Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 27

TẬP 27

Nàng cẩn thận đi đến quan sát, chiếc xe kéo này cũng còn dư một chút xíu chỗ đủ làm chỗ ngồi của nàng. Nàng không nghĩ nhiều ngồi phía sau xe cạnh cái rương. Bốn người họ nhíu mày nhìn hành động của nàng. Nàng cười hì hì nhỏ giọng nói:" Suỵt, các huynh đừng nói nha. Tôi hơi mệt, cho tôi nghỉ giải lao xíu"

Sau đó nàng tìm tư thế thoải mái nhất dựa vào rương mà ngủ... Xe đi không quá nhanh, đường cùng không quá sốc nảy làm nguyên đoạn đường đi nàng ngủ thoải mái.

Đi gần giữa trưa cả đoàn tìm nơi để nghỉ chân, bọn họ dừng chân tại một con suối nhỏ có bóng cây che mát. Những hạ nhân và lão nhân kia ngồi dưới gốc cây rộng rãi lấy lương khô ra ăn. Lão nhân nhìn bốn người họ ngồi một góc không xa lão lắm hỏi:" Các đại hiệp muốn ăn cùng chúng tôi chứ?"

Chàng cười nhẹ nói:" Chúng ta đã có rồi, các người cứ ăn của mình đi". Nói xong chàng lại nhìn túi giấy mà nàng chuẩn bị cho họ...

Mở ra, bốn cái bánh bao trắng nõn mịn màn cùng với bốn cái bánh bao màu vàng ươm. Họ liếc nhìn nhau, thật ra họ đi chuyến này không định mang theo gì cả chứ đừng nói đến đồ ăn. Không ngờ nàng lại chuẩn bị cho họ...

Hắn cầm trên tay ngắm nghía cái bánh bao màu vang kia:" Đây lại là món gì của tên tiểu tử kia đây?"

Cậu suy nghĩ:" Chắc sẽ ăn được, hai món hôm qua cậu ta ăn cũng khá ngon". Cậu cũng cầm lên mở bên trong ra, một mùi thơm bay lên, bên trong có thịt cùng với nấm mèo và một số nguyên liệu khác. Cậu nếm thử, mùi vị khá giống bánh bao hấp nhưng lại có phần ngon hơn:" Cái này ăn cũng được". Thế là bốn người họ mỗi người cầm lấy một cái bánh mà ăn...

Xoạt...

Anh nhíu mày đứng lên, ba người họ cũng lần lượt đứng lên cười lạnh:" Mau ra đây đi!". Vừa dứt lời một toán hắc y nhân đã nhanh chóng nhảy ra khỏi nơi ẩn nấp. Bọn hạ nhân và lão nhân kia cũng trong tư thế phòng bị.

Chàng mở quạt ngọc của mình ra khẽ quạt tạo nên một người tao nhã nói:" Các người đến làm gì?"

Một trong bọn chúng lạnh giọng nói:" Cướp đồ!". Nói xong bọn chúng xông đến, trên tay bọn chúng là những thanh kiếm sắc bén đến không ngờ.

Anh dùng kiếm đựng trong vỏ để đỡ lấy những đòn tấn công, đỡ trái đỡ phải liền dùng thân vỏ đập đánh vào chỗ mềm của hắc y nhân là bọn chúng đau điếng.

Chàng cười nhẹ gấp quạt lại đỡ lấy thanh kiếm đang lao đến, sao đó nhanh chóng đánh vào tay hắc y nhân làm hắn ta rơi kiếm. Tiếp đó là đầu quạt xoẹt ngang người hắn ta, chỉ thấy một vết đỏ hiện lên, hắc y nhân đã ngã ra đất. Một chiêu chí mạng!

Cậu vạch vạt áo dài ra để lộ ba khúc gỗ được mang dưới chân rồi nhanh chóng ráp ba khúc gỗ lại thành một cây côn hoàng chỉnh, cậu cười tươi đánh liên tiếp vào bọn hắc y nhân kia. Hắn bên kia cũng khá nhàn rãnh khi chỉ cần đụng độ vài chiêu bọn chúng đã ngã rạp ra đất.

Cũng vì thế mà lão nhân và hạ nhân kia chỉ đứng đó chờ bọn họ làm xong việc. Và còn một người đang ngủ rất ngon không biết trời chăng gì trên xe hàng. Sau khi đám người hắc y nhân kia thất bại thảm hại nằm la liệt trên mặt đất thì một toán người khác xuất hiện.

Sát khi cũng tăng vọt, bọn họ cũng không dám lơ là mà cẩn trọng hơn. Từng chiêu kiếm điêu luyện kèm theo sự khát máu bay đến, anh nhăn mày đỡ lấy.

Keng...

Hai vũ khí va vào nhau, giờ anh không còn dùng vỏ kiếm mà là một cây kiếm thực sự. Anh lãnh đạm nói:" Không ngờ các ngươi cũng có khí linh". Không để anh nói tiếp, năm sáu hắc y nhân đã vây lấy vung kiếm vào người anh...

Ba người kia cũng không còn nhàn rỗi như trước, họ cũng dần thi triển sở trường của mình, từng chiêu đều tăng thêm lực...

Cũng không ngờ rằng lão nhân và bọn hạ nhân kia cũng biết võ, lại là một thân võ bí ẩn được khai triển ra. Lão nhân dùng chùy thủ đỡ lấy từng chiêu kiếm sắc bén, nét mặt lão giờ là nghiêm túc đến không tưởng... Hai bên đều chiêu chiêu tất sát không chút lưu tình.

Đột nhiên một tốp khác lại xuất hiện, bọn chúng nhanh chóng đi đến xe hàng xem xét. Nàng mơ màng nằm đó thì cảm nhận có sát khí hiện lên... Nàng vội mở mắt ra thì một mũi kiếm đang lao đến...

Phập...!

Máu đỏ vươn ra, nàng ngơ ngác nhìn tên hắc y nhân từ từ ngã xuống lại ngước nhìn lên. Anh đang cầm lấy thanh kiếm nhỏ máu lạnh nhạt nhìn người nằm trên mặt đất. Nàng cần thời gian định hình tình huống trước mắt, bây giờ là ba " đồng chí" cùng với " khách hàng" đang giao tranh với nhóm người hắc y nhân nào đó, còn anh đã cứu nàng một mạng...

Sau khi xác định xong nàng định đứng lên ứng chiến thì con ngựa không biết vì sao hóa rồ phi nhanh về phía trước. Nàng cả kinh nắm lấy thành xe, con ngựa lao như điên mà không hề dừng lại.

Nhìn bóng dáng anh đang đỡ lấy thanh kiếm sắc bén đang bay đến đang xa dần, nàng chỉ thấy mặt anh đang... lo lắng nhìn nàng?

1-105115

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top