Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 112

TẬP 112

Đuổi theo được một lúc, nhóm người nàng đứng trước một ngọn núi nào đó. Hắc y nhân kia cũng hoàn toàn biến mất trong bóng đêm.

Phía xa có tiếng bước chân, họ quay lại thì thấy bóng dáng của nhóm người bọn anh.

Chàng chạy đến nhìn họ rồi nhíu mày:" Tại sao lại là các cô?"

Nó đang rồi nên không có tâm thế để cãi, chỉ nói vào trọng yếu:" Cô nương mà các huynh bảo vệ vẫn an toàn chứ?"

Chàng lắc đầu:" Cũng đã biến mất"

Cậu chen vào hỏi:" Pháo sáng ban nãy là của các cô?"

" Đúng!"

Anh chợt nói:" Tại sao các cô lại biết đến nhiệm vụ này mà đuổi theo hắc y nhân? Còn nữa, đáng lẽ tên A Thiên phải đi cùng các cô chứ?"

" Ách, cái này..." ba cô gái không biết trả lời câu hỏi của anh thế nào...

" Nói!" giọng anh trở nên lạnh lạ thường làm nhóm người nó giật mình. Chàng bên cạnh biết anh đang rất tức giận, cũng chỉ biết nhẹ hỏi để nhóm người nó khỏi hoang mang:" Các cô cứ nói"

Nó ngập ngừng nói:" Thật ra là..."

....

" Cái gì? Hiện tại tên A Thiên bị hắc y nhân bắt đi rồi sao?" chàng và cậu giật mình nói.

Bọn họ chỉ biết gật đầu không dám đối diện với ai... Anh thì khác, vẫn giữ một nét mặt lạnh như băng nói:" Còn ở đó, không mau đi tìm!"

Vừa dứt lời, bóng anh đã biến mất, họ hoàn hồn giật mình nhanh chóng đuổi theo...

Đi tận sâu vào trong rừng, nàng cũng chẳng biết mình đã bị đưa đến đâu. Chỉ khi nàng được đặt xuống thì mới mô hồ cảm nhân được, nàng vẫn còn trên núi...

Một giọng nói của nam nhân vang lên:" Hôm nay nhiêu thế là đủ, các ngươi chuẩn bị đem hết số nữ tử này về mật động cho chủ nhân!"

"Dạ!" nhiều giọng khác vang lên phục mệnh. Qua những khe nhỏ của bao bố cùng ánh sáng yếu ớt của ánh trăng xuyên qua tán cây thì nàng cũng phân biệt được hiện tại có tất thảy là 10 người, họ đều là người có khí linh! Đặc biệt là người chỉ huy, công lực gần như ngang ngửa Thiên Vương... thậm chí còn hơn...

Nàng còn đang quan sát thì tên chỉ huy đã quay phắt lại nhìn nàng, đột nhiên xuất thủ về phía nàng.

Oành...

Nội lực mạnh mẽ mang theo tia khát máu đánh trúng ngay chỗ nàng đang ngồi. Nhưng nàng đã nhanh chóng né được.

Tê...!

Tiếng vải rách của bao bố cùng chiếc váy màu hồng phấn mà nàng mặc vang lên, nàng đã dùng phi đao của mình xé rách. Một bộ y phục màu tím hiện lên giữa trời đêm, ánh trăng có thể hòa hợp với y phục mà tạo ra thứ ánh sáng kì bí...Giờ nàng có thể nhìn rõ hơn cục diện xung quanh, bọn chúng đang lâm lâm rút vũ khí ra, nó như một con rắn độc có thể nhảy đến cắn nàng bất cứ lúc nào mà chúng thích.

Nàng giữ vững thân hình trên thân cây cao gần đó, nàng nhanh chóng rút pháo hiệu do nó chuẩn bị sẵn phóng lên trời cao. Một tia sáng lóe lên giữa bàu trời...

Tên chỉ huy lạnh lùng nhìn tên vừa bắt nàng, tên đó giật mình quỳ xuống nói:" Thuộc hạ thất trách, không xem xét kĩ lưỡng, mong ngài tha mạng!"

Kít... chỉ một tiếng cứa nhỏ, trên cổ của tên đó đã xuất hiện một vệt máu, xong hắn ta tắt thở ngã trên đất. Ra tay quá nhanh, quá tần nhẫn, tuyệt không lưu tình!

Tên chỉ huy quay mắt nhìn nàng cười lạnh:" Không ngờ ngươi là người của Thiên Nam Sơn, y phục đó của ngươi chỉ Thiên Nam sơn có mà thôi, ta lại còn bị ngươi lừa, thật ra ngươi là ai?!"

Nàng cao giọng nói:" A Thiên!"

Mặt tên đó bỗng giãn ra rồi ngắm nhìn nàng từ trên xuống dưới nói:" Không ngờ ngươi chính là tên mới gia nhập nhóm Thiên Vương. Ta thấy ngươi không sánh bằng ta, chắc chắn những tên đó đã mù mắt mới nhận ngươi vào!"

Nàng nghe vậy nhíu mày:" Không bằng ta? Chẳng lẽ ngươi quen bọn họ?"

Nghe thế tên đó bật cười:" Ha ha ha, không những quen mà cộng đồng sinh cộng tử nữa. Ha ha ha, ngươi có nghe bọn hắn kể về đã có một huynh đệ nào khác không?"

Nàng chợt nhớ đến lời Tần lão từng kể rằng Thiên Vương trước kia còn có một người... Chẳng lẽ là người trước mặt này, nàng không chắc chắn hỏi:" Ngươi chính là kẻ đã phản bội bọn họ?"

" Phản bội? Nếu ta phản bội thì ta đã không mời bọn chúng vào gia nhập cùng ta rồi. Nếu phản bội thì ta đã một đao chúng chết bọn chúng từ lúc đó!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top