Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 57

TẬP 57

Vù vù...

Từng cơn gió lạnh thổi qua làm nàng nổi hết da gà, không biết đã bao lâu nhưng nàng chắc rằng đã đứng đến mỏi cả chân mà người trước mặt vẫn lạnh tanh không nói câu nào.

Nàng tựa hồ khó hiểu với hành động hôm nay của anh, chẳng lẽ bị cảm? Nghĩ thế nàng liền bước đến cạnh anh định đưa tay lên trán thử nhiệt độ thì anh đã hoảng hốt né tránh.

" A" nàng ngạc nhiên cánh tay chưa kịp thu về vẫn đang ở trên không. Nàng thấy mình hơi vô tư liền ho khan để cứu vãn:" Khụ, ờ thì tôi thấy huynh hôm nay có gì lạ. Huynh đừng hiểu lầm, chỉ là tôi lo huynh bị cảm, khí hậu đang lúc chuyển mùa nên dễ bị cảm lắm"

Nét mặt anh vẫn lạnh nhạt như thế nhưng loáng thoáng trong ánh mắt mang theo tia sợ hãi... Anh không nhìn nàng nữa mà trực tiếp đi ngang qua nàng lên lầu, nàng nghe mơ hồ giọng của anh:" Cảm tạ"

Xung quanh trở nên yên lặng khó tả, đây là sao a? Hôm nay thái độ của anh ta là sao? Nàng cảm thấy một cỗ khó chịu hiện lên, mặc dù ngày thường anh vẫn lạnh lùng như thế nhưng nàng cảm nhận rõ rằng hôm nay nó rất khác...

Kế tiếp sau đó thì Tô Lệ cũng đã tiếp nhận y, Lạc nhi thì khỏi phải nói, bé con rất thích y nên vừa nghe y sẽ trở thành cha mình thì nó rất cao hứng a. Lại nghe nói cha ruột của Lạc nhi là một tên đạo tặc hái hoa, bất quá hắn đã bị bắt và tự tử trong nhà giam.

Dù sao mọi chuyện cũng đã qua, bây giờ nhóm của nàng và Tô Lệ đang đứng ở cổng thành. Tô lệ hướng đến năm người họ nhẹ giọng nói:" Đa tạ nhị vị đã giúp đỡ cho chúng ta"

Nàng cười cười nói:" Không cần đa tạ", nói xong lại nhìn y nhướn mày:" Huynh phải chăm sóc cho Tô tỷ cùng Lạc nhi đấy, đã hứa mà không giữ lời thì không đáng mặt quân tử"

Y chắp tay nhìn nàng cười nói:" Ta sẽ chăm sóc cho hai người họ sẽ không phụ lòng quan tâm của Thiên huynh"

Nàng gật đầu thỏa mãn rồi lại móc từ trong ngực ra một túi tiền đưa cho y nói:" Đây là lòng tốt của ta, hai người không nhận là ta không chấp nhận đâu"

" Cái này..." Tô Lệ và y nhìn nhau vẻ khó xử. Nàng thấy vậy liền giải thích:" Không cần phải suy nghĩ, hai người sau khi ra khỏi thanh lâu thì không đủ thời gian để có công việc ổn định. Hãy lấy số bạc này mà trang trải đến khi có công việc thì thôi, coi như đây là tiền lì xì vì hai người sắp lấy nhau đi"

Noí rồi nàng mở bàn tay y rồi đặt vào, y thở dài gật đầu:" Chúng ta thật không biết làm sao trả hết ơn nghĩa này"

Chàng phất tay:" Ơn nghĩa gì, ngươi nên cảm thấy may mắn vì chính tên tiểu tử này rất yêu bạc lại có thể nâng hai tay cho hai ngươi". Nàng gãi đầu cười xấu hổ. Sau lại nhìn lạc nhi đang giương đôi mắt tròn nhìn mình, nàng cúi xuống xoa đầu Lạc nhi nói:" Nhóc nhớ ngoan ngoãn nghe lời phụ thân và nương đó"

" Vâng, ca ca" Lạc nhi gật đầu

Cuối cùng cả hai đều chào từ biệt, bóng dáng ba người gia đình họ đã đi xa. Nàng giờ này mới có thể vươn tay khởi động thân người, cảm thấy dễ chịu a. Cậu bên cạnh nhướn mày nàng:" Ngươi thật có thể cho bạc họ?"

Nàng lắc đầu:" Dù sao đây cũng không đáng giá bao nhiêu. Tôi là... À mà thôi, chúng ta tiếp theo nên làm gì?".

Hắn nhìn về phía xa nói:" Chúng ta còn nhiệm vụ chưa hoàn thành. À mà A Thiên, ta nghe Thanh ma ma nói rằng ngươi trao đổi phương thuốc của ta để lấy giấy bán thân của họ. Nhưng ta không hiểu là ta chỉ viết cho ngươi một đơn thuốc mà tại sao lại xuất hiện cách thức làm son phấn, rồi lại có loại nước gì đó có mùi thơm. Đây là sao?"

Nàng cười thần bí:" Chỉ là một số phương thức nho nhỏ mà thôi". Hắn nhíu mày nhìn nàng, bất quá hắn cũng không có hứng thú với những thứ đó.

Nàng sau khi thấy hắn không phản ứng mới thầm lau mồ hôi tay, hú hồn, cứ tưởng lộ ra gì chứ. Công thức đó là nàng dựa vào công thức ở hiện đại mà viết ra. Không ngờ những thứ đó lại là không có xuất hiện ở cái nơi quái quỷ này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top