Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 118

CHƯƠNG 18: CUỘC SỐNG HIỆN TẠI CỦA NÀNG

TẬP 118

Trong bóng tối, nàng cố gắng tìm ra chút ánh sáng mơ hồ để thoái lui. Nỗi cơ đơn lạnh lẽo giống trước kia lại hiện về, nàng cảm thấy sợ hãi, nàng chạy... chạy...

" A!" giật mình chợt tỉnh.

" Thiên May, cậu không sao chứ?" giọng nói quen thuộc vang bên tai. Nàng giật mình quay sang, bên cạnh chính là A Liên – người bạn của nàng ở hiện tại.

Nàng hốt hoảng nhìn xung quanh rồi chợt lặng người. Nàng... đang ngồi trên xe của trường, chiếc xe chạy băng băng trên đường trở về trường. Mặt trời cũng sắp lặn phía sau núi, và... đây là thời hiện đại của nàng. Nhìn lại khắp người, vẫn là một chiếc quần jean cùng áo sơ mi như trước khi nàng đến Thiên Sở.

Ba cô bạn ngồi xung quanh cũng lo lắng nhìn nàng, Tiểu Bình ngồi trước nàng thấy nàng tỉnh liền quay xuống nói:" Cậu làm bọn mình lo lắng đấy, lúc nãy không thấy cậu đâu nên bọn mình đi tìm. Không ngờ cậu lại ngất xỉu ngay mép vực, thật là làm bọn mình hú hồn. Còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì nữa chứ"

Nàng chỉ nói qua loa:" Không có gì, mình ổn". Nhưng thâm tâm nàng không ổn! Những chuyện nàng ở Thiên Nam sơn vẫn hiện rõ mồn một trong đầu, không thể nào là mơ. Nhưng tình huống hiện tại là sao? Nếu nàng không mơ thì tại sao lại ở đây mà không phải là ngã xuống vực mà chết? Nàng cảm thấy đau đầu.

" Ha, có người yếu đuối đến nỗi phải xỉu trên mặt đất. Như thế thì đừng có đi"giọng nói bỡn cợt vang lên

Một người bạn của nàng khó chịu lên tiếng:" Các người nói cái gì?"

Người đó lại nói:" A, tôi có nói gì đâu. Ai muốn hiểu thì hiểu"

" Cô...!" người bạn của nàng cắn răng không thể nói tiếp. Nàng không có thời gian để tranh cãi về điều đó, bây giờ nàng đang rất là hoang mang. Chuyện là như thế nào?

Sau khi về đến nhà nàng cũng không thèm ăn tối mà trở vào phòng ở trong đó suốt không ra ngoài... Sáng hôm sau...

Ồn ào a, òn ào...

Nàng khó chịu mở mắt, bầu trời cũng dần sáng, nhìn đồng hồ khoảng 6h. Mới sáng sớm đã có chuyện?

Nàng uể oải bước xuống giường, tối hôm qua nàng đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện ở Thiên Nam sơn, nhưng quá mệt mỏi nên nàng đã ngủ thiếp đi. Bây giờ thức dậy, bước ra khỏi phòng, hình ảnh trước mắt chình là nhà nàng là mọi người trong gia đình đang vận đồ rất đẹp.

Nàng lặng lẽ vào nhà về sinh rửa mặt, vệ sinh cá nhân xong rồi vào phòng thay dồ sau đó ra chào hỏi mọi người. Hỏi ra mới biết hôm nay chính là ngày ăn mừng vì em họ nàng được mời làm bác sĩ ở bệnh viện S ngay khi nó tốt nghiệp.

Bệnh viện S này rất nổi tiếng, ai vào được nơi này đều rất chi là giỏi, trong một trăm bác sĩ mới có một người vào được nơi đây. Em họ nàng vào được thì chính là phước lớn, ai trong dòng họ chẳng vui mừng, cái yếu chính là em họ nàng mới học được năm hai sống nàng mà thôi.

Nàng theo gia đình đến nhà em họ nàng, mọi người đều có mặt đông đủ, ai cũng đến chúc mừng cho em họ quí hóa của nàng. Nàng đứng đó nhìn chứ không xem vào, mấy đứa nhỏ cũng lon ton theo sát em họ nàng.

Em nàng – Tiểu Bảo, đứa nhỏ chen vào không được liền hậm hực bỏ đi, thấy nàng ngồi một chỗ nên đến kể lể:" Hừ, bọn nó không cho em chơi với anh Dư Mặc!"

Nàng hờ hững liếc nhìn em mình rồi nhún vai:" Chị không quan tâm"

Đứa nhỏ bũi môi nhìn nàng:" Xì, chị là đang ghen tị chứ gì? Chị không có tài năng gì nên chẳng ai quan tâm nên ghen tị chứ gì!"

Nàng vẫn bình tĩnh nói:" Đúng vậy, chính thế. Tại sao con trai lại được yêu thương hơn con gái? Tại sao lại quan tâm con trai hơn? Em cũng vậy, một đứa quậy phá như thế cũng được ba mẹ yêu thương. Thế thì tại sao chị không ghen tị?"

Đứa nhỏ cứng lời, xong trừng mắt nhìn nàng rồi bỏ đi. Nàng cười khổ,thật là, nàng không thể dung nạp được cái định kiến này trong gia đình nàngR

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top