Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 133

TẬP 133

Bóng nàng đi khuất, chàng đi đến nhìn về phía nàng nhưng lại lên tiếng hỏi anh :" Cậu định để cô ấy đi ?"

Anh cười khổ nói :" Cậu không phải đã nghe ? Cô ấy đã có người quan trọng vậy tại sao tôi phải còn níu kéo ?"

Chàng thở dài khoác vai anh, anh tiếp tục nói :" Nếu cô ấy mà đau khổ thì tôi sẽ không tha cho người đó... !"...

Nàng nhanh chóng bắt taxi về đến nhà, mọi người trong nhà vẫn còn thức. Nàng chào hỏi qua loa rồi vọt vào phòng mở tủ ra ôm một chiếc túi vải đen to đùng. Đây chính là kết quả của việc nàng dùng tiền tiết kiệm của mình mà mua đấy.

Nàng khẩn trương ra khỏi phòng khác, cha mẹ nàng đang ngồi cùng nhau xem ti vi, em nàng thì đã ngủ. Nàng đứng trước mặt họ rồi hít một hơi can đảm nói :" Cha, mẹ, con sẽ đi tìm hạnh phúc của riêng mình"

Nghe thấy nàng nói vậy, hai người không khỏi ngạc nhiên nhìn nàng, mẹ nàng hỏi :" Con định đi đâu ?"

" Con không nói được, nhưng nhất định nơi đó con sẽ hạnh phúc !" nàng cam đoan điều đó. Nàng cũng không cho rằng cha mẹ nàng sẽ không đồng ý cho nàng đi...

Hai người trầm mặt hồi lâu sau mẹ nàng chậm rãi lên tiếng :" Nếu con đã nói vậy thì người làm cha mẹ như chúng ta cũng không thể can thiệp. Được rồi, con cứ đi tìm hạnh phúc cho mình đi"

Nàng cũng không tỏ vẻ vui mừng mà trở nên nghiêm túc, nàng nhẹ quỳ gối xuống. Giọng nàng mang theo chút nghẹn ngào nói :" Con là đứa con bất hiếu chưa làm được gì cho cha mẹ. Nay con lại ích kỉ đi tìm hạnh phúc cho mình, con thật là không phải đưa con ngoan. Vậy thì cho con dập ba lại để cảm tạ công ơn của cha mẹ"

Nói rồi nàng dập đầu ba cái xuống đất, sau đứng lên cúi đầu với hai người họ rồi rời đi. Bước ra khỏi cổng nha, nàng chợt dừng hành động trước khi vào trong xe taxi. Nàng nhìn lại ngôi nhà mà mình đã chung sống với đó nhiều năm qua...

Nàng... chỉ còn nhớ hình dáng của nó mà thôi, tình cảm... chỉ còn là khoảng trống mơ hồ. Nơi đó chỉ có nụ cười yêu thương dành cho đứa em trai của nàng, ngay cả ánh nhìn triều mến đều đặt lên người nó... Nàng thầm cười khổ... lại là do phong tục lạc hậu mà gia đình nàng phải mang theo... Với cả, nàng chỉ là đứa trẻ được nhận nuôi từ cô nhi viện... Vì thế... nàng không nhận được tình cảm nào từ họ...

Nàng quyết định vào trong xe ngồi để chiếc xe lăn bánh đến ngọn núi "Lạc"...

Nàng đang đứng trước vực thẳm đen tối, ánh trăng không thể nào chiếu sáng hết được, nó như bị nuốt chửng. Nàng bất giác nuốt nước bọt, cái này, nếu mà mình nhảy xuống đây sẽ trở về chứ ? Ực, nếu mà không như dự đoán thì có khi nào mình chết dưới này không a ?

Thôi vậy, chuyện gì đến sẽ đến...

Nàng hít một hơi thật sâu chấn chỉnh lại tinh thần rồi nhắm mắt nhảy xuống đó...

Ánh trăng vàng đã lên cao, ở một vùng cỏ non rộng rãi lại có một cây hoa đào đã nhiều năm tuổi và đã to cao như những cây cổ thụ đứng một mình trơ trọi tại giữa vùng cỏ ấy. Một bóng dáng màu đỏ lê bước đến dưới gốc cây đó rồi tựa lên thân cây ngồi tụt xuống.

Nét mặt trở nên tiều tụy, ánh mắt trống rỗng như không còn tiêu cự, tóc đen đã bị để mặc lòa xòa xuống. Không còn nhận ra một mĩ nam mà nàng vẫn luôn ngưỡng mộ sùng bái...

"Chào các vị sư huynh, sư đệ tên là A Thiên"

" Azz, sao các huynh toàn là làm mấy chuyện này vậy ? Không chán à, mau vận động thôi !"

" Này Phong huynh, tôi thấy sáu người bọn họ cứ giậm chân tại chỗ thế này thì làm sao có cái hôn lễ nào được. Không thể để như thế, huynh và tôi vì có lộc ăn, hai chúng ta nên hợp sức lại thúc đẩy tiến trình !"

" Huynh không được có chuyện gì a, nếu huynh có chuyện gì e rằng cả Thiên Nam sơn này sẽ không yên a. Vì thế, tôi sẽ nhận trách nhiệm bảo vệ huynh !"

" Phong huynh..."

Những hình ảnh quen thuộc của nàng cứ thế hiện ra trước mắt anh, anh nhìn thấy nàng đang cười với mình. Anh cũng nở nụ cười lại, chậm rãi nói :" A Thiên, ngươi đang chờ ta đúng không ? Ta sẽ đến với ngươi để ngươi không còn cô đơn nữa...".

Khóe miệng anh lại chảy ra dòng máu đỏ, anh cảm thấy mắt mình trở nên nặng trĩu. Anh mệt rồi, anh muốn ngủ một lát... Hình ảnh trước mắt dần trở nên nhòa đi...

MYeHi"SBNi\|<8w'JY3P5ꃔL+c*2XbfvwTڌ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top