Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 151

TẬP 151

Đến chỗ của cô và hắn...

Hai người hiện đang nhíu mày nhìn thân thể của Triệt Dạ sau khi bị hạ gục lại có những đường gân xanh đen nổi lên. Sau đó, thân thể hắn ta từ đứng lên, mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hai người. ( hắn ta tức Triệt Dạ)

" Là cổ độc" cô và hắn cùng lên tiếng.

Vụt...

Thân ảnh Triệt Dạ đã nhanh như cắt đã biến mất. Hai người nhăn mày, bất giác một làn sát khí ẩn hiện phía sau lưng. Hai người nhận thức được liền nhảy sang hai bên...

Rầm...

Thanh nhuyễn tiên ngay khi hai người rời đi đã hạ xuống, mặt đất trở nên hằn một đường dài và sâu.

Thanh nhuyễn tiên lại nhanh chóng vùng vẫy hướng đến cô và hắn. Hai người đồng thời tung ra khí linh. Cô dùng khí linh của mình triệu tập một đám trùng độc bao vây lấy Triệt Dạ khiến hắn ta di chuyển chậm lại.

Hắn thừa cơ hội lấy cánh tay sắt của mình hạ một cú ngay bụng Triệt Dạ, hắn ta thổ huyết. Nhưng vẫn còn khí lực mà vung nhuyễn tiên ra, hắn nhanh chóng né tránh.

Nhuyễn tiên như con mãng xà uốn lượn trong không trung rồi lại đột ngột hướng đến con mồi của mình. Hắn nheo mắt nhìn kĩ nhưng cử động của nhuyễn tiên, mắt thấy "con mãng xà" đó phóng đến, hắn không vội né tránh.

Đến khi gần chạm đến ngực hắn, hắn liền nhanh chóng nắm lấy lấy nhọn của nhuyễn tiên. Triệt Dạ muốn kéo vũ khí của mình về, bất quá hắn không cho mà kéo lại. Cả hai đùng đẩy nhau, khi Triệt Dạ dùng hết sức của mình kéo về thì hắn lại buông tay. Theo quán tính Triệt Dạ lảo đảo lùi bước về sau.

Hắn lại nhanh chóng nắm chặt lấy rồi dùng lực kéo về. Khi đó cả người Triệt Dạ điều như bị điểm nguyệt không động đậy. Bởi trùng độc của cô đã xâm nhập vào người hắn ta, chiến đấu với cổ độc bên trong.

Hắn kéo Triệt Dạ về hướng mình rồi dồn nội lực vào cánh tay sắt của mình, vun ra. Cánh tay xuyên qua người Triệt Dạ, máu đỏ thấm cả một vùng y phục của hắn ta. Hắn chậm rãi rút ra, thân thể của Triệt Dạ ngã xuống đất không còn cử động.

Cô đi đến:" Huynh không sao chứ?"

Hắn nhìn cô gật đầu:" Ta không sao, chúng ta phải đến chỗ những người còn lại". Hai người cùng nhau chạy đến chỗ của nhóm người nó. Vừa đến cửa động đã gặp cậu và nhóc.

Cả bốn người định xông vào thì mặt đất bắt đầu rung chuyển khiến cả 4 người đều phải lảo đảo một phen.

Cậu nhíu mày:" Chuyện gì xảy ra bên trong vậy?"

" Vào xem!" hắn lên tiếng.

Cả bốn người họ định vào thì một lần nữa đất đá đã vỡ vụn, họ cả kinh nhảy ra xa. Từ xa, một bộ móng vuốt sắc nhọn từ bên trong vươn lên cao. Bọn họ cảm nhận được điềm chẳng lành.

Sau đó là toàn thân to lớn của con quái vật đó đã phá động đi ra. Bọn họ thật sự không thể tin vào mắt mình, cô lên tiếng giọng hơi rung:" Con quái vật đã bị đánh thức, vậy bọn họ..."

Nhóc hét lên:" Không xong rồi, bọn họ còn bên trong!"

Cả bốn người quyết định tiến vào nhưng đã bị ngọn lửa của con quái vật đó ngăn cản. Họ còn đang lo lắng thì hai bóng người từ bên trong thoát ra.

Họ cẩn thận dè chừng con quái vật rồi nhanh chóng chạy đến hai bóng người đó. Chỉ thấy toàn thân nó và chàng đều đầy vết thương...

Cô và hắn hốt hoảng tiến đến truyền nội lực cùng một phần khí linh để trị thương. Nhóc bên cạnh lo lắng:" Hoa tỷ, Thanh huynh. Hai người cố gắng lên!"

Nhóc cười nhẹ như an ủi:" Chúng ta không sao"

Cậu nhìn hai người rồi chợt nhớ điều gì hỏi:" Thiên May và Lãnh Phong đâu?"

Nó và chàng chợt cúi đầu không nói... Nhìn thấy biểu hiện của nó và chàng, cả 4 người còn lại đã lờ mờ đoán được điều gì. Bất quá vẫn là không tin...

Nó chợt lên tiếng:" Hai người họ... bị con quái vật đó... nuốt... rồi..."

Bọn họ hít một ngụm khí lạnh. Chàng chỉ biết quay mặt lại nơi khác, nó thì cúi đầu đôi vai khẽ run nhẹ. Một giọt... hai giọt... rơi xuống...

nam-s%C6%A1n-h%E1%BB%8Dc-%C4%91%E1%BA%A1o-t%E1%BA%ADp-150

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top