Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 77

TẬP 77

Nàng xoa xoa chiếc cổ đã mỏi nhừ, anh bên cạnh thấy vậy cũng nhàn nhạt nói:" Ngươi cũng đã làm nhiệm vụ rất mệt mỏi mau về nghỉ ngơi đi. Sáng mai chúng ta còn phải làm nhiệm vụ"

Nàng gật gà gật gù nói:" Ừm, vậy tôi đi nghỉ đây. Có gì sáng tôi không thức nổi nhớ đến kêu tôi dậy đó". Nói xong nàng lảo đảo bước về phòng mình. Bốn người họ vẫn nhìn theo bóng lưng của nàng, rốt cuộc thì nàng tại sao lại biết được tiếng nói của phương Tây?

Dù sao nàng cũng không để ý đến ánh mắt tò mò ấy liền nhanh chóng trở về phòng, lưng vừa đặt lên giường đã ngủ thẳng cẳng cả cơm cũng quên ăn...

Dù là nàng rất muốn ngủ thoải mái nhưng cái bụng trống rỗng cứ thế lên tiếng báo động a. Nàng chậm rãi mở mắt, trời cũng chưa sáng hẳn, chắc khoảng giữa giờ Dần ( từ 3-5h sáng, giữa giờ là khoảng 4 h).

Nàng chậm rãi xếp chăn lại, thay y phục rồi lững thững bước ra khỏi phòng. Mở cửa phòng ra lại bắt gặp bóng dáng đỏ thẫm dừng trước cửa. Nàng ngạc nhiên kêu lên:" Lãnh Phong huynh?"

Người đó quay lại hỏi:" Ngươi đói bụng?"

Nàng cười hì hì gãi đầu:" Thật ngại a, tại lúc tối qua quên ăn nên bây giờ thấy hơi đói..."

Rột... rột...

Nàng muốn đập đầu vào gói chết đi, cái bụng chết tiệt, không biết lựa thời cơ mà bạo động à? Cái gọi là "hơi đói" kết cục chính là cái bụng đang bạo động hối thúc. Nàng đỏ mặt không dám ngẩn đầu nhìn anh.

Anh cũng đã biết được sự việc sẽ xảy ra thế này, khi nghe được tiếng động bên phòng nàng anh liền đoán ra được liền chuẩn bị đứng đây đợi nàng. ( cái này có phải là quan tâm đến độ giác quan cũng sắc bén lên không a? T_T)

Nếu nàng có thể ngước lên nhìn chắc chắn sẽ bị biểu hiện hiện giờ của anh làm cho choáng váng, anh... đang cười nha. Anh chậm rãi điều chỉnh lại tâm trạng hiện giờ của mình lên tiếng:" Được rồi, ta và ngươi cùng đi ăn. Dù sao ta cũng cảm thấy hơi đói"

" A?" nàng ngước nhìn anh vẻ không thể tin nổi. Nhìn thấy nét mặt của nàng làm anh cảm thấy không vui liền nghiêm mặt. Nàng bất giác nuốt nước bọt, mới sáng sớm không nên chọc giận người này a. Nháy mắt nàng lại trở về dáng vẻ tươi cười hướng anh nói:" Vậy chúng ta đến Thực Mĩ xem Vương thẩm nấu đến đâu rồi!". Sau lại nhanh chóng vọt đi, đi lướt qua anh rồi thấy kì quái quay đầu nhìn lại vẫn thấy anh đứng đó. Nàng cảm thấy bất lực a, rủ nàng đi ăn rồi lại đứng trơ ra đó, bực a. Nàng hung hăng đến kéo tay anh, vừa đi vừa nói:" Chúng ta nên đi nhanh a, không còn nhiều thời gian. Tranh thủ ăn để có sức lực làm nhiệm vụ chứ!"

Anh ngẩn người để mặt nàng kéo đi, ánh mắt nhìn chằm chằm cánh tay đang lôi kéo cánh tay anh...

Sau một hồi ăn uống no nê cũng chính là lúc họ xuất phát lên đường làm nhiệm vụ. Bọn họ xuất phát từ tờ mờ sáng, điểm đến chính là ranh giới của Thiên Sở với các nước láng giềng cũng là nơi giáp ranh với biển, núi Ngự Thủy.

Có thể nói mùa này là mùa hè nha, nhưng nàng lại cảm thấy thật lạnh. Đến cùng lúc với nhóm của nàng chính là nhóm Thiên Vương của ba ngọn núi kia Ngự Ảnh, Điêu Hoàng, Nhân Phong.

Cảm giác thật khó thở, khuôn mặt xinh đẹp tựa thần tiên nhưng ánh mắt những người đó quá đỗi lạnh lùng đền run người. Những người tài giỏi trong Thiên Vương đều vậy a? Nàng không khỏi liếc nhìn những người đó với bốn người đứng cạnh.

Hazz, đúng là bốn nam thần nhà ta là được nhất. Lúc trước bốn người họ cũng có một biểu cảm y chang như vậy nhưng sâu trong tâm bốn người họ lại rất ấm áp, quan tâm người khác. Họ cũng đã dần bộc lộ ra bên ngoài, họ đã khác trước...

Vẫn thấy không nên dây dưa với những người kia, nếu không nàng lại đắc tội với họ chuyện gì đó thì thật là phiền phức a. Nghĩ đến đây da gà toàn thân nổi lên, bất giác nàng lùi lại phía sau nép vào giữa bốn người đó. Anh nhìn hành động sợ hãi của nàng rồi ánh mắt chợt lạnh đi nhìn về những người kia.

Cứ thế bốn nhóm đều trừng mắt nhìn nhau, xung quanh cũng sắp xuất hiện tuyết a, lạnh chết tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top