Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 4

CHƯƠNG 2: CUỘC SỐNG TRONG LÃNH CUNG

TẬP 4

Két...

Cửa phòng mở ra, trong phòng... Nàng trố mắt nhìn cảnh tưởng hỗn chiến trong phòng. Tất cả mọi thứ đều hỗn độn không gì ra gì, còn có cảm giác ẩm ướt âm u đến khó chịu. Tiểu Hương bên cạnh cũng lặng người nhìn trong phòng sau đó phục hồi lại, cô nhanh chóng bước vào nói với nàng đang đứng đực ra đó:" Nương nương, người lại đây ngồi này để nô tì dọn dẹp phòng cho người".

Sau đó, Tiểu Hương đi đến mở cửa sổ phòng đã đóng trước khi vào căn phòng này, không khí trong lạnh cũng vì thế được ùa vào làm căn phòng trở nên thông thoáng và dễ chịu hơn. Căn phòng này bố trí rất đơn giản và có phần cũ kĩ, ngay cả mạng nhện đóng ván không biết bao lâu chưa dọn dẹp. Căn phòng y như chưa có người ở...

Nàng đi đến căn bàn giữa phòng kéo ghế ngồi xuống, Tiểu Hương cũng nhanh chóng dọn dẹp căn phòng. Nàng chống cằm nhìn xung quanh thì một bộ quần áo cổ trang đã đặt trên bàn.

Nàng ngước nhìn Tiểu Hương, cô gái nói:" Nương nương nên thay quần áo". Nàng giật mình nhìn quần áo mình đang mặc, một chiếc áo sơ mi cùng một chiếc quần jean đơn giản... Nàng chợt cười gượng, thật thì quần áo nàng đang mặc được xem là " thiếu vải" khi ở thế giới này. Rồi nàng nhìn bộ quần áo trước mắt, một bộ vải thô đã ngả màu vàng ố... ( đổi quần áo = y phục cho hợp tình cảnh a ^.^)

Nàng chỉ có thể nhận lấy... Có thể nói y phục cổ trang đúng là rườm rà đến rối não, cũng may là có Tiểu Hương bên cạnh giúp đỡ nếu không không biết chừng nào nàng mới mặc xong.

Sau khi thay y phục cho nàng xong, Tiểu Hương lại quay lại công việc dọn dẹp... Nàng lại ngồi vào ghế, sau một hồi đắng đo nàng cũng quyết định lên tiếng:" Ừm... cô có biết tôi là ai không?"

Tiểu Hương đang dọn dẹp cũng khựng lại quay nhìn nàng khó hiểu:" Nương nương?", nói rồi Tiểu Hương cũng giãn ra như hiểu ra điều gì liền trả lời:" Nương nương là Lý Thanh con của hầu tướng quân Lý Trương Nhân, là Lý quý phi bị hoàng thượng đầy vào lãnh cung"

Nàng gật đầu tựa hiểu, hèn gì nơi này hiêu quạnh cũ kĩ đến thế. Nàng thắc mắc nhìn Tiểu Hương tiếp tục dọn dẹp, cái giọng nói đầy sự an ủi có khi lại ngon ngọt như giỗ trẻ làm nàng nghi hoặc. Nghĩ đến cái khuôn mặt 20 tuổi này còn gì là trẻ con hả trời? Rồi lại bộ dạng không chỉnh chu của Lý quý phi gì đó... Chờ đã, lãnh cung? Bộ dáng điên khùng?

Nàng xém chút hét lên cũng may nàng nhận thức được bây giờ mình đang làm gì nên không để tiếng hét lọt ra ngoài. Không phải đấy chứ, đừng bảo là...!

Nàng nuốt nước bọt cân nhắc hỏi Tiểu Hương:" Vậy... tôi...". Tiểu Hương chợt quay sang nhìn nàng làm nàng trở nên căng thẳng, Tiểu Hương từ từ tiến lại gần nàng. Bản tay nàng bị chộp lấy, nàng giật nảy người, Tiểu Hương nhẹ giọng an ủi:" Nương nương đừng quá kích động, nô tì không làm hại người, người hãy tin tưởng nô tì"

" Tỷ...tỷ..." nếu là ở hiện đại người thân của nàng đều không thích nàng, nàng cũng không hiểu tại sao họ luôn lạnh nhạt và luôn quan tâm đến em của nàng hơn, cũng chính vì đột nhiên có người quan tâm nàng làm nàng cảm thấy ấm áp bật kêu lên tiếng tỷ tỷ.

Tiểu Hương kéo nàng vào lòng:" Nương nương đã chịu khổ bây giờ hóa ngốc nghếch. Đừng sợ có nô tì ở đây rồi"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top