Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

24. [Gumayusi x Keria] Ba Giờ Sáng _ 16+_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Pepwwppi
Warning: OCC, 16+ cân nhắc trước khi nhảy hố.


___

Ryu Minseok nép vào góc giường, bắp chân trắng nõn lộ ra ngoài trời lạnh, giữa hai chân là một chiếc áo khoác đen, trên đó dán giấy tờ tùy thân có in chữ Gumayusi bị chất lỏng xấu hổ chảy ra từ cách mông em làm cho ướt đẫm.

Khóe mắt em đỏ ửng ngập nước, ống tay áo đồng phục thi đấu màu đen đang quấn lấy bộ phận sinh dục dễ thương của em, cố gắng bắt chước bàn tay của ai đó và cố đưa chiếc áo thi đấu lên gần mũi của mình tham lam hít vào hòng ngửi một chút mùi của anh, cuộc ân ái đơn độc này có thể coi là có liên quan đến anh, phải không nhỉ?

Ruy Minseok biết "mồi lửa" cho xu hướng tình dục của em là của Lee Minhyung và đương nhiên em cũng biết rằng em không thể thực sự thỏa mãn bản thân mình chỉ bằng cách vuốt ve phần trước như thế. Và người giải quyết sự tình này chỉ có thể là Lee Minhyung và phải là Lee Minhyung!

Vì vậy hóa thân vào vai một siêu trộm bé nhỏ, Ryu Minseok đã lấy trộm đồng phục thi đấu của đội. Chính là cái áo đấu mà đêm hôm chiến thắng cktg anh đã mặc và ôm em. Rồi lại giống như một tội phạm rành rỏi quen nghề, Ruy Minseok bình tĩnh dò hỏi Lee Minhyung.

'Ủa hình như nay bạn mặc áo khoác thi đấu khác đúng không?'

Lee Minhyung đang uống dở hộp sữa cũng vội ngước lên lắc đầu như không có chuyện gì, thậm chí còn thuận miệng đùa giỡn với em:

'Mình không biết, sao lại còn có chuyện mất cả áo khoác thi đấu nhỉ, hahhhaaa.'

Để rồi nhiều đêm Ruy Minseok vùi mặt thật sâu vào trong chiếc áo đấu có id Gumayusi, em tham lam dán sát áo đấu vào chóp mũi mình như thể được lại gần trái tim anh, nghe thấy tiếng "thình thịch thình thịch", rồi mới phát hiện ra đó chính là nhịp tim của mình. Dồn dập, dồn dập không thể kiềm chế.

Tại sao em đột nhiên muốn làm điều đó tối nay?

Đó là vì sự bất bình chăng.

'Cậu có đồng ý đến T1 và cùng nhau trở thành người đi đường dưới giỏi nhất thế giới không?' Vậy tại sao sau khi giành chức vô địch và ôm nhau, khoảng cách giữa chúng ta lại càng xa hơn? '

Câu hỏi cuối cùng như thốt ra từ đáy lòng, nặng nề và sâu sắc. Sự im lặng bao trùm tâm hồn em, chẳng nói thêm lời nào, chỉ có khoảng không vô tận của sự rối bời và nỗi buồn đang kéo dài mãi mãi.

Ryu Minseok cắn chặt khóa kéo của áo khoác, cắn thật mạnh như muốn trút giận, chặt đến nỗi em cảm giác hai cái răng cửa của mình cũng muốn vỡ tan ra như trái tim em vậy. Nước mắt hòa với nước bọt chảy dọc theo dây kéo, làm ướt mặt trước áo.

Khi họ gặp nhau lần đầu, Lee Minhyung luôn thích đập tay và vỗ tay với em. Trong những ngày thi đấu trực tuyến, Lee Minhyung luôn ngồi cạnh em với tâm trạng ấm áp. Anh dường như luôn đặt em trên đầu ngọn tim, việc quái gì cũng là Minseokie. Sự hiện diện của một ADC thoạt nhìn có vẻ ngông nghênh xem trời bằng vung nhưng thật chất lại vô cùng kiên cường và bản lĩnh đến mức Ryu Minseok luôn phải vô thức nhìn theo. Sau đó mơ hồ nhìn chằm chằm anh và bị anh quay sang nhìn lại, tiếp đến em lại vội vã bàng hoàng quay phắc đi giả vờ làm việc khác. Cũng có khi là cả hai bọn họ cùng nhìn nhau rồi cùng giả vờ như không có gì.

Dân mạng truyền nhau mấy cái topic linh tinh. Đại loại như 'khi hai người nhìn chằm chằm mắt đối mắt với nhau, ai rời đi trước chính là người yêu nhiều hơn'. Ryu Minseok luôn bày tỏ sự nghi ngờ về câu nói này, bởi vì độ chênh lệch gần như 50/50, phải chăng, cả hai đều có cảm tính với đối phương?

Hay là ngay từ đầu đã chẳng có gì cả!

Nhưng vẫn như thường khi, cái Ryu Minseok quan tâm nhất, đó có phải là 'yêu từ cái nhìn đầu tiên' hay không? Hay đó là một chuyện tình lâu dài?

Tất cả dường như đều đã được an bài và hình như không phải vậy...

Khi ái đó khen ngợi bạn thật nhiều và thật nhiều, ban đầu bạn sẽ nghĩ rằng điều đó là họ đang nịnh nọt và tâng bốc bạn... nhưng dần dà khi xem xét kỹ hơn, bạn chợt nhận ra rằng, có vẻ như người nọ chỉ là đơn thuần muoons chơi game và giành lấy thành tích cùng bạn mà thôi.

Chúa ơi, đây là chuyện tình thuần khiết gì trong giới thể thao điện tử vậy?
Ryu Minseok thầm nghĩ, lòng tràn ngập mâu thuẫn và bối rối. Anh cố gắng lý giải cảm xúc của mình, tự hỏi liệu những gì anh cảm nhận có thật sự chỉ là sự ngưỡng mộ dành cho Lee Minhyung hay không, hay là một điều gì đó vượt xa hơn cả tình đồng đội.
Nếu Ryu Minseok thực sự chỉ coi Lee Minhyung là đồng đội, thì mọi thứ đã dễ dàng hơn biết bao.

Nếu em không tưởng tượng rằng bàn tay đã đặt lên người em một cách tự nhiên khi bắt tay hay khoác vai – đã để lại một dấu ấn sâu sắc và không thể phai nhạt, thì mọi thứ đã dễ dàng hơn biết bao. Em biết, mình không nên cảm thấy thế này, nhưng mỗi lần chạm vào tay Lee Minhyung, trái tim em lại đập nhanh hơn, mỗi lần đều như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Ryu Minseok muốn tin rằng đó chỉ là sự đồng cảm và kính trọng giữa hai người chơi xuất sắc, nhưng sâu thẳm trong lòng, em cảm nhận được rằng tình cảm của mình đã vượt qua ranh giới của tình bạn. Một tình cảm thuần khiết và rối bời, tựa như một cơn sóng ngầm dâng trào mãnh liệt, khiến em không thể nào chối bỏ được.

Cũng giống như lúc này, Lee Minhyung là đối tượng tưởng tượng tình dục của Ryu Minseok và là người tình trong tâm trí khiến em cảm thấy bị đối xử sai trái.

Người ta nói anh yêu em nhất, sao em lại tránh mặt anh được nhỉ?

Lực ma sát giữa lòng bàn tay và dương vật càng lúc càng nhanh, khóe mắt đọng lại ngày càng nhiều nước mắt. Hơi thở của Ryu Minseok trở nên dồn dập và đứt quãng, không khí trong căn phòng càng tăng lên khiến mồ hôi nhễ nhại trên tóc mái và hai bên tóc mai. Đầu dương vật run rẩy hai lần, tinh dịch màu trắng đục phun ra, rơi xuống bộ đồng phục của đội bị đánh cắp.

Em có chút mệt mỏi ngã phịch xuống giường, Ryu Minseok chậm rãi luồn tay ra phía sau của mình, tiến đến nơi bé nhỏ kia. Từ tốn luồn hai ngón tay của mình vào, chẫm chạm siết chặt, cắn chặt đôi môi đỏ mọng thương thường ngày vẫn được dưỡng kỹ càng, phát ra một hai tiếng rên rỉ đứt quãng.

Không đủ!

Tay của Ryu Minseok quá nhỏ, kỹ năng thủ dâm của em cũng là hàng tay mơ, căn bản không thể tìm ra điểm khơi gợi sự hưng phấn cả bản thân mình. E m chỉ biết mù quáng đưa đẩy ngón tay vào trong, nhưng quả nhiên điều này chỉ tổ làm Ryu Minseok càng trở nên khó chịu bội phần. Và rồi như bất lực và tốn sức, em chỉ đơn giản rút ngón tay đẫm nước ra và ngã xuống giường như một con cá nhỏ ham mê khám phá bị mắc cạn.

Nhìn xuống, em nhận ra chiếc áo khoác thi đấu màu đen nằm lỏng lẻo ngang bụng mình. Ryu Minseok mệt nhoài bắt đầu sinh ra ảo giác, mơ hồ tưởng tượng rằng cái áo đó là mái đầu đầy tóc của Lee Minhyung. Em còn nhìn thấy rằng Lee Minhyung trước tiên giương đôi mắt kiên định đang đỏ hằn tơ máu lên nhìn em, sau đó anh thè lưỡi liếm lấy phần bụng dưới của em, lại dần chuyển xuống dùng miệng bao trọn dương vật bé nhỏ.

Ruy Minseok chắc bị ảo giác làm cho mụ mị đầu óc, đột ngột em bị khoái cảm trong tưởng tượng làm cho run rẩy cả người.

Quan hệ tình dục bằng miệng không phải dễ dàng, chắc chắn sẽ có những va chạm giữa môi và răng với dương vật dẫn đến vài sự cố khó nói. Răng có thể làm xước dương vật đang cảm thấy khoái cảm vào một thời điểm nhất định. Bạn sẽ thở hổn hển và tinh dịch sẽ bất ngờ xuất vào miệng người đó. Minhyung trong ảo tưởng đột ngột ấn sâu đầu mình xuống sau khi em xuất tinh, ngẩng đầu lên nhìn em và há miệng lè lưỡi ra, tinh dịch trắng đục theo đầu lưỡi và khóe miệng chảy xuống.

Sóng mũi cay xè, nước mắt trong suốt lặng lẽ tuôn ra từ tuyến lệ và chảy theo khóe mắt em, lan đến lỗ tai và khẽ khàng thấm vào ga giường màu be. Ấm ức, không hiểu vì sao đột ngột Ruy Minseok cảm thấy ấm ức. Em thầm oán trách Lee Minhyung đã khiến em mắc một hội chứng khao khát da thịt hoặc khao khát tình dục nào đó nên mới sinh ra hoang tưởng thế này.

Nếu Lee Minhyung hôn em, em không biết nụ hôn ấy có ấm nóng và dạt dào như những cái ôm trước đó của cả hai không. Em muốn một nụ hôn dài mang đầy dục vọng nếu có thể, em cũng muốn một nụ hôn có âm thanh lớn. Nếu được em muốn cắn vào môi dưới của anh, cắn đến khi nó bật máu và nói với Lee Minhyung rằng em thành ra thế này đều là vì anh.

Ryu Minseok muốn tan vào lồng ngực Lee Minhyung, giống như ngàn vạn lần em vô thức ẩn nấp sau lưng anh. Vậy sao phải cảm thấy ấm ức hay tủi thân thế cơ chứ?

Rõ ràng là em đã rất thích Lee Minhyung, từ cảm giác thích đó mà từ bao giờ hình thành tình yêu chân thành... nhưng bây giờ dường như em đang để anh rời đi xa khỏi khu vực của mình.

Rõ ràng là anh yêu em nhất nhưng bây giờ dường như anh đang để em ra đi.

Trong trận đấu tập buổi chiều, Lee Minhyung thỉnh thoảng ho khan khi đang di chuyển Varus ở đường dưới. Sau một lúc lâu bồi hồi nhìn lén anh, cuối cùng em cũng quyết định tìm cơ hội để nói chuyện.

"Bạn ổn không Minhyung?"

Lee Minhyung xoa xoa chóp mũi, nghiêng đầu sang nói với em:

"Chắc hôm nay điều hòa thấp hơn mọi khi nhỉ!"

Câu trả lời rất như thể nó là một phản xạ có điều kiện, Lee Minhyung có lẽ nghẹn ngào vì sự quan tâm không nói nên lời đến từ người hỗ trợ.

Trận đấu tập kết thúc với vài câu kêu la đói bụng muốn ăn gà của Choi Wooje và tiếng càm ràm lẫn với tiếng ngáp ngủ của Moon Hyeonjun và Lee Sanghyuk. Lee Minhyung điềm tĩnh chậm rãi thu dọn thiết bị ngoại vi của mình bỏ vào balo. Cầm ly nước còn một ít lên uống cạn, nhanh chóng bước đi.

Giành được chức vô địch là mục tiêu của anh, Ryu Minseok - người đã giúp anh giành được chức vô địch, cũng là mục tiêu của anh. Hiện tại bọn họ đã giành được cúp cktg và thêm cả hai chiếc cúp lck xuân - hè, mục tiêu đã đạt được, liệu Lee Minhyung có từ bỏ những mục tiêu của mình hay không?

Em có một số suy nghĩ tự chuốc lấy thất bại, nhưng thực ra em biết rằng hoàn toàn không phải như vậy. Nhưng có lẽ cũng giống như những fanfic ABO em vẫn thường trốn trong chăn đọc, Omega nếu không được Alpha của mình đánh dấu vĩnh viễn sẽ luôn trong trạng thái bất an.

Mỗi khi nhớ lại Ryu Minseok đều suy sụp lén lút kéo cổ áo lau nước mắt, em cảm thấy khó chịu vô cùng... hậu huyệt cũng vì thiếu thốn tình cảm mà trống rỗng không cách nào giải tỏa.

Lớp vải áo mềm mại nhưng lại trở nên thô ráp khi cọ vào má em. Ryu Minseok nhìn chiếc áo khoác thi đấu bị em vò cho nhàu nát, trong đầu đột nhiên nghĩ ra một vài thứ.

Nắm lấy một phần vải, em cẩn trọng đẩy miếng vải vào trước miệng huyệt. Hiển nhiên là một mầm non thiếu kinh nghiệm, lỗ nhỏ vốn chưa từng được đối xử như thế này trước đây nay lại bị chủ nhân cầm dị vật nhét vào liền lập tức co rút không ngừng trước sự táo bạo của Ruy Minseok.

Tuy nhiên, Ryu Minseok lại hạ quyết tâm, cơn ngứa ngáy khiến đầu óc em ong ong lên nhức nhối, em chậm rãi đẩy ngón tay đã bị bọc bởi lớp vải áo khoác vào lên trong. Áo khoác của Lee Minhyung khi em lén lút đem về phòng đã được giặt giũ sạch sẽ và vẫn thường được giặt lại sau mỗi lần.

Phần đầu của ống tay áo khó khăn được đưa vào, Ryu Minseok hạ quyết tâm, chậm rãi nhấn sâu phần vải dù vào bên trong. Ryu Minseok thở dốc, mồ hôi chảy dọc trên gò má em, hai má đỏ bừng vì nóng. Đây là lần đầu tiên em trải qua cảm giác này.

Size của em và Lee Minhyung cách nhau một khoảng khá xa, nên tay áo khoác của anh cũng rất dài. Động tác đưa vào của em trở nên chậm rãi, lỗ huyệt trống rỗng không ngừng tiết ra dịch ruột non, ống tay áo bắt đầu lấp đầy lỗ nhỏ, vải dù không thô ráp nhưng sự va chạm của nó lên vách thịt cũng khiến em nhăn nhó. Ryu Minseok tiếc nuối một ngày nào đó, sớm muộn gì em cũng sẽ phải giả vờ nhặt được và hoàn trả nó lại cho Lee Minhyung. Trong phút chốc em tự hỏi, liệu khi đó chiếc áo này có bị ám mùi của em lên hay không và bao lâu đây nữa!

Và Lee Minhyung sau đó cũng sẽ lại để quên áo khoác và để nó vào tay một ai đó chăng? Ryu Minseok nghĩ ngợi rồi lại suy diễn mọi thứ một cách tiêu cực và đau buồn, vì mãi suy nghĩ em chẳng để ý đến điều gì khác, vì vậy nên lực đạo ở tay cũng trong phút chốc không kiểm soát được khiến phần vải áo bị tay đẩy ép vào điểm nhạy cảm.

Hai mắt em trợn lên vì ngỡ ngàng, Ruy Minseok không kêu, chỉ ngã vật xuống cuộn người hít một hơi thật sâu, rên rỉ lên vài âm tiết thật thoải mái. Nhưng sau đó em quyết định lôi đoạn tay áo kia ra, đến đây thôi, em không đủ can đảm để đẩy nó vào sâu hơn nữa.

Kéo tay áo ra, khi phần chun đầu tay áo được giải thoát khỏi lỗ huyệt nho nhỏ, Ryu Minseok cuối cùng cũng không nhịn được mà xuất tinh một lần nữa, dường như mọi sức lực đã bị rút cạn, cuối cùng em chỉ có thể lờ đờ mắt nhìn lên trần nhà, quấn chặt áo khoác đắp lên người mình.

Và em nghĩ, thôi thì tốt nhất cứ xem như chiếc áo khoác này của Lee Minhyung đã mất đi và nó nên ở bên cạnh em trong căn phòng này thì hơn.

Sau khi nắm chặt một phần góc áo trong tay, Ryu Minseok mỉm cười mãn nguyện với thứ tình cảm sai trái của mình. Trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, chỉ là những giọt nước mắt tủi hờn vui sướng chưa nguôi vào lúc ba giờ sáng.

___e.n.d___

Chưa khai giảng mà tư bản đội tuyển Văn đã bắt tôy chạy dl rồi🤡🤡

Plot này là tôy bị khung😞😞

À quên, ai buồn vì trận hôm nay đâu BƯỚC RA ĐÂY, anh ôm một cái rồi mình đi ăn cơm nè🫂🫂
___
Pepwwppi
29.8.24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top