Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 32

CHƯƠNG 9: LINH THÚ

TẬP 32

Buổi sáng hôm nay rất mát mẻ, gió chốc chốc lại thổi làm tinh thần của nàng thêm thoải mái. Nhưng... hôm nay là ngày làm nhiệm vụ a... Đáng nói hơn là nhiệm vụ cấp 2, cái này lại không phải nhóm của nàng chọn mà là được cấp cho.

Nàng nhìn nhìn tấm bản đồ trên tay rồi lại huých huých cậu bên cạnh:" Thiên Hổ huynh, theo bản đồ này chúng ta sẽ đến đâu?"

Cậu nhìn nàng rồi lại nhìn phía trước nói:" Chúng ta đang đi Nhuyễn Linh"

" Nhuyễn Linh?"

Anh lên tiếng:" Là nơi ở của thú linh". Nghe đến thú linh mắt nàng trở nên sáng loáng vui mừng nói:" Vậy tôi cần suy nghĩ xem nên tìm con thú nào làm sủng vật của mình mới được!"

Bọn họ nghe thế liền nhìn nàng bằng ánh mắt phức tạp, hắn nhíu mày nói:" Ngươi muốn thu phục linh thú?"

Nàng khó hiểu gật đầu:" Sao vậy? Có chuyện gì sao?". Không phải tiểu thuyết huyền huyễn đều nói là thu phục thú linh làm sủng vật của mình sao? Mặc dù nơi đây không giống huyền huyễn...

Chàng cười nhạt rẽ quạt ngọc ra quạt nhẹ nói:" Ngươi hãy xóa bỏ tư tưởng đó đi. Linh thú không phải là thứ mà ngươi có thể thu phục"

Nàng nghiêng đầu tựa hồ không hiểu, anh thấy vậy liền nói:" Thú linh được xem như những vị thần canh gác cổng giữa thế giới con người và thần tiên. Nó được xem là những trợ thủ của 12 con giáp giúp đỡ người dân. Mọi người luôn tôn tôn thờ thú linh, ngươi không nên có tư tưởng thu nạp thú linh về"

Ực, xém chút là có tội với thần linh a. Nàng thầm thở phào, cũng may là có Lãnh huynh giúp đỡ nếu không là mìh tiêu tùng rồi...

Nàng cẩn thận nói:" Tôi xin lỗi, cứ tưởng..."

" Không có gì, biết sai là được" anh gật đầu. Ba người họ quay phắt lại nhìn kĩ anh từ đầu đến chân, vẫn là bộ dáng lạnh lùng nhưng sao lại cảm giác có gì đó không ổn. Anh có thể nói chuyện với người khác nhiều như vậy? Mặc dù nói anh ít nói nhưng chủ yếu anh vẫn nói chuyện với ba người họ, những người khác tựa hồ chỉ vỏn vẹn có vài câu ngắn gọn. Còn giờ thì anh nói khá nhiều với nàng... Cái này nhất định có vấn đề...!

Anh khó hiểu nhìn ba người đang nhìn mình chằm chằm, chàng thức thời ho khan:" Khụ, chúng ta đi tiếp". Quay đi nhưng vẫn không quên để lại một tia nghi ngờ cho anh. Họ đi theo chỉ dẫn của bản đồ đến một vùng đất khá rộng, phía xa là một ngọn núi cao ngất cùng con sông uốn lượn kéo dài quanh co.

Cậu dừng bước nói:" Chúng ta nên nghỉ ngơi ở đây rồi đi tiếp". Họ gật đầu rồi mỗi người tự tìm chỗ ngồi. Cậu thì đi đến con sông nhỏ ấy rửa mặt...

Nàng ngẩn người đứng nhìn cảnh tượng trước mắt mình, dù chỉ là cảnh đẹp thiên nhiên nhưng nàng vẫn có cảm giác một luồn linh khí vô hình nào đó vây quanh nơi này. Chắc có lẽ đã đến nơi...

Phạch... phạch...

Tiếng đập cánh cứ vang dội từ xa, nàng mắt chữ A mồm chữ O nhìn về phía bầu trời kia. Một con đại bàng to lớn bay đến, nó nhanh chóng bay xuống gần mặt đất rồi bay vụt lên. Nàng chớp mắt nhìn cảnh tượng không thể tin trước mắt:" Con đại bàng nó bị đột biến gen sao mà to dự vậy trời?!"

Soạt...

Ba người họ vội đứng phắt dậy, hắn với vẻ mặt lo lắng nói:" Thiên Hổ bị nó gắp đi mất rồi, chúng ta có nên đuổi theo không?"

Chàng gật đầu:" Đi!". Vừa dứt lời ba thân ảnh đã biến mất ngay trong chớp mắt, nàng còn chưa hoàn hồn thì ba con người kia cũng đã mất tăm. Nàng quay lại nhìn chỉ là một mảnh đất trống.

Vù...

Nàng cảm giác ớn lạnh xương sống, sao tự dưng chỉ còn một mình mình? Nàng đang định cất bước đi thì...

Grừ...grừ....!

Tiếng gầm lớn vang lên từ phía sau nàng... Nàng chợt lặng đi....

" Aaaa....!" Nàng không tự chủ hét lên

Thân ảnh của anh chợt chậm lại, chàng bên cạnh nhìn anh nói:" Cậu đang lo lắng?"

Anh lắc đầu:" Không, chúng ta đi!". Nói rồi ba thân ảnh lại biến mất trong tầm mắt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top