Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 113

TẬP 113

" Cặn bã!" nàng quăng cho tên đó ánh mắt kinh tởm rồi trong chớp mắt hàng loạt phi đao bay về phía tên đó.

Keng...!

Tên đó dùng bao tay có móng vuốt dài hắt văng những mũi phi đao của nàng rồi cười lạnh:" Bấy nhiêu cũng dám đấu với ta?"

Vụt... Một thứ ánh sáng màu đỏ bay từ trong bóng đêm ra hướng thẳng tên đó, do không kịp nhận ra nên tên đó bị thương ở cánh tay, nhưng chỉ là một vết thương nhỏ. Ánh sáng đỏ nhanh chóng bay về với chủ nhân của mình và hiện hình là một thanh kiếm, tên đó đột nhiên cười tươi quay lại phía có người vừa mới ra tay nói:" Lãnh Phong, không ngờ lại gặp ngươi ở tình huống thế này"

Anh cầm chắt thanh kiếm trên tay lạnh lùng nói:" Là ngươi? Tê Minh?"

Tê Minh cười lớn:" Ha ha, cứ tưởng ngươi quên tên của ta luôn rồi chứ, người huynh đệ! A, các ngươi cũng có mặt ở đây à?"

Tê Minh vừa nói vừa nhìn phía sau lưng anh, nhóm người của chàng và nó cũng đến nơi. Nhóm người của anh thì đang nhìn Tê Minh bằng ánh mắt căm phẫn, ngược lại, hắn ta rất chi là bình tĩnh, trên mặt lúc nào cũng hiện lên nụ cười thân thiện đến buồn nôn.

Nàng thấy nhóm người đó đã đến nên nhanh chóng nhảy xuống đựng cạnh anh, anh nhìn nàng nói:" Về sau không được liều lĩnh!"

Nàng nhìn anh rồi cười nói:" Được"

Chàng giờ đây không còn phong nhã như trước mà là một tảng băng lạnh không khác gì anh trầm giọng hỏi:" Các ngươi bắt hết nữ tử về có mục địch gì?"

Tê Minh nhún vai:" Nếu các ngươi thắng được ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết mục đích của bọn ta là gì"

Cậu gáp ba khúc côn lại nói:" Được, ta sẽ đòi ngươi món nợ năm đó ngươi đã đối xử với bọn ta!". Nói xong, thân ảnh cậu lướt nhanh qua màn đêm, vung côn lên, nhưng chưa chạm được Tê Minh thì cậu đã bị bọn hắc y nhân chặn được.

Cậu có phần ngạc nhiên nhưng giữ lại bình tĩnh vung chiêu đánh bọn hắc y nhân đó. Nhóc thấy vậy nhanh chóng xuất ra băng lụa từ xa hỗ trợ cậu. Những người còn lại cũng bắt đầu tham chiến.

Chàng xòe quạt ngọc ra, nó đột nhiên trở nên sắc bén lạ thường, kết hợp nhuần nhuyễn của cánh tay, chàng vung lên hạ xuống đều là những đường múa tuyệt đẹp. Từ xa, không biết làm sao mà lại xuất hiện một toán hắc y nhân khác, đều là người có khí linh. Chàng múa nhẹ một đường vào không khí, trên cổ của ba hắc y nhân trước mắt đều xuất hiện một viền đỏ rồi ngã xuống đất chết.

Chát...!

Nó vung roi lên đánh một tên hắc y nhân khác đang định đấy lến phía sau chàng, khi chàng quay lại thì nó đã quát chàng:" Này, huynh lo mà múa may với cái quạt cùn đó đi. Không lo chú tâm mà đánh, có ngày khỏi thấy mặt trời đi!"

Chàng nhíu mày:" Cô có phải nữ nhi hay không mà nói mấy câu khó nghe đó hả?"

Xòe... xòe...

Khói màu đen bốc lên từ đám hắc y nhân kia, cô liếc nhìn hai người họ nói:" Các người lo mà đánh cho đàng hoàng, đừng cãi nhau nữa!"

Hắn dùng tay có đep bao tay như một loại áo giáp nhẹ nhàng bẻ gãy xương sườn của tên hắc y nhân rồi nói:" Đúng đây, hai người là ồn nhất!"

Nó và chàng trợn mắt nhìn hắn và cô nói:" Hai người sao cứ xăm xoi người khác thế hả?!"

Vụt...! Nàng đau đầu với họ nhưng phi đao trên tay vẫn rất thuần thục bay thẳng về người hắc y nhân. Họ càng đánh càng cảm thấy không ổn, tại sao bọn hắc y nhân này lại nhiều đến vậy?

" Mọi người nhìn kìa!" nhóc la lên

Cả bọn họ quay nhìn phía nhóc, chỉ thấy bọn hắc y nhân đáng lẽ đã chết từ đâu lại trở mình sống dậy, da thịt bắt đầu cho những nét quằn quệnh dữ tợn. Cô và hắn nhíu mày đồng thanh:" Là cỗ độc Chi Tâm?"

Họ quay lại nhìn hai người nghe giải thích, cô nói:" Trên đời này rất nhiều cổ độc, nhưng loại cổ độc Chi Tâm này sư phụ ta từng nói đó là một loại cổ độc cỗ xưa. Khi bị trúng phải cỗ này, con người sẽ hoàn toàn mất đi tự chủ, có nghĩa nó sẽ có một người nào đó điều khiển phía sau. Dù còn hay đã chết thì người trúng cỗ vẫn sẽ bị chi phối đến thân thể không còn nữa"

" Quá độc ác!" bọn họ căm phẫn nhìn Tê Minh.

����

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top