Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 137

TẬP 137

Nàng đang mơ màng ngủ thì cánh cửa phòng đột nhiên banh mở ra, nàng giật mình ngồi dậy liêm diêm mắt nhìn về phía cửa. Chính thấy có ba bóng người hùng hổ tiến vào kéo nàng rời khỏi giường.

Chỉ thấy giọng nó vang bên tai :" Này, cô mau dậy đi, hôm nay chúng ta sẽ tổ chức ăn mừng vì cô còn sống đấy"

Nàng lấy tay che miệng ngáp, nhóc bên cạnh giúp đưa cho nàng khăn lau mặt, chiếc khăn này rất sạch sẽ cùng tơi xốp lại thêm được nhún vào nước ấm làm nàng tỉnh táo lại nhiều, nàng vừa lau vừa nói :" Vậy thì có gì phải gấp mà mới sáng sớm các người đạp phòng của tôi vậy ?"

Nó gõ đầu nàng :" Cô đúng thật là... là nhân vật chính của hôm nay mà cô lại chậm trễ thế hả ?!". Nàng bĩu môi xoa xoa đầu nói :" Được rồi, tôi nên làm gì ?"

" Nhất Linh, đem đến đây" nó vừa dứt lời cô đã đưa đến trước mặt nàng một bộ y phục mới. Nàng nhận lấy ngắm nghía bộ y phục, nhóc bên cạnh cười nói :" Dù sao thân phận của tỷ cũng bại lộ rồi thôi thì sống thật với chính mình. Đây là muội cùng Linh tỷ và Hoa tỷ lựa cho tỷ đó"

Nàng nhìn họ rồi nói :" Cảm ơn". Rồi lại nhìn bộ y phục được may theo y phục của Thiên Nam sơn dành cho nữ tử. Kiểu dáng khác hoàn toàn của nam nhân, nó giống một chiếc váy nhưng gọn gàng hơn và dễ hoạt động hơn, nó không rườm rà và dài thướt tha như váy của các tiểu thư mà nó lại mang theo nét của nữ hiệp. Màu trắng thường gặp của Thiên Nam sơn cùng với áo khoác lụa bên ngoài tự chọn, nàng vẫn chọn màu tím cho y phục của mình.

Bọn họ muốn giúp đỡ nàng mặc y phục nhưng nàng từ chối, nàng thích tự mặc hơn. Sau khi mặc xong, nhóc có nhiệm vụ làm tóc cho nàng. Thường thì khi nàng giả nam chỉ có việc cuộc lên cao, như thế là giống nam nhân rồi. Nhưng dù sao nàng cũng đã có thể sống thoải mái với giới tính của mình.

Tóc nàng không dài như các nữ tử cổ đại, chỉ đến nửa lưng, thế là nhóc lại phải bới một phần tóc lên cao, phần tóc còn lại để xõa, như thế sẽ đẹp hơn.

Sau khi hoàn thành công đoạn tân trang lại cho nàng, cả ba mới "soi" nàng từ trên xuống dưới. Nó gật đầu hài lòng :" Không ngờ khi cô mặc y phục của nữ tử thì cũng ra dáng một tiểu mĩ nhân đó chứ"

Nàng cười cười :" Không đâu, tôi cảm thấy không thích hợp với từ đó đâu. Tôi không đẹp gì đâu"

Nhóc lên tiếng :" Muội thấy tỷ đẹp mà, ai dám nói tỷ không đẹp muội cho người đó biết tay !". Nàng, nó và cô nhìn nhóc với vẻ kinh ngạc a, không ngờ tiểu thỏ ngọc của chúng ta lại có thể mạnh mẽ đến vậy a.

Cô nói :" Đúng đó, cô không cần quá tự ti làm gì, ta thấy cô vậy là được"

Nó vỗ tay :" Được rồi, chúng ta không nên nói chuyện ở đây nữa. Ra ngoài đó, bên ngoài có người đang chờ chúng ta đó". Nói rồi nó vòng lại phía sau nàng đẩy ra. Nhóc phản ứng mở cửa ra, cô thì đi bên cạnh.

Bên ngoài, có bốn người nào đó đang tò mò không biết nàng vận y phục của nữ tử sẽ như thế nào. Nghe tiếng mở cửa phòng, cả bốn vị nam nhân đó đều phải mở to mắt nhìn vào bên trong.

Ai cũng muốn xem xem nàng sẽ như thế nào, còn anh cũng vậy a, thật ra tâm tình đang nhộn nhạo nhưng vẫn kìm nén trong lòng đến khi cửa phòng mở ra anh mới không khống chế được đi đến trước cửa chờ nàng ra.

Nàng bên trong bước ra nhìn cảnh tượng này cũng chỉ có thể cười khổ, ba người nhóm nó thì trừng mắt nhìn nhóm người chàng phun ra một câu :" Quá bất lịch sự !"

Nhóm người anh phải nói là rất kinh ngạc a, lúc thường thấy nàng biểu tình phóng khoáng hay cà lơ phất phơ không rõ thì đúng chất một nam nhân ở độ tuổi mới lớn. Nhìn thì cũng thanh tú đi, còn khi nàng vận y phục của nữ tử dù chỉ là y phục của nữ hiệp của Thiên Nam sơn nhưng rất ra dáng một cô gái không thua kém nhóm nó ( ý chỉ đẹp giống nhóm người nó) và lại rất đơn giản.

Ngạc nhiên thì ngạc nhiên thật nhưng chung quy ai cũng đã có đối tượng của mình nên chỉ nhìn nàng với ánh mắt khen thưởng. Còn anh... anh như bị hút hồn bởi chính nàng, ánh mắt anh gắt gao nhìn nàng một cách ôn nhu mà chưa bao giờ anh đối với một ai khác.

Nàng tiến bước đến trước mặt nhóm người anh hỏi :" Mọi người thấy tôi ổn chứ ? Sao ai cũng nhìn tôi hết vậy ?"

Nó bên cạnh lè lưỡi :" Đừng hỏi cái bọn nam nhân khô khốc này, họ không biết thưởng thức cái đẹp đâu nên đừng mơ là họ sẽ nói cho cô nghe"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top