Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 8

TẬP 8

Chị tức giận cóc lên đầu nàng mắng nhẹ:" Lần sau không được tùy tiền trèo cao biết không?!"

Nàng ôm đầu mắt ngập nước:" Oa oa, muội biết rồi, oa oa", nói thế chứ kĩ thuật diễn suất đến độ xuất thần của nàng cũng không được tốt vì đã lâu rồi nàng chưa từng khóc chỉ trừ mắt quá khô nên mới chảy nước mắt sống mà thôi, mà nói thật bị cốc đầu đau a.

Chị biết mình sai nên xoa đầu nàng nói:" Được rồi, chúng ta vào nhà thôi"

Hai người cứ thế sống với nhau được khoảng một tuần, một tuần này có thể nói là nàng rất vui vẻ và ấm áp khi được chị quan tâm đến mình. Nàng nghĩ muốn được thế này quá đi, nhưng mọi chuyện không như ý muốn...

Trước ánh nên chập chờn, nàng lại móc tờ giấy viết bằng máu rra xem. Suy đi ngẫm lại có gì đó không ổn, nếu đã là thần y thì không thể nào hại người dược, aizz, nhưng ông ta lại là ma đầu nên không biết ông ta suy nghĩ đều gì. Có vẻ có điều gì đó bí ẩn...

Rầm...

Cánh cửa đột nhiên bị đá văng ra, nàng giật mình nhìn về phía cửa, có tầm bốn hắc y nhân đang xông vào. Nàng tỏ ra sợ hãi chỉ vào bọn người đó nói:" Các...các người là ai, đừng, đừng qua đây..."

" Bắt lấy ả ta!" giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên. Nàng khẽ nhíu mày, là một cô gái?

Nghe theo lệnh của à ta, ba hắc y nhân còn lại nhanh chóng chạy đến bắt trói nàng. Nàng cũng không phải kẻ yếu đuối bị người ta bắt nạt, cũng nhờ cái suy nghĩ kì quoặc rằng làm đạo diễn cũng có rất nhiều nguy hiểm, tì như làm phim quá dở hơi nên sẽ bị chặn được ăn gạch nên nàng quyết định học võ. Tầm nàng cũng được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi ấy chứ.

Nhưng nàng không thể thể hiện mình không điên nên nàng chỉ chạy tán loạn trong phòng ném tất cả đồ đạc về ba hắc y nhân, ba người đó cứ thế bị nàng làm cho quay vòng. Ả ta tức giận nhìn nàng đang điên cuồng ném đồ vật quát:" Lũ vô dụng, bắt ả ta lại cho ta!"

Bọn chúng không chần chừ nữa nhanh chóng vây đến xung quanh nàng, nàng chưa kịp cảm tưởng gì thì thân hình đã cứng đờ. Nàng thầm mắng chính mình ngu ngốc, nếu biết đã có kinh công tại sao không biết đến điểm nguyệt a! Biết thế nàng đã hành động trước thì đâu ra cớ sự này!

Ả ta tiến lên cạnh nàng bóp lấy hàm nàng trừng mắt nói:" Ngươi không nên ở trên cõi đời này, một ả tiện nhân suốt ngày điên dại làm sao hoàng thượng có thể yêu thương ngươi". Qua tấm khăn che mặt chỉ thấy được mỗi cặp mắt oán hận nhìn nàng. Hoàng thượng? Có lẽ cô gái trước mắt là một phi tần nào đó của gả hoàng thượng kia. Nàng thầm cảm thương cho số phận phi tần trong cung, suốt ngày chỉ biết tranh đấu giành được sủng hạnh của một người không có mấy đoạn chân thành với mình, như vậy họ có hạnh phúc không?

Nhưng trước mắt nàng giờ cảm thương họ có ít gì, nàng đang cảm thương số phận của nàng đây!

Một hắc y nhân đoạt tờ giấy trong tay nàng đưa cho ả ta nói:" Đây là thứ mà cô ta giữ trong tay, là phương thuốc trị độc giết người vô hình". Cô ta cầm tờ giấy lên nhìn rồi mỉm cười nói:" Nếu đã như vậy không bằng ta cho ngươi toại nguyện, đem nguyên liệu trong đây nấu cho ả ta uống!". Nói xong ả ta đem tờ giấy cho hắc y nhân, một làn gió thổi qua hắc y nhân biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top