Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió lên rồi, lên đường sớm một chút đi.

Ngày hôm nay, Biên Bá Hiền cảm thấy thể diện trong suốt 25 năm qua của mình bị hủy hoại chỉ trong một khắc. Quả thực không thể mất mặt hơn được nữa.

Cho nên bây giờ đừng có hỏi bóng ma trong lòng Biên Bá Hiền diện tích là bao nhiêu được không?

Thật ra thì nội tâm của nhiếp chính vương cũng rất hỗn loạn.

Đã sớm nghe nói sau khi trở về từ ngự hoa viên tính tình hoàng thượng thay đổi đột ngột, quên rất nhiều chuyện. Nhưng không nghĩ là đã nghiêm trọng đến mức này.

Thậm chí khẩu âm cũng đã thay đổi, thật là khủng khiếp!

“Khụ khụ,” Nhiếp chính vương che miệng ho nhẹ, “Ừm, ta sẽ bảo người làm đổi cửa thành loại đẩy vào.”

Ngữ khí của đối phương rất ôn hòa khiến Biên Bá Hiền không khỏi xấu hổ.

“Cái đó, nhiếp chính vương đúng không, trẫm, đập đầu vào tảng đá, rất nhiều chuyện không nhớ rõ, xin đừng chê cười.”

“Sẽ không.”

“Ta là Phác Xán Liệt. Ngươi, cứ gọi ta là Xán Liệt giống như trước đây đi.”

“Xán Liệt sao? Được được.”

Phác Xán Liệt gật đầu, tiến lên một bước kéo cửa ra, làm động tác mời vào.

Biên Bá Hiền lại giả vờ kiêu ngạo, chắp hai tay sau lưng, nhanh chóng đi vào.

Biên Bá Hiền còn chưa kịp thưởng thức kiến trúc của phủ nhiếp chính vương đã nghe thấy tiếng dập đầu bôm bốp và tiếng khóc ở đằng sau.

Thanh âm trầm thấp của người nọ vang lên khiến Biên Bá Hiền không khỏi giật mình.

“Đẩy cửa mà hoàng thượng cũng phải tự mình làm sao? Xem ra, ngươi đã không còn giá trị tồn tại nữa rồi. Gió lên rồi, lên đường sớm một chút đi.”

Dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi của Biên Bá Hiền lập tức biến mất.

Uầy, không ngờ nhiếp chính vương còn biết đóng kịch cơ đấy. . .

Màn trở mặt nhanh như chớp này, cho 10 điểm!!!

MAMA xin người hãy nói cho con biết.

Tại sao con người lại thay đổi đến như vậy QAQ

Những ngày tháng tươi đẹp kia có thật sự tồn tại hay không!

Dù sao thì cũng là một mạng người. Là một giáo sư nhân dân, Biên Bá Hiền tuyệt đối không cho phép hành động tàn sát đồng bào xảy ra (sau lưng) mình!!!

“Khụ khụ.” Biên Bá Hiền ho nhẹ hai tiếng, Phác Xán Liệt liền nghiêng đầu nhìn y, lông mày bên trái hơi nhướn lên.

“Ừm?”

“Chúng ta, có thể nói chuyện nào đó tốt đẹp được không. Dù sao cũng là người của ta, để lại chút mặt mũi, ừ hứ?”

Ánh mắt Phác Xán Liệt chợt lóe lên.

“Bá Hiền của chúng ta, không giống như xưa.” Hắn cười khẽ, đi tới trước mặt Biên Bá Hiền, cúi xuống nói: “Nghe lời ngươi.”

Biên Bá Hiền:. . .

Nếu như thân phận của Phác Xán Liệt không phải là nhiếp chính vương thì y còn có lý do để nghi ngờ thực ra Phác Xán Liệt là nhị vương gia trong phúc hắc bá đạo tổng tài văn.

Tư thế này quá là mờ ám a a a a a a lại còn là thẳng nam thẳng nam ╭(°A°')╮! ! ! ! !

Biên Bá Hiền lặng lẽ lùi về phía sau hai bước, nhún vai.

“Có thể đưa trẫm đi tham quan vương phủ của ngươi không?”

“Đương nhiên.”

===========

Biên Bá Hiền nằm trên giường.

Biên Bá Hiền sinh vô khả luyến (*) nằm trên giường.

(*) sinh vô khả luyến: còn sống nhưng không còn gì lưu luyến, như một cái xác không hồn.

Biên Bá Hiền sinh vô khả luyến mặt xám như tro nằm trên giường.

Hôm nay y đã đi tham quan vương phủ cổ đại miễn phí, sau này trở về thời hiện đại sẽ không mất công đi bảo tàng nữa.

Nhưng mà y không vui, thật sự rất không vui.

Bởi vì y không nghĩ là khi đi dạo tới thao trường lại tận mắt thấy 61 thị vệ của Phác Xán Liệt.

Dùng ngực đập vỡ đá, thiết sa chưởng, thiện xạ trăm phát trăm trúng không phải nói chơi. . .

Nếu như mấy người này đến thời hiện đại thì chắc chắn sẽ trở thành cao thủ làm xiếc.

Nhưng điều khiến cho Biên Bá Hiền sụp đổ chính là, y chỉ là một hoàng thượng bù nhìn, ngoại trừ Tiểu Lý tử ra, một người thân tín cũng không có!

Biên Bá Hiền cảm thấy mình phải thay đổi vận mệnh của hoàng thượng, từ nay vùng lên tiêu diệt mộng tưởng hão huyền.

Dọn sạch, một chút cặn bã cũng không để lại. . .

Không, không đúng. Y còn chưa gặp hoàng hậu nương nương của mình! Nhỡ may nàng là một nữ nhi có mưu kế có công phu lại yêu hoàng thượng sâu sắc thì sao?!

Hy vọng ở nhân gian QAQ

Trước khi đi ngủ, Biên Bá Hiền lại đặt cho mình một nhiệm vụ: thiết triều.

Đúng, hoàng thượng mà không thiết triều mỗi ngày thì không phải là hoàng thượng tốt.

Không thể để cho nhiếp chính vương nắm đại cục trong tay được!

Vì vậy sáng sớm hôm sau, Biên Bá Hiền dùng lý trí để thức dậy.

Bây giờ là mùa đông, bên ngoài trời còn chưa sáng. Biên Bá Hiền đấu tranh mãi mới bò được ra khỏi chăn, run rẩy mặc y phục vào, rồi đánh thức tiểu Lý tử ngủ ở gian ngoài dậy.

“Ê. Tiểu Lý tử, dậy đi, theo trẫm vào triều.”

Tiểu Lý tử mơ màng mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, lắc đầu lẩm bẩm một câu.

Biên Bá Hiền không nghe rõ, tưởng đang oán trách vì bị gọi dậy sớm nên không hỏi kỹ.

Đợi đến khi tiểu Lý tử mặc y phục xong, hai người đi ra khỏi điện Kiền Minh, sau khi nhìn thấy cây đại thụ đổ rạp trước cửa, vẻ mặt Biên Bá Hiền trở nên mờ mịt.

TTTTT Dự báo thời tiết đâu có nói là hôm nay sẽ có gió lớn đm ヽ(′? д? ')?

Cơn gió này, cảm giác muốn bay lên trời rồi đó ╭(°A°')╮

“Hoàng. . . hoàng thượng, chúng ta có đi nữa không?”

Biên Bá Hiền run lập cập, cắn răng, quyết tâm nói: “Đi!”

Chân trước còn chưa bước ra, một trận gió lớn lại thổi tới.

Biên Bá Hiền sờ mái tóc bị gió thổi tung, ngại ngùng thu chân về.

“Thôi, mai đi.”

Quả nhiên so với giá rét thì kiểu tóc quan trọng hơn!

=======

Phác Xán Liệt thiết triều xong trở về phủ liền nhìn thấy Biên Bá Hiền đang ngồi rung đùi đắc ý ở đại sảnh.

Lại còn vắt chéo chân như lưu manh ở đầu phố.

“Có chuyện gì mà tới sớm vậy.”

Phác Xán Liệt cởi áo khoác ngoài, nhưng mãi mà không có người ở tới nhận.

Quay đầu lại nhìn, mới phát hiện ra người ở nhà mình đen mặt, hình như rất tức giận.

“Lộc An.”

“Dạ? Vương gia.”

Bị gọi tên gã người ở mới hoàn hồn, tiến lên nhận lấy áo khoác, trước khi đi còn không cam tâm liếc Biên Bá Hiền một cái.

Phác Xán Liệt cảm thấy kỳ quái, ngồi xuống trước mặt Biên Bá Hiền, rót một chén trà uống rồi hỏi: “Rốt cuộc là làm sao vậy.”

Biên Bá Hiền khoát tay, “Chuyện nhỏ thôi.”, sau đó bắt Phác Xán Liệt kể cho mình nghe quá trình thiết triều, lúc đầu Phác Xán Liệt còn chưa tin, sau đó rốt cuộc chịu thua ánh mắt ‘chân thành’ của Biên Bá Hiền. Hai người blablabla hàn huyên suốt một canh giờ, Biên Bá Hiền mới tiêu sái rời đi.

Trước khi đi còn ôm theo một quả dưa vàng do Tây Vực tiến cống.

Phác Xán Liệt cảm thấy tò mò, gọi Lộc An tới tra hỏi mới biết hóa ra là hôm nay người ở nhà mình bị hoàng thượng dạy dỗ một trận.

Sự tình như sau.

Sau khi gió ngừng Biên Bá Hiền liền chạy tới vương phủ, Phác Xán Liệt còn chưa bãi triều, Lộc An liền đi ra tiếp đãi.

Đại khái là hoàng thượng bù nhìn bình thường thật sự rất nhu nhược, cho nên Lộc An không thèm để Biên Bá Hiền vào mắt.

Lúc bưng trái cây lên cho Biên Bá Hiền còn đắc ý khoe khoang.

Lộc An: “Hoàng thượng ngài cứ từ từ thưởng thức, đây chính là món đầu tiên Tây Vực tiến cống, toàn bộ kinh thành chỉ có phủ nhiếp chính vương có.”

Biên Bá Hiền: “(ーー゛) Thật không.”

Lộc An: “Phủ chúng thần muốn cái gì là có cái đó, hoàng thượng ngài muốn ăn gì, nô tài lập tức đi chuẩn bị cho ngài.”

Biên Bá Hiền nhíu mày, à, đang khoe khoang với mình là vương gia nhiều của cải hơn hoàng thượng chứ gì?

“Ăn thì thôi không cần. Trẫm chỉ muốn uống chút trà, có được không?”

“Không thành vấn đề. Ngài muốn uống trà gì, trà Long Tỉnh, Bích Loa Xuân, hay là Thiết Quan Âm?”

Biên Bá Hiền cười cười, thản nhiên nói:

“Ta muốn uống. . .”

“Trà chanh Khang sư phụ.”

“Tốt nhất là loại trên chai có in hình EXO.”

Vì thế Lộc An liền hoang mang.

Trà chanh Khang sư phụ là cái quỷ gì ╭(°A°')╮

EXO là cái gì ╭(°A°')╮

Lộc An: “. . . Hoàng thượng, ngài đang đùa nô tài?”

Biên Bá Hiền nghiêm túc lắc đầu, nói:

“Trẫm, nghiêm túc.”

Lộc An hóa đá tại chỗ.

Vì thế sau đó Biên Bá Hiền liền hả dạ, vắt chéo chân lên, rung đùi đắc ý ra vẻ đáng tiếc: “Haiz, thì ra một vương phủ lớn như vậy mà ngay cả trà chanh cũng không có, chậc chậc. Làm trẫm thất vọng quá.”

Sau đó sắc mặt Lộc An càng đen hơn.

Sau khi thuật lại toàn bộ quá trình, chủ tử nhà mình không lên tiếng. Lộc An lén liếc mắt một cái, mới phát hiện ra tầm mắt của Phác Xán Liệt đã nhìn ra ngoài cửa, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì, khóe miệng khẽ cong lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dgixi