Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 61

TẬP 61

Anh tiến lên can ngăn:" Hai người không nên cãi nhau, đây không phải thời điểm". Nó cũng im lặng nhưng vẫn trừng mắt nhìn chàng, chàng cũng lườm lại không muốn thua kém. Thế là sau trận đấu võ mồm thì giờ là trận chiến xoẹt lửa bằng hai ánh mắt.

Nàng thật không nhịn được liền lên tiếng:" Khụ, vị cô nương đây là tìm ra kẻ trộm?"

Nó đánh giá nhìn nàng từ trên xuống dưới rồi hòa hoãn gật đầu:" Vị huynh đệ này rất biết nói chuyện, đâu như người nào chỉ biết làm theo ý mình", vừa nói nó vẫn không quên liếc nhìn chàng.

Chàng định mở miệng phản bác lại thì nó đã nói tiếp:" Đúng, ta đang theo dõi hắc y nhân thần bí kia, bất quá mất dấu lại thêm gặp người không có mắt nhìn đường đụng trúng"

" Cô...!" chàng muốn phát hỏa nhìn nó, nó xem như không nhìn thấy liền hờ hững nhìn sang nơi khác. Anh vẫn bình tĩnh đứng đó nghe nó nói xong không khỏi nghi hoặc:" Ý cô nương là cô đang theo dõi một tên hắc y nhân từ phía đó?", vừa nói anh vừa chỉ về phía trước.

Nó gật đầu:" Đúng"

Chàng cũng đã áp xuống lửa giận cũng phát hiện ra một điều, bọn họ đuổi theo hắc y nhân đến đây cùng lúc nó cũng đuổi theo hắc y nhân từ hướng đối diện. vậy... chẳng lẽ đây là một nhóm tội phạm? Trong khi chàng đang nghĩ ra thì ba người kia cũng đã nghiền ngẫm và ra được kết quả giống vậy.

Nàng khoanh tay:" Vậy chắc hẳn phải có mật thất hay cơ quan nào đó ở quanh đây?"

Nó nói:" Ta cũng nghĩ vậy"

Anh nhìn chàng rồi nhìn nó hỏi:" Vậy cô nương muốn đi chung với chúng tôi?". Nó suy ngẫm lại bất giác liền nhìn chàng, chàng nhướn mày:" Nhìn ta làm gì? Ta không phải người đưa ra chủ trương..."

Chưa dứt lời nàng đã nhảy vào nói:" A, huynh ấy đây là có dụng ý tốt muốn hòa giải với cô nương. Tôi đảm bảo huynh ấy sẽ không làm ra những chuyện phiền toái cho chúng ta!"

Chàng bóp bóp tay kêu răng rắc hướng nàng nói:" Ngươi đây là có ý gì?". Ánh mắt tràn đầy sát khí đang tiến đến nàng, nàng lùi lại từng bước giơ hai tay phía trước cố gắng khuyên răn:" Cái này... huynh bình tĩnh, chỉ là hiểu lầm a!"

Chàng vẫn giữ bộ mắt giết người không hề suy giảm tiến đến cạnh nàng, chợt phía trước xuất hiện bóng đen chắn ngang nàng. Nó khinh thường nhìn chàng:" Đường đường là một nam nhân lại hà hiếp kẻ yếu thế, như vậy thật không đáng mặt!"

Nàng giương ánh mắt nhìn nó như nhìn thấy bồ tát sống a, chàng nghiến răng phất tay nói:" Cô muốn làm gì thì làm, ta không quan tâm!"

" Hừ!" nó hừ lạnh, hai người cứ thế quay mặt đi hai hướng. Nàng chính giữa cảm thấy không khí lại khó hít thở đên vậy, nàng cố gắng khơi thông đường thở nói:" Như vậy đi, chúng ta không còn thời gian. Mau tìm kiếm a"

Hai người cũng không nói gì lần mò tìm kiếm xung quanh xem có mật đạo nào không. Chung quanh vẫn là một màu u tối, rừng cây rậm rạp đến khó chịu. Duy nhất chỉ có tảng đá đứng chắn phía trước một bụi cây lớn là đặc biệt. Họ không hẹn cùng đứng trước tảng đá đó.

Nó lên tiếng:" Tảng đá này rất nghi ngờ". Nàng gật đầu cảm thán, bất quá không hiểu sao có hai ánh mắt sắc bén nhìn mình. Ngước nhìn lên chính là ánh mắt của chàng và nó. Ê, ê cái này làm gì nhìn tôi? Nàng khó hiểu nhìn anh, lại nhìn thấy anh đang nhìn nơi khác...

Hừ, ỷ đông người ăn hiếp tôi?! Nàng uất ức tiến lên tìm kiếm ngang dọc tảng đá, sao cùng hít một hơi đẩy tảng đá đó ra...

Qua một lúc lâu, tảng đá có xu hướng dịch được một chút. Chàng bất mãn nhìn nàng:" Ngươi làm bằng giấy a? Tại sao có một tảng đá cũng không làm được?"

Nàng dừng tay đứng thẳng người hít một hơi rồi chỉ vào chàng hét:" Sao huynh không tự thân vận động mà ở đó kêu tôi, đã vậy còn chỉ trích tôi là sao?!"

Chàng nghiêng đầu nói:" A, ta kêu ngươi làm hồi nào, chẳng phải tại ngươi tự đến làm sao?"

" Gừ!" nàng cảm tưởng như mình không chịu đựng thì chính mặt của chàng đã in hình dấu giày của nàng. Nàng tức thở hồng hộc xoắn tay áo lên hít sâu một hơi đẩy tảng đá ra. Bất quá nó vẫn chỉ xê dịch một chút, nàng tay chân cũng sắp không trụ được thì một cánh tay khác dùng nội lực đẩy tảng đá sang một bên.

Nàng ngước nhìn anh vẫn một mảnh lạnh nhạt đứng bên cạnh. Nàng thầm thở dài, lại là cảm giác khó chịu này. Đang định quay đi thì lại nghe anh nói:" Còn không mau xả tay áo xuống?"

" A?" nàng ngạc nhiên nhìn anh cả ngày nay không nói với nàng câu nào giờ lại chịu mở miệng. Bất quá anh vẫn không nhìn nàng, nàng cười khổ buông tay áo xuống. Cánh tay nhỏ nhắn cứ thế bị tay áo che lấp trước mắt anh, anh thấy vậy liền quay đi nơi khác. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top