Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 42

TẬP 42

Sau khi trở về, họ liền giao cho Ưng Nhiệm Độc Quả, còn Dược Quả chính là công sức lao động của họ đương nhiên họ phải được hưởng ( đây chính là ý của nàng a). Bốn người anh, chàng, hắn và cậu đi vào rừng đào trước còn nàng thì nói bận đi đâu đấy.

Nàng hớn hở đến khu rèn vũ khí lấy thứ mình nhờ lão nhân có tay nghề nhất làm cho mình, nàng cũng làm quen được khá nhiều người do sự kiện vào Thiên Nam một cách dễ dàng lại thêm sì – can – đan vào được Thiên Vương nên có nhiều người muốn làm quen nha. May mắn này vừa lòng nhiều người nên cũng được quan tâm nhiều, trong đó có lão chủ nhân của khu rèn vũ khí – Sắt Vũ.

Nàng chậm rãi ôm thứ mình vừa lấy từ Sắt Vũ về... Nàng nhìn tình cảnh trước mắt liền lắc đầu, thật vẫn là một hoạt động đời thường vô vị. Nàng đặt thứ đồ trên tay xuống bàn đá, chàng đang tiêu sái phẩm trà cũng phải dừng lại nhìn thứ mà nàng đem về.

Chỉ thấy nó có thân từ bằng một nắm tay dần nhỏ về trước, rồi nó lại dính liền với một hình tròn như cái đĩa, trên " cái dĩa "đó có nhiều sợi dây cứng xen kẽ qua lại. Ba người kia cũng bắt đầu chú ý thứ mà nàng mang đến, cậu tò mò đến hỏi:" Đây là gì?"

Trên bàn có bốn thứ giống nhau, nàng cầm một cái lên gõ gõ vào tay. Khá vừa tay nha, không hổ là lão chủ của Sắt Vũ. Nàng quơ quơ nó nói:" Đây được gọi là vợt đánh cầu lông nha"

" Vợt đánh cầu lông?"

Nàng gật đầu:" Đúng vậy, trò chơi này sẽ có 2 người cùng chơi. Chúng ta sẽ dùng cây vợt này đánh trái cầu này qua lại", nói rồi này chỉ chỉ trái cầu trắng tinh được kết bằng lông vũ kia.

Chàng đối với luật chơi chả có hứng thú phất phất tay:" Trò này quá nhàm chán, ngươi tự đi mà chơi"

Nàng bĩu môi:" Các huynh cứ ngồi một chỗ không chán à? Phải vận động một chút cho thư giãn gân cốt chứ". Cậu thấy khá hứng thú liền cầm một cây vợt lên xem xét:" Ngươi biết chơi?"

" Đúng a, không biết thì rủ các huynh làm gì?" nàng bất mãn nhăn mày. Cậu đi đến một khoảng đất liếc nhìn nàng nói:" Ta muốn thử một chút". Nàng hứng khởi đi phía sau. Sau khi nàng giải một ít luật chơi thì cậu có thể nắm được, hai người bắt đầu thực nghiệm.

Nàng phát cầu qua, cậu nhanh chóng đánh lại... Vút...! Nàng cả kinh né tránh trái cầu đang bay như tên lửa về phía nàng, nàng trừng mắt nhìn cái người ra vẻ vô tội kia:" Huynh đang tính ám sát tôi à? Huynh mà đánh kiểu đó nữa chắc không còn cây vợt hay trái cầu nào còn nguyên vẹn với huynh quá!"

Cậu nhún vai:" Vậy ta sẽ nhẹ tay lại"

Nàng hít thở thật sâu rồi phát một trái cầu khác qua cho cậu, cậu đánh qua cho nàng. Cú quất vợt này nhẹ hơn rất nhiều, nàng có thể đỡ lấy. Cả hai cứ thế đánh cầu lông với nhau rất hăng say, ba người kia cũng bỏ qua " công việc" của mình đứng đó xem họ.

Hắn thấy thú vị tiến lên nói:" Được, trò này cũng được. Ta muốn chơi thử". Nàng thở hắt ra rồi đi vào trong, hắn cầm lấy một cây vợt khác đi ra nghênh chiến với cậu. Nàng đến bàn đá ngồi xuống, nàng nhăn mặt xoa xoa cánh tay. Ôi trời, không ngờ họ lại có tố chất chơi thể thao đến vậy.

Cũng may nàng cũng biết kĩ thuật chơi cầu lông, nếu không với những cú đập mạnh của cậu thì chắc cánh tay này cũng không còn a. Anh nhìn hành động của nàng liền nhíu mày, chàng thì vẫn đang chiến đấu kịch liệt với tư tưởng chơi hay không chơi.

Cuối cùng chàng đập bàn hét:" Ta cũng muốn thử!"

Hắn thấy cậu vẫn đang hăng máu liền nhường cho chàng:" Vậy thì cậu vào, ta phải đi xem thuốc đã phơi khô chưa"

Chàng hùng hổ bước đến nhận lấy cây vợt trong tay hắn rồi bước ra. Chàng nhìn nàng và anh vẫn ở không liền kéo họ vào cuộc:" Này, hai người cũng đến chơi đi. Vẫn còn dư hai cây vợt kìa"

Nàng làm mặt mếu, cánh tay nàng chắc chắn sẽ sưng cho mà coi. Nghĩ thế nhưng nàng vẫn không cự tuyệt được liền cùng anh bước ra. Bốn người chia làm hai bên, nàng và anh cùng nhóm, chàng và cậu cùng nhóm. Cậu thắc mắc:" Có thể đấu đôi?"

" Đương nhiên" nàng cười. Bắt đầu chơi, cậu phát cầu trước. Nàng nhanh nhẹn nghênh đón đánh lên cao. Chàng cười tà đập xuống. Nàng cả kinh, không ngờ chàng lại biết kĩ thuật này.

Nàng muốn đón lấy nhưng không kịp, trái cầu sắp chạm đất thì một bóng người vụt đến đón lấy đánh lên cao. Nàng há to mồm nhìn anh phía trước, chưa kịp phản ứng thì trái cầu bị đánh trả lại. Anh lùi ra xa đánh lấy, nàng hoàn hồn hòa vào cuộc đánh cầu quần vũ đến mây mưa bão táp...

Sau khi kết thúc, nàng ngồi bệt xuống đất thở dốc vẻ mặt như không thể tin vào mắt mình:" Hộc...Quá nhanh, không thể tin được. Nếu các huynh.. hộc...mà ở chỗ tôi chắc chắn là những tuyển thủ của quốc gia a. Hộc..Hộc..."

Anh nhíu mày:" Chỗ của ngươi...?"

" Ách... không... không có gì, tôi mệt quá nói nhảm mà thôi" nàng thầm đổ mồ hôi lạnh. Nếu bị họ phát hiện đại xuyên qua đây thì sẽ rắc rối to. Anh thấy nàng ấp a ấp úng cũng chỉ khẽ nhíu mày rồi đưa cho nàng một lọ thuốc:" Đây là thuốc trị thương, ngươi tự bôi lấy"

" Hở?" nàng ngớ ra, chớp chớp mắt lại nhận lấy cười cười nói:" Cảm tạ huynh"

p

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top