Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11-1. [Gumayusi x Keria] Nếu từ mãi mãi có ý nghĩa thì đó chính là anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Hazeliiya_01
Edit: Pepwwppi
Warning: OCC.


___
Bản tóm tắt:
*Có điều gì đó về không khí London khiến Keria cảm thấy khác biệt. Có thể đó là nỗi đau thất bại hoặc nỗi đau khi phải ra đi mà không làm gì được với cảm xúc của chính mình. Nhưng dù thế nào thì nó cũng cảm thấy tồi tệ.

Notes:
*Chỉ là thứ để giải tỏa cảm xúc của tôi sau giải đấu MSI.
(Xem phần cuối tác phẩm để biết thêm ghi chú).
___
Chương 1
___
Xung quanh vẫn tối đen, có lẽ là do rèm che cửa sổ hoặc mặt trời vẫn chưa mọc.

Tuy nhiên, đối với Keria, nó còn hơn thế nữa. Họ lại thua trong một giải đấu, đó không phải là trận chung kết nhưng họ vẫn thua. Đó là một trận thua khó khăn cho toàn đội.

Lối đi vào MSI của họ đang chiếm ưu thế, họ quét sạch hạt giống số 1 của LEC và gần như phá kỷ lục trận đấu nhanh nhất trong lịch sử.

Tuy nhiên, họ đã ra đi theo cách bất ngờ nhất, không nằm trong dự đoán của Keria.

Sau khi GenG thua BLG, họ cũng vấp phải hạt giống số 2 của LPL. Đó là một thất bại đau lòng vì họ rất mong chờ giải đấu này.

Và có thể đây là MSI cuối cùng của họ cùng nhau với tư cách là một lineup.

Keria biết rằng nếu họ thua MSI lần này thì khả năng họ ở lại với nhau là gần như không thể.

Có điều gì đó không ổn mà hội đồng quản trị và nhân viên của họ có thể nghĩ đến. Có lẽ ai đó không làm việc.

Keria sợ phải rời khỏi đội hình này. Mặc dù kỹ năng cá nhân của bạn đủ để bạn được chú ý nhưng Keria lại cảm thấy có cái gì đó rất khác với đội hình này.

Có lẽ không giống như mối quan hệ trước đó của bạn với Deft và Rascal.

Nhưng chắc chắn nó khác, mạnh mẽ và đẹp đẽ biết bao!

Với Zeus, nhóc út này hành xử như một kẻ bề trên nhưng với Keria nhóc con còn hơn thế nữa. Nhóc là em trai quý giá của bạn, chăm sóc và chăm sóc em út.

Với Oner, người bạn cùng phòng của Keria, người tỏ ra cứng rắn nhưng lại là người khóc nhiều nhất trong số họ.

Với Faker, người trưởng nhóm và người anh lớn đáng tin cậy nhất. Người mà bạn ngưỡng mộ nhất và dựa vào khi bạn cảm thấy khó khăn.

Và cuối cùng là ADC của bạn,
Gumayusi, người tin tưởng bạn nhất trên đời. Cũng là người mà bạn tin là đối tác hoàn hảo cho bạn. Cậu ấy có thể không phải là ADC đầu tiên của Keri nhưng cậu ấy luôn tin rằng mình là người giỏi nhất để xứng đáng với Keria...

Đôi khi bạn thậm chí còn tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu bây giờ bạn kết hợp với một ADC khác. Bạn nghĩ rằng bạn sẽ không bao giờ trưởng thành với tư cách là một chỗ dựa, một con người và có lẽ bạn sẽ không thể cảm nhận được hạnh phúc và tình yêu. Vâng, có lẽ, bạn đã thật sự thích ADC của mình, điều này đã khiến cho bạn rất ngạc nhiên. Bạn không ngờ mình lại yêu một người tự tin, lôi cuốn và có phần lạnh lùng như vậy!

[Ding Dong...]

Keria thoát khỏi trạng thái choáng váng và tỉnh dậy. Muốn khám phá ra kẻ quái quỷ nào muốn làm phiền bạn khi bạn đang nghỉ ngơi thế này.

Theo như Keria biết thì họ không có lịch trình làm việc tiếp theo nên bạn thực sự muốn nghỉ ngơi.

Bạn mở cửa và người trong mộng của bạn giờ đang đối mặt với bạn.

Vâng, chào buổi sáng với tôi, haha~.

"Min-hyung à? Cậu có chuyện gì sao?"

"Chỉ là đến kiểm tra cậu một chút thôi!"

Gumayusi trả lời và Keria không thể không nhìn chằm chằm vào mắt bạn. Chúng đang tỏa sáng. Chết tiệt, anh đang yêu!

"Mình ổn, đừng lo lắng!"

"Tốt đấy. Người quản lý của tụi mình nói với rằng tụi mình sẽ ăn tối sau. Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ khởi hành về lại Hàn Quốc, nên nếu cậu muốn đi vòng quanh thì thời điểm tối ưu duy nhất là bây giờ."

"Ờ được rồi."

Gumayusi định rời đi nhưng Keria đã ngăn anh lại.

"Min-hyung này, cậu có thể cùng mình khám phá London được không? Lần cuối cùng?"

Gumayusi mỉm cười:

"Lần cuối hả? Ừm, chắc chắn rồi."

___

Khi bọn họ đi dạo trên đường phố London với cây kem trên tay, một trong những điểm thu hút nổi tiếng nhất hiện lên trong tầm mắt.

"Chiếc Ben lớn thật đó!"

"Mình đoán Sang-hyuk hyung thực sự có ý gì đó khi anh ấy nói rằng các tòa nhà khá thú vị."

"Mình hoàn toàn đồng ý, những thiết kế phức tạp đó thật đẹp."

"Ừ, chụp ảnh đi."

Keria giơ điện thoại lên và chụp ảnh selfie của cả hai.

"Mình sẽ chụp ảnh cho cậu— —tới đi."

Keria định phàn nàn nhưng bị ADC của bạn đẩy ra.

"Mỉm cười— —tươi thêm một chút nữa. Thế còn việc nhìn vào tòa tháp thì sao? Được rồi, đúng vậy đó. Nhìn nà."

Gumayusi chạy đến Keria và hào hứng khoe những bức ảnh anh chụp.

"Cảm ơn. Hay là mình cũng chụp cho cậu nhé?"

Keria đề xuất.

"Không— —ổn thôi. Mình đã có ảnh ở đây rồi."

Gumayusi trả lời trong khi đưa lại điện thoại cho Keria.

"Ồ— —"

[Cậu đã đi với ai mà lại có ảnh từ trước?]

Bạn thực sự muốn hỏi nhưng lại ngăn mình lại.

"Đi thôi, không còn nhiều thời gian nữa trước cuộc gặp mặt của chúng ta với mọi người đâu."

"Ừm."

___

Một trong những điều tuyệt vời nhất về Gumayusi là anh ấy biết rất rõ về Keria.

Anh biết về việc Keria thích lao vào tấn công tổng lực ở cấp độ 1 như thế nào. Về việc Keria thích chơi những vị tướng độc đáo như thế nào.

Điều này cũng có nghĩa là anh biết về chứng sợ độ cao của Keria cũng như mong muốn được cưỡi trên vòng quay Luân Đôn của bạn như thế nào.

"Minseokie, không phải ngày nào chúng ta cũng có mặt ở London đâu."

"Nhưng cậu biết đấy, mình sợ độ cao mà."

"Ừ, và mình luôn ở đây bên cạnh cậu mà nhỉ? Mình sẽ không bao giờ để bạn ngã!"

Những lời nói đó sẽ khiến Keria càng gục ngã hơn. Dừng lại đi!

"Ryu Min-seok. Đi thôi, được không??? Hãy chinh phục nỗi sợ hãi của chúng ta nào!"

"Này, sao lại nói như vậy, Gumayusi làm như nó là nỗi sợ của cậu vậy!!!"

"Bởi vì chúng ta là một thể, nhớ không? Điều đó có nghĩa là nỗi sợ hãi của cậu cũng sẽ là của mình."
(*đi trước đây, tạm biệt🛌)

Mình ghét cậu lắm!

"Được thôi, nhưng nếu mình muốn xuống thì mình sẽ xuống."

"Ừ, nếu cậu có thể thì được🤭"

"Cậu đã nói cái gì vậy?"

"Không có gì, mình ủng hộ quyết định đó của bạn!"

___

Khi đường đi của họ gần đến đỉnh của vòng đu quay, Keria cảm thấy chân mình run rẩy.

Cậu nhìn xuống đất, cảm giác như nó đang kéo cậu lên tít tầng mây.

Những suy nghĩ dũng cảm,

Ryu,

Đang cói gắng thực hiện những hơi thở sâu.

Gumayusi dường như nhận thấy hành vi này và nắm tay cậu.

"Thở đi, hãy nhìn mình này. Nếu sợ thì cứ nhìn mình này."

Keria nhìn vào mắt anh. Và nước mắt chợt rơi.

"Ahhh— —Minseok à. Làm sao vậy?— —mình đã làm gì sai sao? Đừng khóc nữa."

"Cậu nghĩ chúng mình cần làm gì để giành chiến thắng không? Có phải chúng mình thực sự không đủ mạnh mẽ không?"

Gumayusi im lặng.

"Và đây, nỗi sợ hãi này của mình. Ah thật là bực bội. Làm sao mình có thể chưa chinh phục được nó thế?!!!"

Gumayusi không thể không ôm Keria

"Minseok à. Không sao đâu. Cứ nói nó ra hết đi."

"Aish... mình ghét điều này— — Mình luôn luôn không đủ, không đủ."

"Hiện nay. Điều đó không hề đúng. Nếu ở đây có ai đó chưa đủ thì đó là mình, bạn hiểu không!"

Hình như Keria chẳng muốn phá vỡ cái ôm. Bạn không thể để ADC của mình mất đi sự tự tin.

"KHÔNG— —Không ai có lỗi. Không phải mình, không phải Woo-je, không phải Hyeon-jun, không phải Sang-hyuk hyung và chắc chắn không phải là cậu— —"

"— —Nhưng, nếu mình đủ mạnh..."

"Không!"

Keria lần này ôm Gumayusi

"Không, cậu là AD giỏi nhất mà mình được chạm đến."

"Nhưng mình cũng sẽ là AD duy nhất của cậu, phải không?"

"Cậu là ADC giỏi nhất mà mình từng được phép ở bên trong đời. Đừng đánh mất sự tự tin của cậu nếu không mình cũng sẽ đánh mất sự tự tin của mình mất."

Họ cứ như vậy một lúc cho đến khi Gumayusi phá vỡ sự im lặng.

"Mình sẽ không. Nhưng mình nghĩ cậu sẽ hối hận nếu không nhìn vào thứ này."

Keria tò mò nhìn Gumayusi.

"Hãy nhìn nó!"

Keria đảo mắt và đối diện với ánh hoàng hôn ở London.

"Oaaa!"

Keria hào hứng chạy về phía cửa sổ.

"Nó thật sự đẹp, Min-hyung à."

Keria nhìn Gumayusi.

*Tách.

"Cậu đang làm gì thế?"

[Cậu đang làm mình ngã thêm sâu nữa bào vực thẳm đấy!]

"Chỉ là chụp ảnh thôi. Để lưu lại ký niệm."

"Ít nhất thì cậu cũng nên nói cho kình biết. Bây giờ mình cảm thấy trận đánh đó thật xấu xí."

"Không phải vậy."

Gumayusi mỉm cười. Sau đó anh đến gần Keria và cả hai đều tập trung vào khung cảnh.l bên ngòi ô cửa kính của buồng vòng quay.

"Mình biết rằng chúng ta thực sự hy vọng chiếc cúp Vô định thế giới này vì chúng ta luôn muốn ở cạnh nhau. Bởi vì chúng ta muốn tìm ra lý do để chúng ta có thể ở bên nhau— —Và mình thực sự buồn vì chúng ta đã không làm được điều đó. Nhưng chúng ta không thể cứ ở bên nhau mà không có lý do đúng không?"

Keria biết rằng chính bạn cũng đang rất chơi vơi vào thời điểm này. Nhưng bạn cũng càng biết rằng ADC của bạn hiểu được những lời đó.

"Mình sẽ ở lại. Mình biết điều đó. Mình muốn. Đây là đội duy nhất mà mình muốn ở cùng lâu nhất. Nhưng mình cũng biết rằng nếu chúng t không đạt được kết quả như những gì vẫn khát khao, những người ở trên đó có lẽ sẽ trực tiếp thay máu. Chúng ta sẽ rời xa nhau mất!"

Gumayusi trả lời thành thật.

"Cậu sẽ ở lại chứ? Nếu mình tiếp tục tái ký? Hãy nói có, làm ơn!"

"Mình sẽ luôn ở bên cậu. Nhưng điều đó không hoàn toàn phụ thuộc vào chúng ta, cậu biết mà."

"Mình chắc chắn sẽ ở lại. Chúng ta sẽ chiến thắng mùa hè. Và đi tới các chức Vô địch thế giới."

"Vậy hãy hứa với nhau một điều nhé. Chúng ta sẽ giành chiến thắng trong mùa hè, đi đến CKTG và đảm bảo sẽ ở cùng nhau tại T1."

Gumayusi giơ ngón út lên như muốn cùng Keria thực hiện giao ước giữ lời hứa.

Keria khóa ngón út của mình vào tay lớn của anh.

"Mình hứa!"

___

Chúng ta thú nhận thì thế nào? Trước đây bận đã làm điều đó như thế nào? AH!

"Min-hyung, nếu anh tỏ tình với em, em có chấp nhận không?"

[Nói có, làm ơn!]

"Hả?— —hahahahaha. Cậu không giỏi bắt chước mình đâu, cậu biết đấy."

"Uhmmmm, chỉ muốn thử chút thôi."

"Hahahahaha. Uhmmmm... nếu cậu tỏ tình thì tôi có chấp nhận không?— —Uhmmm. Không, mình thật sự xin lỗi."

Ờ, cậu đoán vậy.

___

Cả hai đều xuống xe.

Gumayusi đi trước, Keria theo sau.

Sau đó anh ta dừng lại và nhận ra điều gì đó.

Hỗ trợ sẽ luôn theo sát ADC để bảo vệ và giữ anh an toàn. Để chuẩn bị cho các màn trình diễn của anh và theo dõi các cuộc giao tranh của anh. Giữa họ luôn luôn như vậy. Đẩy và kéo, bảo vệ và tấn công, và dù Keria có ghét điều đó bao nhiêu thì mọi chuyện sẽ luôn như vậy.

Hỗ trợ và ADC, bọn họ rất thân thiết nhưng giữa họ sẽ luôn có khoảng cách tưởng chừng như xa đến mấy mươi ngàn dặm.

Khi chúng ta rời khỏi nơi này, em nhận ra anh có ý nghĩa với em đến nhường nào.

Nếu từ mãi mãi có ý nghĩa thì đó chính là anh.

Nhưng bọn họ vốn chỉ là đồng đội và điều đó khiến cậu rất đau lòng, tôi biết câu chuyện của chúng tôi sẽ kết thúc như thế nào.

"Min-seok à, cậu đang làm gì vậy?"

"Không có gì! Không có gì đáng ngạc nhiên cả."

___
Notes:

CHÀO! Tôi biết giải đấu MSI đã kết thúc được vài ngày rồi. Tôi đã tạm dừng sử dụng twitter và giải đấu. Nhưng khi tôi quay lại thì rất nhiều clip GumaKeria lại xuất hiện. Có vẻ như mọi người đều không muốn bộ đôi bị chia cắt thành hai cá thể riêng biệt. Vì vậy, tôi sẽ chia sẻ công bằng nội dung về GumaKeria.

Thành thật mà nói, tôi cũng muốn đội hình này ở bên nhau dù thế nào đi chăng nữa. Nhưng như họ nói kết quả là vấn đề. Đau lòng nhưng đó là sự thật mà chúng ta phải chấp nhận.

Tuy nhiên, vẫn sẽ có mùa hè và Chung kết thế giới. Vì vậy chúng ta vẫn phải ủng hộ T1 bằng cả trái tim. Và hy vọng họ sẽ ở lại.

Để các chàng trai luôn mạnh mẽ. Người hâm mộ T1 sẽ ủng hộ bạn. ♥️

Cảm ơn bạn đã đọc! Hãy chăm sóc bản thân.

Đây hoàn toàn là hư cấu, chỉ nhắc nhở mọi người thôi 😊

___e.n.d___

Bạn tác giả siêu cấp đáng yêu, tui xin phép Trans hồi 12:24 UTC mà 12:31 UTC đã rep tui rồi🤩🤩🤩tui yêu bản. Series này còn phần nữa á, tui sẽ cố gắng xin bạn ấy để Trans tiếp:3333

Thề luôn ấy, đang tìm fic lòi mắt vô tình ấn vào fic của bạn này. Tui đọc tù tì một mạch trước giờ chuẩn bị thao giảng của lớp🤣 và tui xác định luôn là chính ló, đây chính là cái tui cần sau chiến thắng CKTG của T1 và sau sự hỏn lọn vì Tư bản đã cố giữ lại lineup nì gì T1Con🤏🤏🤏

Tưởng tượng nếu tui đọc fic này vào giai đoạn chúng ta vẫn đang vật vã thở oxi trong giải mùa hè chắc tui chet mất. May thật tui tìm được nó khi chúng ta đã vô địch. May thật, tìm được nó khi chúng ta trở thành những người giỏi nhất. Và may thật, tìm được nó khi chúng ta đã thật sự thành công trong việc giữ lại lineup này thêm 1 năm.

___

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi bất kì nơi nào!


https://archiveofourown.org/works/47408770

Không biết mọi người có đọc đến đây không nhưng tui chỉ muốn xàm xàm là lúc xin Trans tui có nhắn bạn ấy là:

"Vì vậy tôi đã tìm kiếm những câu chuyện về thời điểm khó khăn của họ. Có thể coi như đang tìm kiếm nỗi buồn trước một chiếc cúp bạc lớn🤣🤣"

Đm xem nó có giống tự ngược không chớ👁️🫦👁️
___
Pepwwppi
12.1.23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top