại tiểu thư Kiên Hân?" Trong lớp bất ngờ đến đứng hình, mọi người điều nhìn nhau lầm bầm chung một câu hỏi

-"Ây sao thế? Chỉ không gặp nhau một mùa hè mọi người quên tớ nhanh đến thế sao? Thư Linh 5A, Mỹ Mỹ 5C, Vu Thiên 5B,... tớ nhớ từng người đấy nhé"

Kiên Hân tìm kiếm hai bóng hình náo loạn quen thuộc, bàn thứ hai tổ một có đôi bàn thân tập trung chiến đấu quên đi không gian náo loạn xung quanh, vẻ mặt bất cần đời

Phồng má như một chú ếch nhỏ đang giận dỗi, gì chứ cô đi du lịch về vừa xuống sân bay liền không nghỉ ngơi bắt xe về trường ngay trong đêm mệt mỏi muốn chết, ấy mà cái người cô muốn gặp nhất thì sao? Bơ cô đến tức chết mà hừ hừ, Vũ Tiểu Nguyệt, Chu Nhược Lam hai cậu chờ chết đi là vừa. Nở một nụ cười ngọt ngào đến xán lạn, Kiên Hân nhẹ nhàng bước đến chỗ hai vị nữ hiệp đang mải mê lâm trận, khoác vai hai người gằn giọng

-"CHU_NHƯỢC_LAM, VŨ_TIỂU_ NGUYỆT nhỉ? Sao nào hai bạn YÊU QUÝ của tớ~ nhanh thế đã quên con bạn này rồi sao hửm?" Hân điên tiết dùng hết sức cấu mạnh vào đùi hai đứa 

-"Oái/ui da, đau quá/ đau đau" bị đau hai nàng hét toáng lên, ai oán đưa mắt lườm con nhỏ chết tiệt nào dó đang nhoẻn miệng cười tươi vô (số) tội. hai nàng thật sự rất giận, cực kì tức giận, hừ hai người đã ngày đê trông mong nó thế nào ấy thế mà nó đáp máy bay về nước lại chẳng nói một tiếng. Phải chăng nó chẳng xem hai cô là gì? 

-Nào nào, dẹp hai cái khuôn mặt giận dỗi vô cớ đó lại đi tớ mang quà về cho các cậu này. Tớ thương hai cậu nhất đấy nhé hì hì, đảm bảo hai người cực kì thích nhé" ngồi chen giữa hai con bạn thân, Kiên Hân khệ nệ lôi từ trong balo đặt trước mặt Nhược Lam một thùng quà khá to gói bằng giấy màu hồng phấn in hình sailor moon cố định bằng một cái nơ to màu đỏ cái thùng khá là nặng a, món quà của Tiểu  Nguyệt trông có vẻ đơn giản hơn, một cái sơ mi màu xanh lam hình những đám mây ngộ nghĩnh, cái sơ mi có vẻ đựng rất nhiều giấy bên trong vì trông nó dày cộm lên

-"Mi nghĩ ta ham quà sao hả?" Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng mở miệng, cô cảm giác khó chịu, nó đã ngồi trước mặt cô rồi thật muốn nhào đến ôm nó nhưng cô đang cảm giác bị tổn thương nha

-"Vâng vâng chị moon không ham quà, là em có lỗi đực chưa ạ" Kiên Hân lắc đầu chịu thua  hỏ bạn thân, giở giọng cún con ra nịnh nọt

-"Được, cậu ngồi đó tớ tạm tha, người đi quà ở lại" Vũ Tiểu Nguyệt thua, cô không thể giạn nó nha

-"Tớ nhớ cậu quá Kiên Haannnnnnn, ơ mà Hân Hân ơi, cậu cho mình thùng quà này thật á, nó to quá >< cậu tốn nhiều tiền lắm hả (câu hỏi rất thực tế)" Nhược Lam dụi dụi đầu vào người Hân như một con mèo nhỏ làm nũng, ngây thơ hỏi

-" Con hâm này, chúng ta là bạn bè từ nhỏ đến giờ tính toán tiền bạc làm gì hả ngốc, mở quà đi" ôm con mèo nhỏ trong lòng Hân cốc đầu nhỏ một cái, ngốc này coi cô là người ngoài hay sao mà nhắc tiền với chả bạc với cô

Hai cô nàng thích thú nhìn phần quà của mình, quả nhiên là chỉ có Hân mới có thể hiểu rõ tính cách, sở thích của hai người, từ cái cách chọn hộp quà, giấy gói, cái nơ hay màu sắc cái mơ mi, mở quà ra hai cô reo hò sung sướng

-" Á...aaaaaa...cậu mua cho mình nhiều tiểu thuyết quá Hân, toàn là mấy cuốn tớ thích nha. Cố Mạn? cậu biết cả tác giả yêu thích của tớ hả, xem nào xem nào!sam sam đến đây ăn nè, nắng gắt, yêu em từ cái nhìn đầu tiên, bên nhau trọn đời, anh sẽ yêu em, bữa trưa tình yêu, tôi như ánh dương rực rỡ, òa òa toàn là cực phẩm a

-" Hình trai đẹp có kèm chữ kí? hô hô để ta xem nào, oppa soái ca muội đến đây, xem cái nào Woohyun, Kikwang, Jonghyun, Jungkook, G-Daragon, Mingyu, Minho, Siwan, Taecyeon, Doojoon, Sungiae, T.O.P, Taehyunng, Yunho, D.O.......Lý Dịch Phong, Dương Dương, Ngô Diệc Phàm, Thành Nghị, Tỉnh Bách Nhiên, Thái Nghiêu, Lộc Hàm, TF boy....ú òa ta yêu mi nhất Lương Ngọc Kiên Hân, hahhahahah

Nhìn con Nguyệt đang gào rú ầm í trong sung sướng, Kiên Hân thấy rờn rợn người, tội hai bác tối nay phải chịu đựng tra tấn màn nhĩ suốt cả đêm. con có lỗi với hai bác rồi, amen

-" Ơ thùng quà này có hai tầng à? quao vẫn còn quá trời là tiểu thuyết, Diệp Lạc Vô Tâm? cậu muốn giới thiệu cho mình tác giả này à, chắc hay lắm nhỉ? Sự cám dỗ cuối cùng, sự dịu dàng khó cưỡng, nửa kiếp hồng trần một kiếp du ca, gió mang kí ức thổi thành những cánh hoa, chờ em lớn nhé được không?, ngủ cùng sói, mãi mãi là bao xa, hôn nhân không tình yêu, nụ hôn của sói... lại có vài cuốn khác nữa nè: đạo tình của Chu Ngọc,  hoa tư dẫn của Đường Thất Công Tử, thất tịch không mưa Lâu Vũ Tình. nè những cuốn này sao cậu thể đẻ một tầng riêng thế hả Hân?" Bất ngờ phát hiện tầng thứ hai của thùng quà lật qua lật lại Lam tò mò hỏi Kiên Hân

-" Ahaha, cậu phát hiện nhanh vậy, tầng truyện thứ hai này thú vị nha, từ từ mà nghiền ngẫm tư tiểu bạch thỏ, tớ sẽ thêm cho cậu một tí gọi là thú vui nhân loại haha" kế hoạch thêm tí màu đen trong đầu của tiểu bạch thỏ trong sáng quá mức này nhất định phải thành công nha, cố lên bản thân à

Chiến Thần bước vào lớp, đập ngay vào mắt cậu là cái bàn có ba cô gái ngồi nói chuyện rất say sưa vui vẻ, con ngốc Nhược Lam cuộn tròn nằm rúc tròng lòng cô bạn "lạ mặt"cười tít cả mắt không chú ý đến sự hiện diện của cậu, Vũ Tiểu Nguyệt cũng thoải mái ôm cô Bạn"lạ" cười nói say sưa. Nhìn cô bạn  kia ánh mắt cậu xẹt qua một tia bối rối ôn nhu, môi đẹp như muốn mấp máy gì đó nhưng lại thôi, lướt nhanh qua ba cô gái cậu về chỗ ngồi của mình. Đang cười rất hăng say, Kiên Hân cảm nhận được ánh mắt nhìn mình chẳng quan tâm lắm cô vui vẻ ôm tiểu Lam vào lòng, bất giác ngước đầu lên cô nhìn thấy một người  _ắt_hẳn_là_quen_ vội lướt ngang, đôi mắt đen láy xẹt qua một tia bi thương, một chút gì đó chua xót rồi lại trở nên lạnh như tuyết sơn nghìn năm dõi theo cậu xuống dưỡi bàn cuối cô quay ngoắc về đùa giỡn cùng hai đứa bạn thân. 

-"HTV3 cuối cùng cũng đủ rồi nhỉ?" Lam vui vẻ nắm lấy tay Hân nghịch ngợm

-"Ừ nhỉ tính ra thấy tên nhóm cũng thú vị quá đi chứ, H là Hân, T là Lam ( biệt danh là Tea), V là tớ ( bạn này họ Vũ  nên đặt là V, nhưng tại bạn ấy có tần suất âm khá kinh nên Hân đặt cho bạn ấy là volume), ba đứa nen gắn thêm số 3 vào sau

Họ là bạn thân của nhau sao? Chiến Thần vò vò mái đầu cố gạt đi những suy nghĩ trong đầu, cố gắng tập trung vào bài tập để xua tan đi hình ảnh người con gái nhỏ nhắn có mái tóc đen dày, đôi mắt đen lay láy phủ tầng hơi nước như biết nói, cô gái ấy ôm một vài cuốn sách nép sau bức tường lặng lẽ nhìn cậu

Chỉ biết bầu trời hôm nay đã không còn rực rỡ nắng






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tenfic