Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 51

TẬP 51

Tô Lệ run rẩy đôi vai rồi lại nhìn Lạc nhi đang ngẩn đầu nhìn mình, cô hít thở thật sâu rồi nói:" Công... công tử... Ta... đồng ý với công tử...". Giọng nói cơ hồ run rẩy cực hạn, nàng cảm thấy điều đó. Nghe Tô Lệ nói xong, y hốt hoảng nói:" Tô tỷ! Tại sao tỷ lại đồng ý với tên tiểu tử này?! Đây chắc chắn là do hắn ta sắp xếp!"

Tô Lệ có vẻ trầm tư suy nghĩ, nàng thấy vậy nói:" Nếu đây là sắp xếp thì Lạc nhi cùng Triệu thúc thúc gì đó cùng tham gia vào. Có phải không?"

" A?" hai người ngẩn người nhìn nàng. Y cắn môi khó xử nói:" Đây... đây... Nhưng dù sao ta cũng không cho phép ngươi quấy nhiễu Tô tỷ!"

Cô nhẹ giọng quát y:" Hinh Viễn, đệ không cần lo cho ta. Ta đã quyết định rồi!". Nói rồi chưa để y kịp phản ứng thì Tô Lệ đã hướng nàng nói:" Công tử... mời theo ta..."

Tô Lệ cất bước đi về phía thanh lâu, nàng cũng chậm rãi đi theo. Nói thì thế nhưng nàng vẫn lén nhìn y phía sau, nét mặt lo lắng đều hiện lên trên mặt y. Nàng cười ranh mãnh a...

" A, không ngờ tên tiểu tử A Thiên lại lén lúc trốn làm nhiệm vụ đi vào chốn xa hoa này" chàng là đang phe phẩy chiếc quạt ngọc trên tay nhìn về phía cửa sau của Túy Vũ lâu, nơi mà nàng mới bước vào không lấu. Sự thật là họ chỉ đi một lúc đã không thấy nàng đâu, cả bọn đi tìm thì lại gặp nàng cùng một hài tử đi vào sân sau của thanh lâu này.

Anh nhíu mày không nói, nhưng ba người có thể cảm nhận được không khí đang đóng băng lại một cách bất thường. Cậu rùng mình một cái rồi nuốt nước bọt nói:" À... hay chúng ta vào xem tên tiểu tử đó làm gì bên trong đi"

Chưa để bọn họ thống nhất thì anh đã cất bước đi vào, họ nhìn anh rồi cũng vào theo. Họ không đi cửa sau mà chính thức đi vào cửa chính.

Những nữ tử đứng trước cửa chào khách cũng bị nhan sắc của các mĩ nam làm cho hoa mắt, mặc dù các nàng đã nhìn thấy đủ loại người đẹp có xấu có. Nhưng đây là lần đầu thấy nhưng nam nhân có khí phách cùng với dáng vẻ thiên tiên giáng trần này không khỏi choáng váng một chút, à không phải nói là một chút mà là rất nhiều chút.

Chàng nhíu mày nhìn những nữ tử đang đứng đực ra đó đang nhìn với ánh mắt thèm thuồng, cứ như rằng họ lơ là một chút là bọn người chàng không còn một manh giáp. Cậu thì chỉ nhún vai xem thường như không phát hiện ra những ánh mắt si mê kia. Hắn vẫn nhàn hạ liếc nhìn bọn họ như những cây cỏ ven đường. Anh thì... hazzz, một thân lãnh khí bao trùm ánh mắt nhìn thẳng phía trước không xê dịch, cứ như ánh mắt muốn nhìn thấu vào bên trong để tìm một thân ảnh nào đó.

Bọn họ lướt qua thật dễ dàng, đến khi những nử tử kia hồi phục lại thì đã không thấy bóng dáng họ đâu. Bọn người đó bắt đầu xôn xao cả một trận, cứ như tìm được người của lòng mình.

" A, mới nãy các người có thấy gì không? Có người nhìn ta đấy!"

" Ngươi thì nói gì, ta cũng được nhìn! Hình như hắn nhìn trúng ta a"

" Không... không... tim ta đập nhanh quá. A, Linh tỷ, mặt ngươi đỏ kia"

" Ta mới không đỏ, ngươi đỏ thì có!"

Một trận xôn xao bên ngoài cứ thế lại thêm xôn xao, bọn người của anh đã sớm vào bên trong. Các nàng tiếp khách bên trong cũng giương ánh mắt si mê nhìn họ, lại có những ánh mắt ghen tị đến tức giận của những nam tử kia. Họ vẫn cứ bình thản không có cứ hành động gì, ma ma với thân hình mập húp trên mặt là một lớp phấn son dày cộp rục rịch đi đến chào hỏi:" Các vị công tử hân hạnh được tiếp đãi. Ở chỗ ta đây có nhiều mĩ nhân xinh đẹp, thân hình uyển chuyển, lại có..."

" Cho chúng ta một phòng yên tĩnh" giọng của chàng đã cắt ngang những lời " pi –a" cho thanh lâu của mình. Bà sững người nhìn họ rồi cười nịnh nọt nói:" Được được, người đâu dẫn các công tử đến lầu trên. Dẫn A Liễu, A Nhất vào phục vụ!"

Cậu khoát tay:" Chúng ta không cần đâu, chỉ cần dọn vài món lên là được". Bà có vẻ khó xử, thấy vậy anh đưa cho bà một thỏi bạc trầm giọng nói:" Như vậy đủ chưa?"

" A, đủ, đương nhiên đủ!" bà tươi cười tiếp nhận lấy. Nói xong có người đến dẫn họ lên lầu trên.

"Wao, thật là hấp dẫn a"

" Công tử quá khen, ta chỉ là một nữ tử bình thường. Được công tử khen ngợi thật vinh hạnh cho Tô Lệ a"

" Tỷ nói khách sáo quá, cứ gọi ta là A Thiên hay đệ đệ gì đi"

" Được, A Thiên đệ"

" Ha ha, vậy mới không xa cách a"

Y đứng bên ngoài phòng mà trong lòng căm phẫn, tại sao hắn lại có thể ở trong phòng cùng Tô tỷ như thế. Lại giở giọng trêu hoa ghẹo nguyệt, không biết tỷ tỷ có sao không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top