Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




kim diệu hán nằm đè lên sách vở ngồi chơi điện tử, bên cạnh là lý ngân thượng tâm trí vẫn chưa hạ cánh được xuống đất, ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.

"èo, lại thua." diệu hán hút nước ngọt cái ực, kết thúc ván game, tập trung xem người anh em của mình đang nghĩ gì. "sao thế, vẫn nghĩ về chuyện em hưởng tuấn với thằng cu họ khương à? người anh em tôi sao hôm nay yên lặng ghê thế?"

"làm như ai cũng lắm chuyện như mày ý." lý ngân thượng nhìn kim diệu hán khinh bỉ. "ờ. tao đang tự hỏi hai đứa nó quen nhau bao lâu mà thằng mẫn hy lại nói chúng nó là bạn thân."

"ờ, chả bù cho mày theo nó lâu rồi mà vẫn chỉ có mác anh em tốt." kim diệu hán bị véo một cú đau điếng, nhảy câng câng lên. "sao không nhắn tin hỏi ẻm?"

"ngại." lý ngân thượng chuyện gì cũng không ngại, chỉ có tống hưởng tuấn là ngại. kim diệu hán đã quen rồi, lắc đầu ngán ngẩm.

"thế để tao nhắn cho. yên tâm, tao là đại ca nó, nếu như có chuyện gì nó chắc chắn sẽ phun ra thôi." diệu hán dương dương tự đắc vỗ vỗ ngực làm bộ. lý ngân thượng không yên tâm lắm nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, đành phải gật đầu nghe theo.

lý ngân thượng biết bản thân vốn dĩ đã chẳng còn cơ hội, đừng nên mong ước vọng tưởng gì nhiều. cậu, diệu hán và hưởng tuấn từ nhỏ đã chơi với nhau, từng tính cách, thói quen của nhau đều nắm trong lòng bàn tay. tống hưởng tuấn là người nhạy cảm, dễ cười cũng dễ khóc, lại vô cùng ngây ngô, nếu như thể hiện tình cảm bằng lời nói sẽ làm cả hai thấy vô cùng khó xử. thế nên lý ngân thượng cứ chỉ biết dại khờ ôm tình cảm của mình mà lặng lẽ chạy theo.

"này, quen nhau ở lớp học thêm." kim diệu hán chỉ trỏ vào màn hình sau một hồi yên lặng. "có đi chơi vài lần ở lotte world, hai đứa cũng có nhiều điểm chung. thằng khương mẫn hy đó cũng có skill tán giai đỉnh cao đấy nhỉ, nắm thóp sở thích của thằng bé trong lòng bàn tay luôn."

"còn gì mày cảm thấy quan trọng nữa không?" lý ngân thượng lược bỏ gần hết những chi tiết mà kim diệu hán vừa giành giật được của chiến tuyến bên kia.

"tao không biết tao có nên nói không. nhưng tao nghĩ mày nên thành thật đối mặt đi. chuyện này không hề đơn giản nên tao cũng không muốn nói dối mày làm gì để mày trách tao."

lý ngân thượng biết chuyện đó sắp đến rồi.

"ẻm đang cảm nắng tên đó mất rồi."

trái tim ngân thượng bỗng có cảm giác chua xót kì lạ. kể cả cậu có dự đoán được sẽ có ngày chuyện này xảy ra, kể cả cậu có chuẩn bị tâm lí kĩ càng đến mấy vẫn bị hạ gục chỉ trong một nốt nhạc. lý ngân thượng, vậy là mày thua rồi ư? mày đã cố gắng rất nhiều cơ mà? tại sao lại như thế? tại sao mày lại không dũng cảm nắm lấy những thứ mình muốn, để rồi để bản thân đắm chìm trong hối tiếc vì không bày tỏ lòng mình sớm hơn?

bởi vì đứa trẻ cố gắng thường là đứa trẻ không nhận được kẹo.

lý ngân thượng còn cơ hội không? có lẽ còn. lý ngân thượng bắt buộc phải cho mình một lí do để chúc phúc cho tống hưởng tuấn.

vì em là em trai tốt của anh? nực cười.

"này, đừng có suy nghĩ bi quan quá. tao thấy mày nên hành động đi là vừa."

"nhưng mà hành động cái gì để có hiệu quả bây giờ?"

"mày bắt đầu tấn công ẻm đi." kim diệu hán làm động tác tay vô cùng bậy bạ. "bắt đầu khiến cho ẻm nhận ra người thật lòng với ẻm là mày chứ không phải là thằng ất ơ kia."

"đừng có khi không gọi người ta là ất ơ. hạo mà nghe thấy nó bỏ mày thì đừng có trách tao."

nói thẳng ra thì, nếu điểm yếu của lý ngân thượng là tống hưởng tuấn thì điểm yếu của kim diệu hán là xa tuấn hạo. xa tuấn hạo là phó hội trưởng hội học sinh, quyền lực nắm trong tay chỉ kém người anh em kim mẫn khuê của hai người họ một bậc, đồng thời cũng là người yêu hiện tại của kim diệu hán.

nói đến chuyện tình của hai ông tướng này, lý ngân thượng không sao lý giải nổi. vài lần đón đưa, vài cái kẹo mút, vài bình trà đào, kim diệu hán đã thành công cưa đổ xa tuấn hạo ngốc nghếch và ngờ nghệch không kém gì tống hưởng tuấn. vậy nên bọn họ mới có một câu, trong thiên hạ há có ai dễ dụ được như xa tuấn hạo, ít có ai may mắn được như kim diệu hán.

"đừng có nghĩ hạo của tao là loại dễ giận dỗi như tuấn của mày. tao chỉ nói sự thật thôi, mà sự thật thì mất lòng. mày bớt nhu nhược hộ tao nhờ, khụ khụ." kim diệu hán nhắc đến xa tuấn hạo như con nhím xù lông nhọn, cảnh cáo lý ngân thượng.

"chưa sang thu mà mày đã ho rồi à?" chửi nhau thì chửi nhau, nhưng sức khỏe của bồ tèo vẫn phải đặt lên hàng đầu, đó là kim chỉ nam trong cuộc sống của lý ngân thượng.

"dạo gần đây cứ vậy hoài thôi." kim diệu hán xoa xoa cổ họng. "chắc hôm nào tao đi khám."

"ờ, đi khám sớm đi, không lại lao phổi thì khổ con ạ. hạo nhìn vô tâm thế thôi nhưng nó cũng quan tâm mày đấy."

"biết rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top