Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 117

TẬP 117

Chưa kịp định hình thì anh đã quỳ xuống bên mép vực, do còn chút tiềm thức nói mớ:" A Thiên... A Thiên..."

Cô lặng người:" Chẳng lẽ..."

Bọn họ cũng kinh hoàng giống cô, anh không còn biết gì nữa chỉ muốn trầm mình xuống vực.

Cốp...

Người anh nhẹ bẫng ngã xuống đất, cậu cắn răng nói:" Xin lỗi huynh..."

Sau đó họ nhanh chóng trở về Thiên Nam sơn. Vừa về đến đã có nhiều người đứng trước cổng đợi, ngay cả lão nhân của núi cũng xuất hiện. Họ không có thời gian ngạc nhiên nhanh chóng cõng anh về phòng.

Trong vòng một canh giờ, hắn, cô và cả lão nhân đều trong phòng anh suốt mà không cho ai bước vào. Nếu lão nhân ra tay chắc chắn người đó phải bị thương rất nặng.

Nhóm người còn lại cũng bắt đầu chia việc phân bố huynh đệ trong Thiên Nam sơn tìm kiếm phía dưới vực để tìm nàng.

Một ngày trôi qua, cánh cửa phòng đóng chặt cũng có dấu hiệu mở ra. Nhóm người của chàng vẫn một mực đợi bên ngoài phòng, thấy lão nhân bước ra cũng không có phép tắt chạy đến, chàng lo lắng hỏi:" Sư phụ, Lãnh Phong hắn..."

Lão nhân nhẹ thở nói:" Coi như tìm được mạng nó trong quỷ môn quan". Nói xong lão vuốt râu thở dài đi về phía thiện phòng của mình.

Hắn và cô cũng bước ra, cậu chộp lấy tay hắn hỏi:" Huynh ấy có chuyện gì không?"

Hắn vuốt mồ hôi trên trán nói:" Ta, Nhất Linh và sư phụ đã cố gắng hết sức. Hắn không chỉ bị tẩu hỏa nhập ma mà còn bị trúng độc. Cũng coi như sư phụ bói được nên có thể ứng biến. Chúng ta phải dùng nửa quả Độc Quả mới có thể cứu sống được hắn. Phải đợi một thời gian tịnh dưỡng mới có thể phục hồi nội lực cùng khí linh"

Nghe xong bọn họ nhẹ thở phào.

Cô nhìn họ hỏi:" Còn A Thiên?"

" Suỵt!" nó và nhóc ra dấu im lặng.

Bọn họ lặng lẽ rời khỏi đó...

Nó buồn rầu nói:" Bọn ta đã tìm khắp vực mà không thấy. Do bên dưới có nhiều gió lớn, ai xuống dưới cũng sẽ bị những ngọn gió đó cắt ngang, không kịp định hình thì đã chết rồi. bên dưới còn có chướng khi"

Nhóc tiếp lời, giọng nghẹn ngào nói:" Nếu huynh ấy còn an toàn rơi xuống dưới cũng sẽ bị chướng khí... mà chết..."

Chàng trầm mặt nói:" Chuyện này đợi đến khi nào Lãnh Phong hắn khỏe lại rồi hãy nói, nếu không hắn sẽ không chịu được đả kích này mất"

Bọn họ lại tiếp tục trầm mặt... Cách đó không xa, một bóng dáng màu đỏ im lặng đứng dựa vào gốc cây đào, khóe môi rỉ ra màu máu...

Anh nhẹ nhàng rời đi mà không bị ai phát hiện...

Két...

Cánh cửa phòng của nàng được mở ra, anh bước vào một cách lặng lẽ. Khắp căn phòng chỉ được trang trí đơn giản giống như chủ nhân của nó. Anh nhẹ lướt chạm tay vào đồ vật nàng hay sử dụng.

Đến khi không còn thứ đồ nào để chạm thì anh lại hướng chiếc giường mà đến... Nhẹ ngồi lên, mùi hương nhàn nhạt mà dễ chịu ập vào mũi, không phải mùi hương này có gây kích ứng mắt hay không mà mắt anh đã là một màu đỏ trong suốt.

Nhẹ nằm xuống, mùi hương ấy cứ quẩn quanh chóp mũi như người đó bên cạnh...

Tại sao ta lại không bảo vệ được ngươi? Tại sao ta lại vô dụng đến vậy? Nếu ta có thể mạnh thêm một chút nữa thì ngươi có rơi xuống vực hay không? Nếu ta nhận ra được ngươi cũng hiện diện ở đó thì ta đã có thể bảo vệ ngươi...Ngươi...Tại sao lại để cho ta gặp ngươi? Tại sao ngươi lại một mực đến bên cạnh ta để rồi rời xa ta? Tại sao ngươi có thể ác độc đến vậy? Tại sao...?!

Cảm giác mằn mặn cùng tanh bốc lên, khóe miệng lại bắt đầu rỉ máu... Anh cố gắng nuốt xuống, anh không muốn làm bẩn chiếc giường ấm áp này... Anh bắt đầu thiếp đi... Đến khi nhóm người chàng không thấy anh trên giường mới bắt đầu đi tìm thì thấy anh đang nằm trên giường nàng. Người anh bắt đầu lên cơn sốt cao. Họ chỉ biết lắc đầu khổ sở giúp anh qua cơn sốt, người nào mắt cũng đỏ hoe...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top