Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 122

TẬP 122

Diệp Dương tự đắc :" Đương nhiên, ngươi có thể hỏi tất cả sinh viên ở đây. Ai chả biết cô ta thầm thương trộm nhớ tôi ! Phải không Thiên May ?", nói rồi nở với nàng nụ cười.

Nụ cười rạng rỡ khiến nữ sinh nào cũng bị gục ngã, nhưng đối với nàng thì dù nó có chói lóa, thì cũng chỉ là giả tạo, không thích hợp với nàng. Anh nhìn nàng đợi câu trả lời, nàng chỉ nói :" Tôi chưa từng thích anh, anh đã hiểu nhầm rồi. Lúc đó là tôi có lòng tốt nhặt giùm anh chìa khóa chứ không có ý gì cả. Mong anh hiểu cho, bởi vì chuyện đó mà có quá nhiều rắc rối diễn ra với tôi. Tôi không muốn dính dáng với anh để có bất kì rắc rối nào nữa"

Anh nhìn nàng hồi lâu chợt khóa môi cong lên một chút. Ngược lại với anh, Diệp Dương càng tức giận đến không kìm được vung tay định tát nàng :" Cô dám nói với tôi như vậy ?!!"

Cánh tay chưa kịp hạ xuống đã bị một cánh tay chắc khỏe khác giữ trên không trung. Diệp Dương cảm nhận được khí lực mạnh mẽ, áp đảo mạnh, cánh tay bị nắm đến tê rần liền hét lên :"Mày thả tao ra !"

Anh lạnh giọng nói :" Người như anh chẳng ai có thể ở bên cạnh đâu. Với lại, đánh phụ nữ đã hạ cái phong nhã mà anh đã gầy dựng bấy lâu nay !"

Nói rồi anh bỏ cánh tay Diệp Dương ra, được thả ra Diệp Dương đau khổ lắc cánh tay xém chút gãy rời. Chưa để Diệp Dương khôi phục, anh đã kéo nàng rời đi. Từ xa chỉ nghe Diệp Dương hét :" Chúng mày nhớ đấy, ta sẽ không tha cho chúng mày !"

Anh coi như không nghe thấy tiếp tục kéo nàng xuống dưới lầu. Đền khi ra khuôn viên, anh mới buông tay nàng. Nàng định nói gì thì anh đã quay lại nói :" Ban nãy cô không sao chứ ?"

Náng bật cười nói :" Không, ban nãy phải cảm ơn anh mới phải"

Anh gật đầu rồi nói :" Ngày mai chính là ngày tôi sẽ đánh giá. Cô nên chuẩn bị tinh thần". Biết anh nhắc khéo mình, nàng chỉ cười nói :" Cảm ơn"

Sau đó, hai người rời đi. Nàng cũng thầm ngạc nhiên, từ lúc nàng ở Thiên Nam sơn đến nay nàng đã cười rất nhiều, dù chỉ là cười gượng nhưng đôi lúc cười rất thật. Khi trở về đây, nàng lại cảm thấy buồn bã không có chút sức sống. Lại một lần nữa, một người giống Lãnh Phong xuất hiện, nàng lại có thể cười nói như vậy. Có phải chăng ở hiện đại cuộc sống chỉ là muôn vàng vội vã, không có thời gian nghỉ ngơi. Ở Thiên Nam sơn thì khác, dù có nhiều nhiệm vụ nhưng nàng đã có khoảng thời gian rất vui. Còn có cả bọn người rắc rối đó, và cả anh...

Nàng mang tâm trạng vui vẻ về đến nhà, sau đó có thể thoải mái chìm vào giấc ngủ rồi.

Sáng hôm sau, nàng hăng hái rời giường rồi đến trường. Đến giờ học, anh bắt đầu thông báo nói :" Hôm nay tôi sẽ khảo nghiệm mọi người bằng cách, đây là một phần của kịch bản. Bản chất của đạo diễn là dựng phim, các bạn chỉ cần tìm diễn viên hợp với vai và diễn thử một phân đoạn. Đạo diễn Devid Trương sẽ tự mình đến kiểm nghiệm, hạn cuối là ba ngày nữa". Nói xong, anh phát cho mỗi người một phân đoạn của kịch bản.

Nàng nhận lấy, tiết học được dời lại sau ba ngày khảo sát. Nàng giờ có thời gian rảnh để xem xét diễn viên cùng phân đoạn. Đi trên đường, nàng nhìn chăm chăm vào tờ giấy.

Càng đọc mắt càng như muốn dính chặt vào tở giấy, nàng cảm thấy ớn lạnh cùng phấn khích. Cái này... Nàng không thể tin được kịch bản này nói về Thiên Nam sơn ở cổ đại nàng, có nhóm người anh cùng nó. Riêng chỉ có nhân vật A thiên là không có...

Nghĩ đến đây nàng cảm thấy hục hẫn, nàng rất muốn biết hết tất cả mọi chuyện trong phim, nhưng đây chỉ là một phân đoạn nên nàng cũng không biết nó như thế nào.

Bất giác nàng đi đến sân khấu của trường, hôm nay là ngày tập dợt của nhiều sinh viên ngành diễn viên. Nơi này chắc sẽ có người nàng cần tìm.

Đứng trước sân khấu rộng lớn, nàng hồi hộp tìm kiếm diễn viên cho mình, phải thật hợp vai a. Chỉ thấy phía trước...

D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top