Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 86

TẬP 86

Coi như nàng bây giờ mới biết được bọn người sứ giả này rất có tố chất làm diễn viên a, nếu mà nàng trở thành đạo diễn nổi tiếng chắc chắn sẽ mời những người này về làm phim nha.

Lại nói năm người nhóm nàng vẫn đứng đờ ra đó nhìn xe ngựa đang đi dửng dưng trước mắt, cứ như rằng chưa có chuyện gì xảy ra với bọn họ. Hắn nghiêng đầu nhìn phía trước:" Có phải chúng ta không nên can thiệp vào chuyện này không?"

Cậu bên cạnh gật đầu nói:" Đúng là thế, chúng ta cứ thế nhìn bọn người đó tự xử lí là được"

Chàng vẫn cứ bình thản mở chiếc quạt ngọc trong tay phất phơ dạo bước theo xe ngựa, thong dong nói:" Dù sao cũng là nhiệm vụ, chúng ta có khó chịu đến đâu cũng phải nhịn mà thôi"

Nàng mở to mắt nhìn chàng, cậu và hắn cũng với cùng vẻ mặt của nàng.

" Gì mà nhịn chứ? Chẳng phải huynh cũng đang khó chịu sao?" cậu bất mãn lên tiếng

" Hửm?" chàng chậm rãi quay lại. Dáng vẻ của chàng mang theo nét phong nhã khó ai bì kịp, nhưng cái ánh nhìn đó làm cậu rợn người a. Cậu cười trừ nịnh nọt nói:" Ha ha, huynh đừng vậy chứ? Ta chỉ là nói đùa thôi, đừng hiểu lầm!"

Chàng liếc nhìn cậu rồi quay lại đi tiếp, những người còn lại cũng cất bước đi theo. Bất chợt... Lộp bộp... lộp bộp...

Nàng đưa tay lên, một giọt nước mưa trong suốt rơi xuống trúng tay nàng. Nàng ngước nhìn trời:" Mưa sao?". Bầu trời bây giờ đã có chút tối do mây đen che mất ánh mặt trời.

Dần dà về sau những giọt mưa lần lượt trút xuống, nhóm người sứ giả gấp rút mặc áo choàng vào ( áo choàng ít thấm nước a, cứ cho là vậy đi. Mình không biết ngày xưa họ mặc gì chống mưa, chắc là lá cây. Nhưng mà mình xem naruto có áo choàng mặc dưới mưa nên mình cho vào luôn. Đừng ném đá mình a)

Nhóm người của nàng vẫn nguyên trạng, không có hành động gì khác thường, bởi họ không đem theo áo choàng.

Nàng ngước nhìn bầu trời, những giọt nước mưa cứ thế trút lên mặt nàng đau rát. Đã bao lâu nàng chưa ở dưới trời mưa thế này? Nàng cũng không nhớ, bởi đã từ lâu nàng đã quên đi cảm giác mát lạnh này bởi nàng luôn cắm đầu vào học hành đến khi vào đại học.

Nàng mỉm cười, một nụ cười thuần túy. Anh bên cạnh ngắm nhìn cũng ngẩn người phút chốc... Hầu hết những nụ cười trước đây của nàng vẫn còn thiếu một chút gì đó. Bây giờ nụ cười ấy hoàn toàn đầy đủ đến mức tuyệt đẹp!

Cậu gặp mưa liền hứng khởi, mỗi bước đi cũng đầy sức sống hơn... Rào...

Một làn nước thẳng tắp bay thẳng lên áo cậu, cơn hào hứng bỗng chốc tan biến. Cậu trừng mắt nhìn kẻ gây ra vụ việc này:" A Thiên, ngươi làm gì vậy hả?!"

Không hiểu tại sao nàng giờ đây rất muốn nghịch nước mưa a, nên gặp vũng nước nào liền nhảy xuống cho nước bắn lên. Một phần cũng muốn trêu chọc những người nam nhân luôn nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ này.

Nàng khoanh tay thách thức:" Ai kêu huynh không né?!"

" Ngươi chết chắc!" cậu tức tốc chạy đến rượt đuổi nàng...

Chàng liếc nhìn hai người cứ như trẻ con rượt đuổi nhau rồi lại nhìn bầu trời:" Có vẻ trời mưa sẽ lâu tạnh đây". Lại nhìn hai người nào đó khinh thường:" Các ngươi còn chơi đùa nữa... A!"

Chưa nói hết câu, một làn nước màu nâu đã bắn lên y phục màu trắng của chàng... Nhịn... nhịn... Rốt cuộc không nhịn được chàng quát lên:" Trì Thiên, nay cả ngươi cũng tham gia với hai người bọn hắn?". Chàng thật sự rất ghét bẩn a, nên mới tức tối thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top