Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 10

TẬP 10

Nàng nhìn trời, không phải xui xẻo đến thế chứ? Đúng là ra đường không coi ngày mà!

Phạch...

Nàng cố gắng nở nụ cười tươi quay lại nói với ba người mới xuất hiện:" A, hôm nay trăng đẹp quá, ba vị cũng thanh nhã đến đây ngắm trăng nha"

Vù...

Khí lạnh thổi lên làm nụ cười nàng cứng đờ, ba hắc y nhân cũng nhắm vào nàng mà tiến vung chiêu. Nàng làm mặt khóc tang:" Các đại gia bình tĩnh nói chuyện a, không thể cứ thế mà đánh một cô gái chân yếu tay mềm như tôi..."

Chưa nói hết câu sát khí đã ngay bên cổ, kiếm khí lạnh băng nhắm hướng cổ nàng mà tiến tới. Nàng nhanh chóng né tránh, thuận thế nắm chặt cánh tay của hắc y nhân chưa kịp thu về quật xuống... Không may vực thẩm cách này chỉ vài bước chân nên lỡ quật hắn rơi xuống vực sâu...

Nàng mở to mắt, cái này có coi là giết người không? Nàng chưa từng giết người a, nàng vội xua tay hốt hoảng nói:" Tôi...tôi không cố ý...". Hai luôn kiếm khí lại tiếp tục nhằm vào nàng mà đâm, nàng cắn răng né tránh.

Hai hắc y nhân sao một hồi giao đấu cảm nhận được nàng không có tí nội lực nào bèn dùng hết sức lực. Nàng cũng thầm than khổ, bọn người đó khinh công cùng nội lực hơn nàng rất nhiều, nếu nhờ mấy loại võ nàng học ở hiện đại cũng chưa chắc đã thắng được.

Cũng không ngờ rằng ánh kiếm lại sắc bén đến vậy, nhìn có vẻ bình thường nhưng sức công phá vô cùng lớn, nàng cảm tưởng có ánh sáng phát ra từ thanh kiếm. Chưa kịp suy nghĩ thì thanh kiếm đã quét qua tay nàng làm bị thương.

Nàng nhăn mày tìm sơ hở đánh vào... Hai đạo kiếm lại hướng đến...

Keng...

Hai vật nhỏ từ trong rừng bay đến hất hai thanh kiếm ra xa... Nàng nhân cơ hội xông đến đấm vào bụng của tên hắc y nhân đứng gần nhất. Tên còn lại định bắt lấy nàng, nàng nhanh chóng né được quật hắn xuống đất. Rồi lại nhảy đến đá văng tên đang ôm bụng. Hai tên hắc y nhân định đứng lên thì bị nàng đạp cho lên bờ xuống ruộng đến không thể động đậy...

Nhìn hai tên hắc y nhân bất tỉnh nằm trên mặt đất nàng mới dám thở mạnh, lúc nãy quá nguy hiểm. Nàng đến dựa vào tảng đá gần đá, vuốt mồ hôi trên trán:" Trời ạ, cái kiểu này không biết chừng nào mình mới thoát khỏi....A!"

Chưa nói hết câu thì dưới mông bỗng trờ nên hư không, nàng lại một lần nữa rơi xuống...!

Bịch...!

" Ây da! Đau chết tôi rồi!" nàng từ trên cao rơi xuống làm mông nở hoa ai oán. Nàng thật cảm phục với số phận bi thương của mình. Nhìn quanh bóng tối bao phủ một mảng dày đặc, nàng rùng mình, nàng không thích bóng tối tí nào lại còn ở một mình nữa chứ.

c^OX23>tDN?K%!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top