Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 111

TẬP 111

Nàng nheo mắt nhìn chiếc váy màu hồng phấn trên tay nhóc rồi cứng đờ hỏi:" Tôi sẽ mặc cái này?"

Nó nhìn tới nhìn lui cũng chẳng thấy có chỗ nào không ổn hỏi:" Ta thấy đều tốt cả, ngươi nhăn nhó cái gì?"

Nàng chỉ chính mình mặt như đưa đám:" Tại sao tôi phải là con mồi mà không phải ai khác?"

Cô nhún vai:" Không phải ngươi không lẽ bọn ta? Với lại nơi đây chỉ có chúng ta là biết võ công, ngươi đào đâu ra người khác hả?"

Nàng ủy khuất nhìn nhìn chiếc váy màu phấn hồng xinh đẹp đó, chậc, không lẽ thân phận của mình sẽ bại lộ sao? Có khi nào mình bị họ ghét bỏ vì mình lừa dối họ không?

Thấy nàng im lặng không nói, nó phất tay:" Thôi, không ép buộc ngươi nữa. Để ta thay đi, dù sao có còn hơn không"

"A?" nàng ngạc nhiên nhìn nó

Nhóc cuộn chiếc váy lại nói:" Chiếc váy này muội chuẩn bị hay để muội thay cho"

Cô nhướn mày:" Các côồn ào quá, ta làm cho. Một người thì nóng tính, một người thì trẻ con, ai có thể giữ được sự bình tĩnh khi gặp đám hoa tặc đó đây?"

Nó và nhóc bĩu môi:" Cô/ tỷ có chắc?"

Nàng toát mồ hôi lạnh giựt lấy chiếc váy đó nói:" Tôi sẽ mặc!"

Nhóc khó hiểu:" Không phải huynh nói không mặc sao?"

Nàng hít một hơi thật sâu rồi vỗ ngực nói:" Cứ để tôi lo, ban nãy tôi chỉ hơi sợ thôi. Nhưng dù sao cũng là nam nhi, không thể để các cô gái rơi vào nguy hiểm được! An tâm!". Giỡn à, nếu tôi để các cô làm con mồi thì chắc rằng gì sau nhiệm vụ này tôi cũng sẽ bị lôi ra giàn giáo bị bọn người kia hỏa thêu mất. Thà hi sinh vì nhiệm vụ chứ không thể hi sinh vì những chuyện không đâu được!

Ba người họ nhìn nàng rồi lên tiếng:" Như vậy thì ngươi phải cố lên"

Nhóc đến hỏi nàng:" Huynh có cần ta thay y phục cho không? Còn cả trang điểm?"

Nàng vội xua tay:" Không cần a, ta có thể tự thay được. Với lại trong bóng tối không ai phát hiện ra đâu, tôi sẽ kéo màn giường lại, bọn họ sẽ khó phát hiện hơn"

" Ừm, vậy thì được. Bọn ta tìm chỗ nấp trước" nói rồi bọn họ rời đi để lại mình nàng trong phòng. Nàng thầm thở dài nhìn ra ánh trắng sáng bất thường ngoài trời kia, nàng dự cảm đêm nay sẽ là một đêm hông thể lường trước được, cũng có vài phần quen thuộc mà nàng không biết tại sao.

Khoảng nữa đêm, nàng đang mơ màng trên giường ngủ thì nghe tiếng động. Dù là rất nhỏ, ngỡ như chỉ một cơn gió thổi qua cũng chẳng nghe thấy. Nhưng làm ơn, đây là liên hệ đến tánh mạng, là tánh mạng của mình, làm sao nàng dám lơ là dù một phút ( ấy thế mà có thể mơ màng mới ghê chứ -_-!!!)

Nàng thầm trấn tĩnh lại nhắm mắt lại, quay mặt về phía tường, mái tóc lòa xòa phía trước mặt do nàng cố ý để lại để khỏi bị phát hiện có điều gì đó không ổn. Một mùi hương ngòn ngọt bay vào lỗ mũi, là mê hương! Bất quá nàng miễn dịch với độc huống chi mê hương.

Một lúc sau, màn giường bị vén lên, nàng cảm nhận được hơi thở đầy âm khí phía sau gáy mình. Cũng may là trong bóng tối nên người nọ không thể thấy được nàng đang nổi da gà khắp toàn thân a.

Nàng nhanh chóng bị người nọ trùm bao bố vác lên vai như vác một bao thóc khiêng ra ngoài. Nghe được tiếng gió, nàng biết rằng người nọ khinh công không thể xem thường!

Nhóm người của nó cũng đã phát hiện và chuẩn bị vũ khí, vừa thấy bóng đen vụt qua nhóm người nó đã nhanh chóng đuổi theo. Nhưng đối tượng có khinh công quá sức quỷ dị, hình ảnh mờ ảo không nắm bắt được. Theo cô phán đoán chính là khinh công của bọn ma giáo có hành tung bí ẩn gần đây.

Bọn họ ra sức thi triển hết khinh công đuổi theo, một hồi sau bọn họ không dám chắc là mình có đuổi kịp hay không nó mới phóng pháo phát sáng lên trời làm tín hiệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top