Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 78

TẬP 78

Nàng xoa xoa tay a, cái này lạnh thế... Bỗng nhiên có tiếng động lạ làm tình cảnh trước mắt đỡ đi không ít. Họ quay lại nhìn, phía trước có một chiếc xe ngựa chậm rãi đi đến...

Màn xe lay động, bên trong mờ ảo nhìn thấy một nam nhân mặc y phục màu trắng thuần mang đậm nét y phục của Thiên Sở. Nhìn sơ cũng biết được đó là một mĩ nam a. Sao mĩ nam lại tụ tập ở thế giới này hết vậy a? Cũng may nàng có cơ hội xuyên qua đây để ngắm, nếu không chết già ở hiện đại mà chẳng thấy bao nhiêu mĩ nam, như thế có đáng tiếc quá không?

Bất quá là nàng cảm thán vậy thôi, nhưng ánh mắt lại lóe lên tia sáng. Nam nhân này... chẳng giống người nước ngoài tí nào, có thể nói nam nhân này có vóc dáng của người chân Á bọn họ a.

Chiếc xe ngựa được một gã hộ vệ trấn giữ, y phục chính thống của quân đội nước Anh a. Lại nhìn khuôn mặt, vẫn là hình dáng của châu Á. Cái này quả rất nghi ngờ.

Xe ngựa dừng trước mặt bọn họ, màn xe được kéo lên, nam nhân ngồi bên trong bước ra. Khí chất cao lãnh, ánh mắt nhìn xung quanh nhưng thực chất không tồn tại trong mắt người đó. Làn da trắng noãn, mày kiếm mắt phượng ( ôi, mình không biết miêu tả a, thứ lỗi cho). Tóm lại là một mĩ nam của châu Á.

Có người cả gan tiến lên hướng người đó bắt chước giọng điệu chào hỏi:" Hello, Nice to meet you!"

Người đó vẫn chẳng thèm để ý nhàn nhạt nói:" Ta là sứ giả nên có thể hiểu được tiếng nói của các ngươi. Các ngươi không cần cố gắng để bắt chước nói tiếng của chúng ta". Người đó cứng đờ người nhìn hắn ta, có thể nói là ê mặt hết chỗ nói, biết mình thất thố liền lùi lại một bước. Những người khác cũng không dám lên tiếng chỉ biết im lặng đứng đó.

" Thật sao?" nàng nhướn mày

Hắn ta nhìn nàng rồi cười lạnh:" Ngươi nghi ngờ? Được, ngươi có thể hỏi ta bất cứ câu nào mà ngươi biết!". Ánh mắt chứa đầy vẻ khinh thường, nàng bĩu môi. Nhìn hắn ta thì biết là không nên chọc vào. Nhưng cảm giác nghi ngờ vẫn lượn lờ trong tâm trí nàng, nàng không nhịn được nói:" Tại hạ nghe nói người bên phương Tây rất khác so với người nước Thiên Sở, cũng như các nước láng giềng khác"

Hắn ta vẫn vân đạm phong khinh quay lại trong xe vừa tiến lên xe vừa nói:" Ta là con lai? Như vậy đã đủ?"

Nàng cắn môi nhìn chằm chằm hắn ta, anh bên cạnh lên tiếng:" Được rồi, đừng náo loạn nữa. Chúng ta còn phải làm nhệm vụ"

Nàng ngước nhìn anh vẻ uất ức, anh cũng không biết nên đối xử như thế nào với nàng nữa nhưng nhìn vẻ mặt ấy anh cũng có chút bối rối. Hắn ta đột nhiên nói từ trong màn xe vọng ra:" Có thể đi được rồi chứ?"

Nàng chọn góc mà hắn ta không thể thấy lè lưỡi khinh bỉ, anh nhìn thấy cũng không khỏi bật cười. Thế là họ lên đường, người trên xe ngựa thì an nhàn, người đi bộ thì không được nghỉ a. Cái này quá bất công!

Trên đường đi nàng luôn để ý từng cử chỉ của gã hộ vệ kia, mấy lần nhìn chằm chằm lại có ngọn gió lạnh thổi qua làm nàng dựng tóc gáy. Nàng chắc chắn một điều ngọn gió này không xuất phát từ hai người lạ kia mà chính là cái con người lạnh lùng đi bên cạnh a.

Nàng cảm thán không thôi, nàng đây là đang để ý kẻ thù, có chuyện gì sai lầm mà luôn chịu trận gió lạnh này a!

Mặc dù đã quan sát rất kĩ nhưng nàng không tìm ra chứng cứ, không phải là nàng vô dụng nhưng không thể tiếp cận được bọn họ. Suốt ngày trời chẳng mấy khi nghỉ ngơi, nàng lại phải hao tổn nước bọt bắt chuyện với gã hộ vệ câm như hến kia nhưng không được, cuối cùng lại không được gì làm nàng tức điên. Trời cũng gần chập tối, bọn họ tìm một khách điếm để nghỉ chân.

Đây chính là thời cơ a, nàng nhìn thấy khách điếm như là một điều khai sáng đầu óc của nàng a. Đây có lẽ là một cơ hội để thử hai người khách lạ kia.

Sau khi chuẩn bị phòng xong, họ hẹn nhau xuống dưới tầng dành cho ăn uống. Bọn họ gọi món ăn lên, nàng len lén nhìn hắn ta cùng gã hộ vệ đang ngồi một chiếc bàn cách xa bọn họ.

Nàng gọi tiểu nhị, nói bên tai hắn điều gì rồi gã gật đầu đi xuống bếp. Chàng bên cạnh hiếu kì hỏi:" Ngươi nói gì với hắn vậy?"

" Chắc là lại nghĩ ra điều gì đó" hắn bên cạnh thong dong gắp thức ăn.

Nàng chu môi:" Tôi là đang làm chuyện nghĩa hiệp a, đừng suy diễn rằng tôi xấu xa vậy chứ"

Nói xong nàng đứng lên tiến đến bàn của hắn ta, hắn ta ngước lên nhìn nàng. Nàng mỉm cười xoa xoa tay đóng vai là kẻ nịnh bợ nói:" Đại nhân, tại hạ rất khâm phục trí thông minh biết được nhiều ngôn ngữ của ngài a"

Hắn ta vẫn thờ ơ nghe nàng nói tiếp, nàng cũng không tức giận nói:" Tại hạ thật lòng ngưỡng mộ ngài. Vì thế hôm nay chính là tại hạ muốn mời đại nhân ăn một bữa cơm. Ngài đừng từ chối a"

Hắn ta vẫn im lặng, nàng cố gắng nói tiếp:" Nhưng mà, tại hạ thật sự hiếu kì nghe nói ngài theo đạo Hồi giáo phải không?"

Hắn ta chợt ngẩn người nhưng chỉ là trong nháy mắt đã khôi phục, hắn ta vẫn nhàn nhã nói:" Đúng thì sao?"

Nàng cười xua tay:" Không, tại hạ không có ý gì hết. Chỉ là tại hạ tò mò về đạo Hồi giáo là gì thôi, ngài có thể chỉ giáo?"

" Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?"

" A?" nàng ngẩn người sau lại cười trừ nói:" Là tại hạ thất lễ, mong đại nhân rộng lượng bỏ qua!"

" Hừ" hắn ta hừ lạnh khinh thường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top