Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 34

TẬP 34

Khí lạnh phia sau lưng nàng phát ra làm nàng giật nảy nhảy cách xa hàng chục mét hét thành tiếng:" A... đừng manh động aaa...!"

"..."

Không nghe tiếng độn, nàng hít một hơi lạnh chậm rãi quay đầu lại... Mắt nàng như muốn banh hết cỡ, mồm há rõ to... Một con... hổ to lớn đi đến... Nàng lắp bắp không khép miệng lại được nói:" Hổ... hổ... to..."

Trời đất quỷ thần ơi, con hổ này to bự chản, nó gấp mấy lần con hổ bình thường, neu1 so với con gấu đen lúc trước làm nhiệm vụ thì con gấu đó không đáng so sánh. Đôi mắt màu hổ phách nhìn nàng lạnh nhạt nhưng cũng đủ làm nàng rợn tóc gáy.

Nàng cố giữ giọng mình trấn tĩnh nhưng không được, giọng cứ cứ run:" Ngươi... là cái quỷ gì vậy?". Nó vẫn im lặng tiến lên gần nàng, nàng sợ hãi lùi lại chỉ vào nó hét:" Ngươi không được qua đây, ta...ta..."

" Ồn ào quá!" giọng nói ồ ồ vang lên

Nàng như chết đứng nhìn nó, nàng như một khúc gỗ nói:" Là ngươi đang lên tiếng...?"

" Không phải ta thì là ai?" nó bất mãn lên tiếng

Nàng cảm giác dưới chân vô lực loạng choạng như không thể đứng vững, nàng mang vẻ mặt đưa tang nhìn trời nói:" Ông trời ơi, con chưa muốn chết. Con vẫn sống sao cho không cắn rức lương tâm, vì sao lại cho con gặp quái vậy a?!"

Nàng lo nhìn trời than nên không thấy được đầu đầy mây đen, nó không nhịn được rầm lên:" Ngươi đủ chưa?! Ta là linh thú chứ không phải quái vật biết không?!!"

Nàng nghe vậy chớp mắt nhìn nó:" Thật không, ngươi là linh thú?"

" Ta không phải linh thú vậy ngươi nghĩ ta là gì?"

" Ờ thì..." nàng thầm lau mồ hôi trán, nhìn nó không giống tí nào, nhưng lời này làm sao nói ra a?

Không để nàng nói tiếp nó lên tiếng:" Ngươi là người của Thiên Nam sơn?"

Nàng gật đầu:" Ừm"

" Chỉ mình ngươi?"

" Không, còn bốn người nữa, một trong bốn người đó bị một con đại bàng gấp đi, ba người còn lại đi cứu rồi. Còn mình ta ở đây" nàng chán nản nói, họ lúc nào cũng không báo trước cho nàng gì cả...

Nó nhìn nàng rồi quay đầu đi về, sau nó dừng lại nói:" Ngươi không định đi theo, muốn ở lại?"

" A" nàng giật mình đi theo sau nó. Trên đường đi nàng cũng không biết hỏi gì vì có quá nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu làm nàng không chọn được. Đi được một lúc thì nó dừng lại, phía trước là một làn sương mù dầy đặc.

Nàng nhíu mày khó hiểu, nó quay lại nói:" Ngươi nên đi sát vào ta, nếu không sẽ bị lạc. Ta không muốn đi tìm một con người vô dụng cả đi theo sau ta cũng không được"

Nàng trừng mắt nhìn nó:" Này, ta không vô dụn đến vậy đâu! Bất quá ngươi đi quá nhanh làm ta theo không kịp thì sao? Ngươi có bốn chân lận đấy!"

Nó mắt lạnh nhìn nàng, nàng không thua kéo trừng lại. Một hồi sau nó chịu thua bất đắc dĩ nói:" Được rồi, ngươi leo lên lưng ta"

Nàng nhướn mày hí hửng trèo lên lưng nó, một tấm lưng rộng lớn với những vệt sọc đen hằn trên nó. Nhưng nó cũng rất ấm áp, nàng bất giác nằm sấp xuống lưng nó. Nó nhíu mày:" Ngươi không thể ngồi à?"

" Azz, ngươi cũng biết sương mù dầy đặc như vậy lỡ ta không nhìn thấy phía trước có vật cản liền rơi xuống đất thì sao?"

Nó im lặng không nói rồi tiến vào trong. Không khí bên trong khá lạnh, cũng may là có tấm đệm lưng ấm này nha. Nàng thoải mái chọn một chỗ rồi chẹp chẹp miệng ngủ...!

" Uy, dậy! Ngươi muốn ngủ đến khi nào?!" một giọng quát lớn vang lên. Nàng giật mình ngồi bật dậy, sau đó dịu dịu mắt:" Xì, ngươi không thể nói nhỏ tiếng được à?"

Nói rồi nàng tuột xuống, phía trước là một vách đá còn có một đám dây leo như che lắp một điều gì đó.

" Đi thôi" nó bước chậm rãi về phía đám dây leo đó, nàng cẩn thận đi cạnh. Đến gần lớp dây leo đó liền lấy tay vướn lên...

Cảnh tượng trước mặt thật sự rất đẹp, nàng ngẩn người đứng nhìn ở đó. Khung cảnh sáng bừng lên, nơi đây hoa cỏ mộc xanh tốt, suối nhỏ chảy uốn lượn dưới chân. Đặc biệt... có rất nhiều linh thú đang ở đây!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top