Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 71

TẬP 71

Trước tiên cần làm cho cô Yến Loan này đầy đủ chất cái đã, nàng cũng đã vạch ra kế hoạch làm trong một tuần này. Nàng sai người đem thức ăn lên và bắt cô gái này phải ăn hết a, nhìn những món ăn trên bàn là thấy thèm mà nàng có dám xớ miếng nào đâu.Yến Loan cũng không nghĩ nhiều liền bắt đầu dùng đũa...

Trong thời gian Yến Loan ăn cơm, nàng chạy vọt đến chỗ chàng rể tương lai của nhà họ. Rốt cuộc nàng cũng gặp được người đó...

Phải nói rằng hai người họ mà cưới nhau chắc chắn sẽ thành một con số rất đẹp a. Số 10 hoàn chỉnh không xê xích! Một thân hình mập ú đang ngồi thở hồng hộc sau vài bước đi khi đến ngồi vào bàn. Làn da trắng noãn hồng hào như con lợn mát mẻ ngược lại với Yến Loan a.

Công tử này đây tên Bách Lí Nhân, trong nhà hắn ta chỉ thích ăn với ngủ, cùng lắm cũng biết chút ít tính toán của thương nhân. Như vậy cũng trị được đi...

Nàng xoa xoa tay cười khì:" Công tử, tại hạ đến để giúp công tử có được vị tiểu thư hiền lương làm nương tử của mình"

" Thế à? Là cách gì?" Bách Lí Nhân không che dấu được được xúc động của mình hấp tấp hỏi

" Đúng, nhưng công tử phải nghe theo sự sắp xếp của tại hạ" nàng gật đầu

" Được, miễn sao ta có vị hôn thê hiền lương là được!" Bách Lí Nhân đứng phắt dậy biểu hiện sự quyết tâm của chính mình. Cái này, đầu nàng đầy quạ đen a, một người cuồng làm việc, một người cuồng thê tử. Khụ... quá xứng nha!

Cũng may là thương nhân nhà họ Bách Lí có gia sản đầy ắp, không những làm thương nhân mà nhà còn có ruộng đất. Thế này khỏi mướn đất rồi, tiết kiệm được mớ tiền a.

Nàng bắt Bách Lí Nhân phải vác cây cuốc ra ngoài vườn dưới trời nắng chang chang. Một thân vải vóc thượng hạng giờ được thay bằng vải thô bình thường của nông dân, trên đầu chỉ mang mỗi cái nón rộng vành được đan bằng trúc để che nắng.

Bách Lí Nhân cau mày dậm cây cuốc xuống đất nói:" Tại sao ngươi lại đưa ta đến đây?"

Nàng nghiêng đầu nói:" Chẳng phải tại hạ đang giúp ngài tìm một nương tử hiền lương sao?"

" Đây là cách?"

" Đúng, nữ tử thời nay rất yêu những nam tử biết làm việc đồng án, công việc làm ăn thì công tử đã biết nên không cần học" nàng nói chuyện như đó là điều hiển nhiên. Bách Lí Nhân do dự rồi vác cuốc lên, một lúc không thấy động tĩnh nàng hỏi:" Làm sao nữa?"

" Ta... ta không biết... sử dụng..." Bách Lí Nhân lí nhí cúi đầu xuống.

Nàng thở dài, biết ngay là mấy công tử chỉ biết ở nhà thế này thì làm sao mà biết mấy việc này. Thật là, nàng xoắn tay áo tiến lên cầm lấy cái cuốc từ tay Bách Lí Nhân rồi cuốc xuống đất nói:" Làm như thế này này. Đó, cuốc xuống rồi kéo lên thì đất sẽ đi theo... Bla bla..."

Bách Lí Nhân cũng dần học theo rồi làm được dần, nàng đứng nhìn hắn ta rồi gật đầu, đúng là tinh thần muốn cưới vợ là thế này đây. Giao cho hắn ta cày xong thửa đất này mới được nghỉ ngơi liền chạy sang nhà Yến Loan, kiểu này chưa có kết quả mà nàng đã ngủm sớm rồi quá.

Về đến nơi đã thấy Yến Loan ngồi trên bàn, thần sắc cũng tốt hơn, không còn nhợt nhạt nữa. Nhưng làn da, khuôn mặt vẫn không ổn. Nàng gật đầu đi đến nói với nha hoàn thiếp thân bên cạnh Yến Loan:" Cô có thể thái một ít dưa chuột được không? Với cả thêm một ít nước cam"

Nha hoàn nhìn nàng rồi nhìn Yến Loan, cô gái phất tay nha hoàn liền nhanh nhảu chuẩn bị. Nàng ngồi xuống tự châm mình ly nước trà uống rồi hỏi:" Cô nương ăn xong rồi?"

" Ân" Yến Loan gật nhẹ.

Nàng tiếp tục uống rồi nói:" Bây giờ chúng ta sẽ làm đẹp", vừa mới dứt lời cô nha hoàn đã mang đến những gì nàng cần. Nàng đưa cho Yến Loan ly nước cam nói:" Cô uống đi"

Yến Loan nhận lấy rồi đưa lên miệng uống, chỉ một ngụm cô gái đã nhăn mặt:" Chua quá!"

Nàng cười:" Nếu chua có thể bỏ thêm đường, không nên uống nhiều, mỗi ngày uống một ly là ổn". Sau nàng đưa đĩa dưa chuột được thái mỏng cho Yến Loan nói:" Cô nương dùng cái này đắp đầy khuôn mặt trong khoảng 2 khắc rồi gỡ xuống, làm đều đặn là được"

Yến Loan nhìn nàng rồi gật đầu tiếp nhận, nàng thật muốn bật cười thành tiếng. Người nào cũng muốn thành thân đến không còn suy nghĩ được gì, kêu là làm không dám cãi mới ghê. Nàng giờ đây cảm thấy mình thật vĩ đại, ha ha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top