Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 146

CHƯƠNG 20: QUÁI VẬT

TẬP 146

Một tháng cuối cùng cũng qua, nhóm "trinh thám" đã điều tra được ngọn núi của bọn ma giáo cư ngụ ở đâu. Bọn họ mới sáng sớm đã lên đường đi đến đó.

Dọc đường đi không khí trở nên căng thẳng, trong thâm tâm ai cũng muốn điều tồi tệ nhất sẽ không diễn ra. Nàng coi như là ổn nhất trong bọn họ, dọc đường nàng thường hay giương mắt nhìn xung quanh ngắm cảnh. Cứ coi như là nàng đang thư giãn trước khi làm nhiệm vụ đi, mà nếu lỡ... khụ... thì cũng phải cho nàng thời gian ghi nhớ hết cảnh đẹp ở đây chứ. Bất quá chưa nhìn được bao nhiêu cả, hazzz...

Ngọn núi bị che dấu sau những tầng sương mù trắng xóa trước mặt, cảm giác bí hiểm âm u khó tả. Nàng bất giác nuốt nước bọt ngước nhìn lên, oa, cao quá...!

Anh đi trước nàng quay lại nhìn thấy nàng vẫn đang ngẩn ngơ liền cất tiếng:" Đi thôi"

" Được" nàng hoàn hồn đi tiếp.

Đi lên núi, mọi thứ dần trở nên mơ hồ, sương mù bủa giăng bốn phía làm họ phải cảnh giác với xung quanh. Họ cảm nhận được rằng có nhiều người đang ẩn hiện đâu đó quanh núi.

Ánh mặt trời đã lên cao, từ đây có thể làm tan bớt sương trắng, tầm nhìn trở nên rộng hơn.

Xoạt!

Tiếng động nhỏ nhưng cũng đủ làm họ nhíu mày, một toán hắc y nhân nhảy ra. Sát khí ngùn ngụt tản ra tứ phía, bọn chúng dường như là một con rối không phân biệt được gì mà cầm vũ khí hướng mà đánh.

Nhóc và cậu cũng đồng thời rút vũ khí ra, cậu ráp ba thanh gỗ lại thành một cây côn hoàn chỉnh vun lực, 5 hắc y nhân phía trước đã văng ra xa. Sau đó cậu nhìn những người còn lại:" Nơi này để đệ và Tiểu Liên xử lí, các người hãy đi trước!"

" Đúng đấy! Chúng ta còn giữ sức để chiến đấu!" nhóc dùng băng vải của mình xé tan bọn cổ thi kia rồi nói.

Họ không phản đối mà gật đầu tránh những cuộc chiến không cần thiết mà đi về phía trước. Tiếp theo sau, đến một bãi đất trống, một nam tử đang đứng ở đấy như chờ đợi điều gì.

Nàng nhướn mày:" Thì ra là đây chính là vị 'sứ giả' của phương Tây a, Triệt Dạ". Đối với anh và hắn cũng không quá ngạc nhiên, chỉ có nó và cô là đánh giá một lượt người nam tử trước mắt. Y phục trắng toát mang vẻ phiêu dật, khuôn mặt một mảnh yêu nghiệt, nếu về phe chính đạo thì chắc đã nổi tiếng la một kẻ đào hoa như chàng rồi a.

Nghe lời tàn ngập ý vị của nàng, hắn ta cũng lạnh lùng nói:" Cô là tên A Thiên phiền phức kia?"

" Đúng" nàng thành thật gật đầu. Hắn ta bắt đầu tản ra sát khí, anh cảm nhận được liền đừng trước ch chở cho nàng. Hắn ta nói:" Chỉ tại ngươi mà kế hoạch của bọn ta không thực hiện được. Nếu ngươi không tồn tại thì tốt biết mấy!"

Nàng nhún vai:" Tại ngươi diễn xuất quá tệ, để quá nhiều sơ hở"

Vút...!

Hắn ta chợt biến mất rồi nhanh chóng xuất hiện sau lưng nàng, chưa kịp dùng nhuyễn tiên đâm nàng thì đã có một thanh kiếm chắn ngang. Nhìn lại thì chính là kiếm của anh. Hắn ta nhíu mày định phản công thì một luồn khói màu tím bay đên.

Hắn ta vội né tránh, từ phía sau một khí lực mạnh mẽ áp đảo, sơ xuất, hắn ta bị một vế thương trên vai.

Cô đứng nhìn họ nói:" Các người đi đi, ở đây để ta và Trì Thiên lo là được"

Nhóm người còn lại của nàng gật đầu, hắn ta tức giận muốn lao đến thì bị cô và hắn ngăn cản. Hắn cười nhạt:" Muốn theo họ thì vượt qua bọn ta đi hãy nói"

" Ngươi muốn chết?" hắn ta nghiến răng

Thế là trận chiến mạnh mẽ nổ ra. Nhóm người nàng vẫn một lòng đi ề phía trước, họ biết cô và hắn có thể tự đối phó được. Một tháng nay đừng nghĩ rằng bọn họ chỉ biết thảnh thơi a, cái này là cực khổ!

Lên càng cao, mọi thứ cang yên ắng. Bây giờ họ đã ở đỉnh núi, và trước mặt họ chính là một lối đi của hang động. Nhưng đã bị giăng kết giới, nếu muốn vào e la rất khó...

Bất quá, bọn chúng không biết rằng thanh kiếm của anh được tạo a từ đá ngầm sâu bên dưới lòng sông hơn trăm năm, nó có thể phá kết giới một cách dễ dàng.

Anh rút thanh kiếm ra, nhỏ giọt máu lên đó. Thanh kiếm trở nên một sắc huyết, anh chém vào kết giới, một lối đi được mở ra. Họ nhìn nhau rồi tiến vào...

2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top