Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 68

TẬP 68

Khi chàng và nó gặp hắn và cậu thì họ đã cùng nhau đi báo quan. Họ nghỉ ngơi được một lúc thì có một đám lính của huyện đại nhân để xem xét, cũng coi như không còn phận sự họ liền rời đi.

Nàng cố gắng đứng lên nhưng đầu óc cứ ong ong, mắt nổi đom đóm rốt cuộc là muốn ngồi xuống lại a. Đang dùng hết sức bình sinh cố gắng đứng vững thì một cánh tay giúp nâng nàng lên. Nàng mờ mịt nhìn anh, anh không biểu cảm nói:" Ngươi cần được nghỉ ngơi, để ta cõng ngươi"

" Ể?" nàng dường như không tin vào lỗ tai của mình a. Có phải nàng nghe lầm không?

Hắn bên cạnh nói:" Lãnh Phong nói đúng đấy, ngươi cứ vận động nhiều thì người chuẩn bị trở về nằm liệt giường đi"

Nàng há hốc mồm, không phải đến độ vậy chứ? Chưa kịp lên tiếng đã cảm thấy người nàng nhẹ bẫng trên sau phát hiện mình đang được anh cõng trên lưng.

" A a a, cái này..." nàng khó xử lên tiếng

" Ngươi nằm im cho ta!" anh khẽ quát làm nàng giật mình không dám nhúc nhích a. Nhưng nàng cảm nhận được rằng anh không còn tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt với nàng nữa, bất giác nàng nở nụ cười.

" Được rồi, chúng ta trở về... Nguyệt Hoa cô nương, cô định đi đâu?" cậu hướng về đường Thiên Nam mà đi rồi lại quay sang nhìn nó phía sau. Chàng cũng định lên tiếng nhưng suy nghĩ điều gì lại im lặng không nói.

Nó khoanh tay lại tự tin nói:" Ta còn phải đi phiêu lưu rồi sẵn tiện giúp người khó khăn luôn"

" Cô nương thật là có tính hiệp nghĩa" cậu và hắn chắp tay hướng nó. Nó khoát tay:" Không cần nói thế, tính ta là vậy mà. Các huynh cứ việc làm nhiệm vụ của mình, ta phải trở về nhà đã. Lần sau có dịp sẽ gặp lại!"

Nó cũng chắp tay với họ rồi rời đi để lại phía sau lưng là ánh mắt thâm sâu của chàng nhìn mãi...

Nàng trên lưng anh thấy vậy cũng không khỏi thở dài:" Lại một cặp đôi không chịu thổ lộ, thật là tình. Dịp sau sẽ là bao giờ?". Giọng nói tuy nhỏ nhưng anh có thể nghe thấy trong lòng chợt run lên...

Thấy nó đi xa hắn đi về phía trước:" Chúng ta cũng trở về thôi"

Sau bao ngày tịnh dưỡng cuối cùng nàng lại trở về vẻ phơi phới thường ngày. Không biết tại sao nhưng sau khi khỏi bệnh nàng liền bị Mộc Thanh ( vị huynh đệ nàng làm bạn sau khi rời khỏi nơi tu luyện ấy) lôi đi nhờ làm nhiệm vụ. Cái nhiệm vụ này đã có nhiều người đảm nhận nhưng họ lại thất bại quay trở về.

Nói nào ngay, nhiệm vụ này chỉ là làm mai cho vị tiểu thư công tử của hai gia đình thương nhân có hôn ước với nhau từ sớm. Bất quá sau khi hai người gặp nhau lại không ưng ý liền muốn hủy hôn ước, hai gia đình nào muốn mất mối làm ăn này. Với cả, không ai dám lấy hay cưới hai người đó.

Cái này rắc rối a, chuyện là sau đây? Sau nghe mấy người thực hiện trước lại than trời trách đất thế này?

Nàng nhìn tiền thưởng trên đó, 100 lượng bạc! Cái này có quá khủng không? Này đâu phải chém giết gì mà lại ở mức giá này? Nhưng đối với nàng mà nói vì tiền nàng có thể làm tất cả, dù phía trước có núi sâu biển lửa nàng cũng không màng. Khụ... chỉ là nói hùng hồn thế chứ khi liên quan đến tính mạng thì tiền cũng không cứu được a.

Nàng hít một hơi sâu rồi cất bước xuống núi. Hừ, không làm bà may cho ba cặp đôi kia thì làm cho cặp đôi tréo ngoe này vậy. Dù sao nàng cũng có tiền lì xì cho bà mai thôi...!

Sau khi nàng đi không lâu...

Cậu chạy đến bàn của ba người bọn anh đang nói chuyện với nhau, cậu ngồi xuống đặt tờ giấy trên bàn nói:" Có nhiệm vụ đây, chúng ta phải đến bảo vệ cho sứ giả nước phương Tây gì đấy vào nước ta"

" Nước phương Tây?" chàng kích động hỏi lại. Cái này thật đáng ngạc nhiên nha, nước phương Tây họ chưa từng được gặp. Chỉ nghe nói từ nước của họ đến đất nước phương Tây phải qua một vùng biển lớn. Đất nước họ may mắn được cho vài vị quan đi du học sang đấy rồi về truyền thụ lại. Chỉ biết đất nước của những người đó rất phát triển và có nhiều thứ kì lạ. Chàng nghe đến liền cảm thấy háo hức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top