Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 104

TẬP 104

Nàng sau khi thay xong y phục liền bước ra khỏi phòng, chỉ thấy ba cô gái vẫn đứng đợi ở trước đó. Nàng đi đến nói :" Tôi xong rồi, hôm nay chúng ta nên đi đâu ?"

Nó nhìn nàng rồi lắc đầu :" Hôm nay chúng ta cứ đi dạo hay đi đây đấy. Bọn ta thấy hơi mệt"

Nàng cười, biết ngay là như thế. Nhóc cười nhìn nàng :" A Thiên huynh, nếu không biết huynh bị thương ở nơi đó thì chắc chúng ta sẽ nhằm tưởng huynh là nữ đấy"

Nghe đến đó làm nàng không khỏi lạnh người, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười gật đầu.

Cố bên cạnh cũng nhàn nhạt nói :" Cũng đúng, nếu ngươi là nữ tử thì thật là một ngày đặc biệt. Cả chúng ta đều đến..."

Nàng giả bộ khó hiểu :" Đều đến ?"

Nó xua tay :" Xùy, nói ngươi cũng không hiểu đâu. Được rồi, hôm nay chúng ta tha hồ mà vui chơi"

Cả nhóm quyết định đi tìm nhóm người của anh trước rồi mới đi chơi.

Khi thấy nhóm người của nàng, cả nhóm người anh liền khẩn trương quan sát họ. Nó nhướn mày nói :" Nhìn gì mà nhìn, hôm nay ta cùng những người này sẽ nghỉ ngơi, không muốn làm nhiệm vụ. Các huynh muốn đi thì cứ đi làm, bọn ta sẽ tìm nơi mà thư giản"

Nhóm người của anh mở to mắt nhìn họ. Chưa để những nam nhân kia định hình thì cả bốn người của nàng đã chi ra nhiều hướng mà đi.

Những người nào đó cảm thấy khó chịu với thái độ hời hợt của họ nên quyết định đuổi theo...

Chàng chạy theo sau nó khó hiểu hỏi :" Hôm nay cô bị gì vậy ?"

Nó nghiêng đầu hỏi :" Bị gì là bị gì ? Ta rất bình thường, huynh mới bị gì ấy"

Chàng đánh giá một lượt nhìn nó rồi nói :" Cô định đi đâu ?"

" Đi lấy trà uống" nó phun ra một câu rồi hướng nhà kho lấy trà pha uống đề lại mình chàng ở đó ngơ ngác...

Hắn đi cạnh nhìn cô đang nhìn ngắm vườn thuốc của mình, rốt cuộc không nhịn được hỏi :" Ta nhớ cô không thích những loại thuốc chữa bệnh này mà ?"

Cô liếc nhìn hắn rồi đi lấy thùng nước nhỏ tưới nước cho cây nói :" Tại sao ta lại không thích chứ, nhìn chúng thật xanh mướt, nhẹ nhàng biết bao"

" Hả ?"

Nhóc vui vẻ chạy loanh quanh đùa giỡn với hoa bướm, sau lại cười hồn nhiên đến tỏa sáng. Nhưng hình ảnh này làm cậu không thích ứng được a. Cậu cười cười hỏi :" Cô hôm nay sao lại yêu thích những thứ này ?"

Nhóc mắt long lanh nhìn cậu rồi khó hiểu nói :" Huynh nói gì vậ, nó đẹp và dễ thương đến thế cơ mà"

" A?"

Nàng thì khác nhóm người đó, nàng chỉ chậm rãi đi đến cây đào cổ thụ ở khoảng đất trống kia mà nằm xuống ngắm mây trời.

Anh nhìn nàng rồi đến ngồi cạnh... Sau một khoảng thời gian yên ăng đến không chịu nổi anh liền lên tiếng :" Ngươi nói gì đi chứ"

Nàng nghiêng đầu ngước nhìn anh rồi lại nhìn mây trời chậm rãi nói :" Tôi không biết nói gì hết, sao huynh không ngắm nhìn bầu trời kìa. Nó rất trong xanh"

Anh nhíu mày nhìn nàng không nói...

Rốt cuộc một ngày "bình thường" cũng đã qua. Những cô gái đã trở về phong nghỉ ngơi, phải nói hôm nay thật thoải mái a.

Còn bốn người nào đó chẳng thoải mái tí nào, cái cảm giác khó chịu cứ đè nén không thôi. Chàng cầm lấy ly trà lên định uống nhưng nghĩ đến đều gì liền bỏ xuống nói :" Hôm nay cái cô gái Nguyệt Hoa bị gì thế không biết ! Ngày thường làm gì người đó đụng đến trà, vậy mà hôm nay lại ra vẻ bình thản, thanh thoát như người nhìn thấu cõi đời vậy !" ( thật không biết là nói mình hay nói nó a T_T)

Ba người kia liếc nhìn chàng nhưng không có cảm hứng để tranh luận. Hắn thở dài :" Nhất Linh cũng vậy, suốt ngày chỉ thích dùng độc vậy mà lại có ngày yêu thích y dược. Yêu thích còn hơn cả ta"

Cậu gãy đầu khổ sở nói :" Tiểu Liên cũng vậy, dù là rất ngoan nhưng thường ngày chỉ thích những động vật to lớn, hung dữ. Thế mà hôm nay lại vui đùa với những động vật nhỏ. Cái này... azzz, rắc rối rồi đây !"

Anh vẫn giữ trạng thái bình tĩnh nhưng tâm lại dợn sóng nói :" A Thiên hôm nay cũng rất lạ, suốt ngày cứ luân phiên nói chuyện. Hôm nay lại quá im lặng đến không tưởng"

Cả bốn người đang trong trạng thái hoang mang thì thấy bà đi đến, trên tay còn cầm thêm bọc đồ gì đó. Cậu hướng bà hỏi :" Vương thẩm, người làm sao đến đây ?"

Bà nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của bốn người nào đó liền cười thâm thúy nói :" Các ngươi nên chiều theo các cô gái đó đi. Những ngày này là những ngày quan trọng, tâm tình của các cô gái có thể thay đổi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top