Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Thì ra lúc đó thầy Beam nói muốn giữ một chỗ cho một người, người đó là em.”

Fardin bước chậm rãi bên cạnh Gulf, luôn điều chỉnh tốc độ để giữ vững vị trí đi sau cậu một chút.

“Phải, lúc nhận được thư mời từ chỗ thầy, em cũng rất vui.”

“Khi đó, nếu như em chịu ở lại trường thì có lẽ thầy cũng không tiếc nuối đến vậy.”

Gulf cười, hai tay đút trong túi quần, ánh mắt phản chiếu những ánh đèn vàng ngoài vườn mà trở nên lấp lánh:

“Nghề chọn người rồi.” - Cậu nhún vai: “Có lẽ đây là số phận cuộc đời em.”

Fardin nghiêng đầu nhìn Gulf, thấp thoáng thấy ý cười trên gương mặt rạng rỡ của cậu. Anh biết Gulf rất thích diễn xuất, và có lẽ chỉ có công việc này mới khiến cậu vui vẻ như vậy.

“Anh biết không, những người theo dõi em, họ rất dễ thương. Bọn em đã có những khoảng thời gian cùng nhau vô cùng vui vẻ.”

“Anh có biết, đợt này về nước, cũng nhờ họ mà anh mới biết được những thông tin về em. Họ quả thực rất hiểu em, anh mừng vì em có nhiều người yêu mến mình như vậy.”

Đối diện với Gulf, Fardin chưa từng nặng lời, cũng chưa từng khiến cậu thất vọng. Có lẽ bởi vì Gulf là người anh trân trọng nhất, nếu thực sự không đến được tình yêu, vậy thì cũng là tình bạn mà anh không muốn mất nhất trên đời.

Năm ấy, nếu Gulf không bước vào cuộc đời anh, thì e là anh cũng chẳng có ngày hôm nay.

Chẳng trở thành Fardin nắm trong tay quyền lực và được nhiều người sùng bái như thế này.

Địa vị, tiền bạc, danh tiếng của anh ngày hôm nay, đều là phấn đấu vì Gulf. Đầu tiên là vì để có thể cho Gulf một cuộc sống tốt hơn. Còn bây giờ, là để làm chỗ dựa cho Gulf trong chốn showbiz hỗn loạn không đoán trước được điều gì này.

Nghe thấy tiếng động phía sau, Fardin hơi quay mặt lại, trong tầm ngoại vi mắt đã có thể nhìn dấy bóng dáng lấp ló của người kia.

Gulf ngược lại thoải mái hơn nhiều, cậu thở hắt ra một hơi, nói nhẹ tựa lông hồng:

“Không cần quan tâm đâu anh, cô ta không vừa mắt em từ lâu rồi. Có lẽ đến để xem em lại câu móc quan hệ với ông lớn nào nữa.”

Fardin không nghĩ Gulf vậy mà nhạy bén như thế, nghe từ giọng điệu có thể đoán được rằng cậu đã phát hiện từ trước đó. Anh khẽ cau mày, muốn làm cho ra lẽ:

“Cô ta thường làm khó em?”

“Vâng.”

Đối diện với vấn đề này, hơn nữa là đối với Fardin, cậu không có lý do gì để giấu diếm. Hơn nữa cậu cũng ăn ngay nói thật, trước giờ đều là Vivian chủ động tìm đến cậu gây sự trước, đem tới bao nhiêu rắc rối.

“Anh biết rồi.”

“Anh không cần bận tâm chuyện này đâu, mất thời gian lắm. Dù gì cô ta cũng không có khả năng gây sóng gió gì lớn.”

Fardin không nói gì, chỉ là trong đầu anh đã có đáp án. Ngược lại là Gulf, cậu biết anh sẽ không bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy.

Cậu cũng chỉ nói tới đó thôi, không có ý muốn khuyên bảo anh thêm. Vốn dĩ từ đầu khi thẳng thắn thừa nhận chuyện này, ít nhiều cậu cũng đã biết trước kết quả. Kệ đi vậy, để Vivian có một bài học nào đó cũng được, dù gì cô ta cũng đã gây phiền phức cho cậu, mà cậu thì chưa từng nhận bản thân là người nhân từ đến vậy.

Gulf không tính toán, không đồng nghĩa với việc những người bên cạnh cậu sẽ bỏ qua.

Hơn nữa Fardin, Gulf xem anh như anh trai ruột của mình. Để anh trai ra mặt giải quyết vấn đề cũng là việc bình thường.

Giữa chừng có người đến gọi Fardin vào trong, có rất nhiều người đang muốn gặp anh bàn chuyện công việc.

“Anh vào đó đi, em ở ngoài này hóng mát một chút.”

“Đưa điện thoại em đây.”

Fardin lấy điện thoại của Gulf gọi vào số của mình, trước khi rời đi còn đưa ngón tay đặt lên tai làm động tác giữ liên lạc. Khi đi ngang một ngã rẽ tối tăm, ánh mắt sắc bén của anh lạnh lùng lia qua, cuối cùng không dừng lại mà đi thẳng, để lại nơi đó một luồng khí lạnh nhát người.

Vivian vừa tức tối vừa sợ hãi đến nỗi hai hàng mi mắt run lên không kiểm soát, ở khoảng cách gần như vậy, cô ta nghe rõ được cuộc trò chuyện của hai người họ. Không ngờ Gulf và Fardin lại có mối quan hệ gần gũi như vậy, từ cách nói chuyện có thể nhìn ra được rằng anh dúng túng cậu vô cùng.

Fardin chưa từng dùng giọng điệu đó để nói chuyện với cô. Dẫu biết bản thân cũng chỉ là tình nhân nhỏ mà anh tạm thời vừa mắt, nhưng anh cũng chưa từng dỗ ngọt cô ta, dáng vẻ lúc nào cũng cao cao tại thượng, để người khác hầu hạ dưới chân mình, thỏa mãn xong thì kéo quần đi mất. Fardin chưa từng ngủ qua đêm với người tình, chỉ đơn giản để giải tỏa sinh lý mà thôi.

“Gulf Kanawut! Mày hết lần này tới lần khác phá hỏng chuyện của tao!”

Vivian lẩm bẩm trong miệng, đuôi mắt kẻ xếch lên càng khiến gương mặt cô ta lộ ra thêm vẻ độc ác. Sự đố kị như đám cháy gặp dầu, nhanh chóng lan rộng ra, điều khiển hành vi và tâm trí của cô ta. Đố kị đến điên lên được.

Nhưng đầu tiên, cần phải xử lý phía bên Fardin. Đắc tội với ai cũng không thể đắc tội với anh ta được.

__________

Ở bên này, Mew đang uống vài ly với Boom và Eddy thì nhận được cuộc điện thoại của Din. Anh không hiểu tên này đang nói nhảm cái gì, chỉ là sau khi tắt máy, Mew quyết định gọi cho Gulf hỏi xem phía cậu đã xong chưa.

Gulf nhanh chóng bắt máy, không gian bên cậu cũng không nghe thấy tiếng ồn ào, có vẻ rất yên tĩnh.

“Em xong chưa, anh qua đón em đi ăn cái gì nhé?”

“Chưa xong, nhưng em cũng muốn về, anh đến đón em đi.”

“Được.”

Vừa nghe đến đây, Mew chưa tắt máy đã vội đứng dậy cầm áo rời đi. Trước đi khi chỉ nhướn mày ra hiệu cho hai người kia một cái, họ đã hiểu là chuyện gì. Boom và Eddy cũng biết hôm nay Gulf có một buổi tiệc ở gần đây.

Sau khi Mew rời đi một chút thì Din đã đến. Anh tùy ý ném chìa khóa xe lên bàn, ngồi uỵch xuống sofa, dường như sắp chết khát mà lấy ly rượu còn đầy của Mew để lại mà nốc cạn.

Boom ất ơ trêu đùa:

“Ở bên đó uống chưa đủ hay sao? Trông cậu còn đói khát vậy?”

“Đối mặt với mấy lão hồ ly đó rất mệt.”

Din chỉ đơn giản nói vậy, sau đó xiên trái cây trên bàn ung dung ngồi ăn.

“Chúng ta uống trước đi, Mew còn đưa Gulf đi ăn tối rồi mới về đây.”

Din truyền thông tin, nhưng hai người kia chẳng thèm mảy may để ý, một lòng một dạ hướng mắt lên theo dõi nhóm nhạc đang trình diễn trên sân khấu.

Mew đưa Gulf đi ăn, đây là chuyện đương nhiên! Có lần nào cả đám hẹn nhau mà hai người này không đánh lẻ trước đâu chứ. Cái bụng của Gulf no thì Mew mới để em ấy đến đây uống rượu, được chưa?!

Din bị lạnh nhạt thì bĩu môi, nhàm chán đứng dậy, tiến về phía trung tâm nhảy nhót, tìm một cô em thân hình nóng bỏng để nhảy cùng.

Eddy ở phía này đánh vai Boom một cái, mắt hất về phía bên kia, ý hỏi sao cậu không ra đó cùng tên kia. Trước giờ Boom và Din là hai tên có tình trường đổ đốn nhất trong bốn người. Vậy mà không ngờ Boom đáp lại:

“Phận làm trai, em phải giữ thân như ngọc, bằng không cô ấy sẽ chê em.”

Cô ấy trong lời anh nói là người con gái anh mới gặp gần đây. Boom thường kể về cô ấy cho bọn họ nghe nhưng không ai quá để ý, cho rằng tên này chỉ hứng thú nhất thời. Eddy rất ngạc nhiên, không ngờ cũng có ngày mình nghe được câu này phát ra từ miệng Boom.

“Được đấy, hôm nào đưa đối tượng đó đến đây ra mắt anh em một chút đi.”

“Chưa thích hợp.”

“Ồ, hóa ra là chưa theo đuổi được người ta.”

Eddy nhấp một ngụm rượu, vô cùng già đời mà đánh giá một câu. Bị đánh trúng tim đen, Boom hít một ngụm khí lạnh vào cho đỡ sượng, sau đó lấp liếm:

“Sắp rồi!”

Eddy chỉ nghe rồi lắc đầu cười, hy vọng cô gái đó có tố chất tâm lý mạnh mẽ một chút, phải hành tên tra nam này ra bã trước khi bị thuần phục, như vậy mới đọ được với khoảng thời gian tên này ăn chơi trác táng, đùa giỡn với bao nhiêu cô nàng trước đó.

__________

Bữa tiệc tương đối đông, vì vậy cũng không có ai thật sự quan tâm việc có ai đó rời đi trước. Thế nên sau khi thấy xe của Mew dừng lại bên ngoài, Gulf không đắn đo gì, lập tức tiến về phía bên đó, ôm lấy anh vừa bước xuống xe.

“Hôm nay vui không?”

Một tay anh mở cửa ghế phó lái, một tay anh che nóc xe cho Gulf ngồi vào, vừa làm vừa hỏi chuyện.

“Cũng tạm, nhưng hôm nay em có gặp lại đàn anh học cùng trường lúc trước.”

“Vậy sao. Người đó cũng làm trong giới giải trí à em?”

Mew ngồi vào ghế lái, đạp ga rời đi, tiến thẳng đến một nhà hàng gần đó mà cả hai thường ăn. Trên đường đi, anh rất chăm chú nghe Gulf kể chuyện. Mà Gulf một khi được bật công tắc nói thì có thể nói huyên thuyên không ngừng nghỉ, hoàn toàn khác với dáng vẻ yên tĩnh trầm tính bình thường của cậu.

“Anh ấy là đàn anh học cùng trường đại học, hiện tại hình như đang là chủ một công ty đầu tư mạo hiểm. Gần đây có vẻ anh ấy có hứng thú với sản xuất phim.”

“À, anh biết không? Anh ấy còn là nhà tài trợ cho chương trình Inside đấy! Anh ấy là con trai của thầy hiệu trưởng trường Ghoridy.”

Mew gật gù phản hồi:

“Có vẻ người bạn đó của em rất có danh tiếng, gia thế tốt đến như vậy.”

“Vâng, chỉ có điều ai cũng có câu chuyện của riêng mình. Ngày đó lần đầu gặp anh ấy, anh ấy không như bây giờ, chỉ là một sinh viên ham chơi, không có chí tiến thủ. Hơn nữa lúc đó gia đình anh ấy cũng không được êm ấm, dẫn đến tinh thần anh ấy cũng không tốt.”

“Sau đó thì sao?”

Mew muốn nghe thêm những chuyện thời đại học của cậu, dù là kể về một người khác cũng được. Vì từ những chi tiết vụn vặt ấy, anh có thể phần nào ghép lại, hình dung được khoảng thời gian đó của cậu đã diễn ra như thế nào.

Đã lâu lắm rồi Gulf không kể chuyện cho anh nghe nhiều như thế này.

“Sau đó thì anh ấy thường đến thư viện ngồi cùng em, nhưng chỉ là ngồi đó ngủ thôi, cả năm học anh ấy cũng không chịu đọc cuốn sách nào. Lần đó, em đã ghi danh cho anh ấy vào một cuộc thi lập trình, kết quả lúc phát hiện, anh ấy bất đắc dĩ đồng ý đi thi. Vậy mà anh đoán xem, cuối cùng như thế nào?”

“Có lẽ là một chuyện vui? Nhìn mặt em kìa, thật hớn hở.”

“Phải đó anh, kết quả anh ấy thông minh vượt trội, đạt được giải quán quân. Lúc đó em mới phát hiện hóa ra không phải anh ấy dở tệ, mà chỉ là không thích học thôi. Sau này không biết phía bên gia đình thế nào, nhưng anh ấy dần thay đổi, sau một thời gian không gặp lại thì anh ấy đã đứng trên vị trí của ngày hôm nay.”

“Có vẻ đó là một người bạn rất quan trọng với em?”

Mew nghiêng đầu, cưng chiều nhìn cách Gulf kể chuyện. Dù là đang kể về một người khác, điều này cũng hơi khiến anh ghen tị, ghen tị vì người đó bầu bạn với Gulf có lẽ còn nhiều hơn cả anh, nhưng thật may là Gulf cũng không giấu diếm, nhìn cái cách cậu tâm sự có thể biết Gulf tin tưởng anh, muốn chia sẻ với anh.

“Phải, có thời gian em rất muốn hai người gặp nhau. Em xem anh ấy như anh trai ruột vậy.”

“Khi nào em sắp xếp được thời gian thì nói với anh, chúng ta mời người đó một bữa cơm.”

“Được.”

Gulf vui vẻ cười, hai mắt cong cong như trăng khuyết, xinh đẹp và lung linh.

Họ ăn tối ở phòng riêng trong nhà hàng, vừa ăn vừa trò chuyện, sau đó no nê mới chạy sang chỗ mấy người kia đang uống rượu, chơi đến đêm khuya mới về nhà.

__________

Theo lời hẹn, Gulf có một cuộc hẹn ăn trưa với Fardin, nhưng hôm đó Mew có công việc đột xuất không thể đi cùng, vì vậy chỉ đành để dịp khác anh mới có thể đi cùng.

Gulf cũng không để bụng. Cậu biết công việc của anh vốn bận rộn, hơn nữa bữa trưa này cũng không kéo dài. Hai người gặp nhau, ăn uống thoải mái rồi về, vì buổi chiều Gulf cũng còn một vài lịch trình quay chụp cho tạp chí.

Tuần này căn bản cậu cũng không bận rộn lắm, chỉ là mấy buổi chụp hình đơn giản, và mấy cuộc hẹn ăn chơi với bạn bè. Cuối tuần còn đi đánh bida với mấy người bọn Din và Boom, cứ như vậy là sang tuần mới.

Gulf ngồi lẩm nhẩm kiểm tra xem trong vali đã có đủ đồ cần mang theo hay chưa, ngày mai đã là ngày cậu lên máy bay đi đến trường Ghoridy để bắt đầu quay chương trình Inside.

Mew từ bên ngoài vào, bỏ thêm một túi thuốc nhỏ, được chuẩn bị đủ loại thuốc, còn có trà gừng làm ấm bụng. Gulf tuy rằng không lạ lẫm gì thức ăn bên đó, nhưng cậu cũng dễ bị lạnh bụng, có chuẩn bị sẽ tốt hơn.

Sau đó anh ngồi xuống nệm bên cạnh cậu, quen thuộc vòng tay qua ôm eo Gulf trong lúc cậu vẫn đang kiểm tra hành lý của mình.

“Em qua đó trước, nhớ giữ ấm, ăn uống đúng giờ. Hai ngày nữa anh đến tìm em.”

“Em biết rồi mà. Anh cứ lo công việc ở đây trước đi.”

“Ngày mai anh đưa em ra sân bay.”

“Không cần đâu, ngày mai em đi từ tờ mờ sáng, anh ngủ thêm một chút rồi còn dậy đi làm.”

Gulf thật sự không để bụng. Dù gì mấy năm gần đây, chuyện họ lần lượt đi công tác đã diễn ra thường xuyên như cơm bữa, cũng không lưu luyến nhau đến chừng này. Còn chưa nói hai ngày nữa anh đã sang đó, giải quyết công việc chi nhánh công ty bên đó, gặp khách hàng, cũng xem như hai người không xa nhau lâu bao nhiêu cả.

Thế nhưng nói thì nói vậy, sáng hôm sau Mew vẫn dậy cùng cậu, tự mình lái xe đưa Gulf đến sân bay, chờ cậu đi qua hải quan rồi mới đánh lái quay trở về.

Gulf ngồi ở đó chờ một lúc, không lâu sau thì đã đến giờ lên máy bay.

Vị trí bên cạnh không có người ngồi, Gulf cũng không để ý mấy. Vốn dĩ lần này về trường cùng chuyến bay với giáo sư Beam, nhưng cuối cùng bên đó có chút vấn đề, ông cùng đạo diễn và đoàn đội bay về trước để giải quyết, đồng thời chuẩn bị để chương trình khai máy chỉn chu hơn.

Một lúc sau, vị trí bên cạnh cũng có người đến ngồi.

Gulf quay sang nhìn, bất ngờ phát hiện đó là Fardin.

Cậu tròn mắt ngạc nhiên:

“Trùng hợp vậy ạ?”

“Phải, thật trùng hợp.”

Fardin cười với cậu, không nói rằng anh đã bỏ vé hạng nhất để đổi thành ghế hạng thương gia, còn đặc biệt muốn đổi chỗ ngồi với khách hàng ngồi bên cạnh Gulf.

Cậu chỉ đơn giản nghĩ chuyện này là vô tình trùng hợp mà thôi, thực chất lại là công sức anh bỏ ra, cố ý tạo ra tình huống trùng hợp này.

Mà Vivian bên kia, cô ta cứ nghĩ sẽ được anh chuẩn bị vé đi cùng, vì vậy sáng nay cũng xách hành lý đi theo anh.

Kết quả chỉ nhận được một ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Fardin.

“Tôi đồng ý cho cô lên xe à?”

“Anh…Em nghĩ chúng ta sẽ đi chung…”

“Tôi từng nói vậy sao? Cô không tự chuẩn bị vé cho mình?”

“Em…Fardin, anh đừng đùa nữa mà, đừng giận em nữa.”

Fardin không đáp, chỉ nâng kính xe lên, ra hiệu cho tài xế chạy đi. Vivian cùng đống hành lý của cô ta bị bỏ lại, mà hiện tại đang là mùa du lịch, rất khó mua vé máy bay trong ngày.

Vốn dĩ nghĩ sẽ đi khoang hạng nhất cùng anh, nào ngờ bây giờ phải mua loại vé thường bị người ta đổi trả ở quầy vé gấp trong sân bay, vô cùng khó chịu.

Vivian mang theo sự tức tối, xả giận lên trợ lý của mình rồi bấm bụng ngồi hạng vé thường bay sang đó.

__________

Tuy nhiên, sau khi tất cả mọi người đã có mặt tại địa điểm quay chụp, đương nhiên không bao gồm Fardin, thì Vivian lại rất được đoàn đội nhân viên tiếp đón.

Có thể gọi là đối đãi tốt, rất nồng hậu.

Mà nguyên nhân của việc này là vì một tin đồn không biết từ đâu đang râm ran xuất hiện trong nội bộ:

Vivian là vợ sắp cưới của vị nhà đầu tư lần này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top