Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 149

TẬP 149

Nghe vậy, họ quay lại nhìn phía bức tường. Chỉ thấy ánh mặt trời chíu từ một cái lỗ nhỏ bên trên một viên dạ minh châu màu đỏ khác thường, rồi ánh sáng đó hắt đến bức tường chạm rồng ấy.

Bức tường trở nên rung động, sau đó là mặt đất rng động dữ dội. Họ nhíu mày cố gắng đứng vững, còn lão ta thì trở nên phấn khích lạ thường đi đến cạnh bức tường.

Chàng trầm giọng:" Ông muốn làm gì?"

" Ha ha... đã đến lúc rồi... Ha ha ha, nó đã tỉnh giấc... Ha ha ha..." tiếng cười lớn vang lên át luôn cả tiếng rung động.

Anh gấp giong:" Không ổn, ngăn ông ta lại!"

Bọn họ gật đầu rồi nhanh hướng đến lão ra chiêu, bất quá có một nguồn tà ma nào đó cản họ rồi hất họ ra xa. Họ phải dùng nội lực mới có thể khống chế không bay ra xa nơi đây.

" Ha ha... ha ha..." lão ta vẫn cười lớn đứng trước bức tường. Từ từ, bức tường dần trở nên rạng nứt... Rồi vỡ vụn...

Bên trong là một mảnh tối om, nhưng lại hiện lên đầy u ám. Hai viên châu nhỏ màu đỏ hiện ra từ bên trong, nó như đôi mắt của mãnh thú muốn nhắm kĩ con mồi trước khi tần công.

Nàng dùng tay chà chà cánh tay, aizz, nổi hết da gà rồi...

Rầm... Rầm... Rầm...!

Tiếng động lớn cùng với đó mặt đất cũng rung chuyển. Từ bên trong, một bộ móng vuốt sắc nhọn to lớn từ bên trong đưa ra. Sau đó là nguyên thân hình của một con quái vật...

Grào...!

Tiếng gầm hùng mạnh vang lên, bọn họ lặng người nhìn con quái vật đó. Nó như một con rồng của ác ma, ánh mắt cùng bọ móng sắc bén, thân hình to lớn gấp nhiều lần một ngôi nhà.

Lão ta thì run người vì vui sướng, dang hai tay ra nói:" Ha ha, ngươi đã tỉnh. Ta là người đã giải thoát cho ngươi! Ngươi phải nghe lời ta, giúp ta có được thiên hạ! Ha ha ha ha..."

Ánh mắt đó ao chợt liếc nhìn lão ta, sau đó dùng móng vuốt đưa đến. Lão ta trở nên tự tin khi nghĩ con quái vật này thật sự nghe lời lão mà vươn móng vuốt ra để lão trên đầu nó.

Bất quá không như lão nghĩ, móng vuốt đột nhiên cắm phập vào người lão. Lão ta trợn mắt nhìn quái vật, không thể tin nói:" Ngươi... ngươi..."

Quái vật dùng sức hất văng lão ta đi, thân thể lão trở nên nặng nề mà bị ném va vào tường rồi ngã xuống đất. Lão ta không còn cử động, đã chết, chỉ là ánh mắt vẫn là vẻ khiếp sợ nhìn quái vật.

Họ thầm thương xót cho lão, bởi cái ích kỉ của bản thân mà lại thành ra thế này. Anh chợt nói:" Mau ngăn nó lại!"

Họ nhanh chóng triển khai khí linh. Anh và chàng dùng kiếm và quạt của mình chém vào tứ chi của nó nhưng vảy nó dường như sắt thép không thể làm gì được. Nó dùng roi quấn lấy chân của nó định kéo ngã, nhưng sức lực không đủ dù đã có khí linh.

Nàng thấy mắt nó là không phòng bị nên nhanh chóng ném phi đao vào mắt nó. Bất quá dường như biết ý định của nàng nên con quái vật đã nhanh chóng dùng tay hất đi.

Sau lại dùng chiếc đuôi dài của mình quất lấy nàng, nàng cả kinh nhảy lên né tránh.

Lại như biết được chuyển động của nàng, con quái vật dùng móng vuốt quơ lấy nàng làm nàng trúng đòn bay ra xa.

Đau a, nàng nhăn mày. Đang tưởng tượng cảm giác rơi xuống như thế nào thì bên cạnh đã có một vóng tay đón lấy. Nàng nước nhìn người đó, vẫn là nam nhân đó, vẫn là bộ y phục đỏ đó. Là anh...

" Cô không sao chứ?" anh nhẹ đáp xuống rồi đặt nàng xuống

Nàng cười khan:" A ha, không sao, tôi còn ổn mà". Nói rồi hai người tiếp tục bay vào cuộc chiến. Trận chiến không cân sức cứ thế diễn ra.

Đang trong sự căn thẳng vì những móng vuốt sắc bén thì một ngọn lửa quét đến họ. Họ kinh ngạc né tránh, ngọn lửa như xé toạc không gian nóng đến ghê người.

Nàng lau mồ hôi trên trán:" Không ngờ nó còn biết phun lửa a"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top