Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 136

TẬP 136

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cứ thế này thì... mình sẽ chết ngộp mất. Có vẻ như anh biết được nàng đang hít thở không thông nên mới nhẹ buông ra. Mặt nàng là một mảnh đỏ au, cánh môi hơi sưng làm anh phải rung động đưa ngón tay chạm vào môi nàng.

Nàng mấp máy môi như muốn nói gì nhưng anh đã giành nói trước, giọng anh ôn nhu nói :" Ngươi... cô không sao là tốt rồi"

Nàng gật đầu nhìn anh, bất giác anh siết chặt vòng tay của mình ôm lấy nàng, hơi thở anh quẩn quanh bên người không tan làm tim nàng càng đập liên hồi mạnh mẽ. Anh nói :" Cô... không được phép rời xa ta nữa, biết không ?!"

Nàng cũng chỉ biết tựa vào người anh nói :" Tôi sẽ không"

Nghe được lời nói của nàng anh mới an tâm buông nàng ra, nàng nghĩ đến sức khỏe của anh mới gập gáp hỏi :" Huynh giờ cảm thấy thế nào ?"

Anh thử nhắm mắt vận công, một lúc sau mở mắt cười nói :" Rất tốt, không nhưng công lực đã phục hồi mà còn tăng thêm". Nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may là có Dược Quả, nếu không... nàng cũng không dám nghĩ đến...

Nàng nhìn bầu trời, những ngôi sao cũng sắp lặn dần, mặt trăng cũng đã dần hạ xuống, có lẽ trời sắp sáng. Nàng quay lại nói với anh :" Được rồi, tôi và huynh nên trở về. Nếu không bọn người đó sẽ lại lo lắng"

Anh gật đầu, hai người sánh vai nhau trở về vườn hoa đào...

Khi thấy hai người trở về cùng nhau, cả bọn người kia đều cười đầy thâm thúy. Cậu vui mừng khi thấy anh trở về hỏi :" Thương thế huynh đã khỏi ?". Hắn cũng tiến đến bắt mạch cho anh.

Anh gật đầu :" Ta ổn rồi". Hắn cũng vỗ vai anh nói :" Coi như ngươi tốt đấy. Nội lực đã bình phục !"

Chàng phất quạt ra dáng vẻ phong lưu nhưng không che dấu nổi đôi mắt thâm quần mấy ngày hôm nay, nhìn nàng bĩu môi nói :" Không ngờ ngươi... khụ, cô là nữ a. Cô dám lừa bọn này ?"

Nàng cười khổ xua tay nói :" Không, tôi nào dám. Chỉ là... tôi chưa nói tôi là nam bao giờ"

" A ?" chàng, hắn và cậu nhìn nàng, sau nhớ đến lúc trước, thật sự thì nàng chưa bao giờ nói mình là nam nhân...

Nàng tiếp tục biện hộ :" Chẳng phải các huynh nhìn tôi rồi sau đó xem tôi là nam nhân luôn sao ? Tôi cũng làm như các huynh nói, là một nam nhân luôn. Với cả, giả nam có gì không tốt. Thoải mái hơn nhiều"

Nghe vậy nó âm u ghé sát nàng hỏi :" Vậy cô cho là làm nữ nhân thì không thoải mái ?"

" Ách" biết mình không ổn nên nàng cười khan nói :" Thật ra thì một phần cũng là như vậy, với cả trước khi tôi gia nhập Thiên Nam sơn tôi cứ tưởng ở đây chỉ nhận nam. Mà lúc đó tôi không có nơi nào để đi ngoài nơi này nên quyết định lấy thân phận làm nam nhân luôn"

Nhóc biết nàng khó xử nên lên tiếng mở cho nàng một con đường nói :" Bây giờ không còn sớm nữa, có gì mai mọi người hãy tiếp tục hỏi. Với lại A Thiên tỷ ấy cũng mới vừa về, còn có Phong huynh mới khỏi. Hãy để hai người đó nghỉ ngơi đi"

Cậu ngáp dài :" Oáp ~ được rồi. Mai nói, ta thấy mệt rồi, ai về phòng nấy a"

Cả nhóm nhìn nhau rồi chào tạm biệt, nàng theo nhóm nó về gian phòng của mình. Anh vẫn đứng đó nhìn nàng đến khi khuất bóng, chàng bên cạnh vỗ vai :" Cô ấy đã về, sẽ không đi nữa đâu. Ngươi cũng đừng quá sợ hãi mà làm cô ấy sợ hãi theo mình. Được rồi, về phòng nghỉ ngơi thôi. Thương thế ngươi mới bình phục đấy, cần tịnh dưỡng để có thể bảo vệ được người con gái đó".

Anh nghe vậy nắm chặt nắm đấm dứt khoác về phòng để tịnh dưỡng... Cả ba người còn lại chỉ chúc anh có thể ở bên cạnh người mà mình yêu thương, không phải có bất kì tình huống nào như lúc nàng rơi xuống vực để rồi anh tuyệt vọng đến người không ra người, ma không ra ma...

BA%BFt+th%C6%B0%E1%BB%9Fng+th%E1%BB%A9c+c%C3%A1i+%C4%91%E1%BA%B9p+%C4%91%C3%A2u+n%C3%AAn+%C4%91%E1%BB%ABng+m%C6%A1+l%C3%A0+h%E1%BB%8D+s%E1%BA%BD+n%C3%B3i+cho+c%C3%B4+nghe%22%0D%0A&smiles_on=1&ssid=e4ZeRjDn&fid=75&tid=16925&p=0&a=7&t=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top