Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 9

TẬP 9

Nàng rất muốn hét lên cứu viện nhưng tiếng nói cứ ú ớ phatt1 ra trong cổ họng hiển nhiên là bị điểm huyệt câm rồi. Cũng thật là xui rủi rằng chị đã đi đâu đó chưa thấy về, nếu không đã có người hét lên nhờ người giúp đỡ. Mà cái lãnh cung âm u cách xa hậu cung này thì kêu rát cổ cũng chưa chắc có ai nghe, trong lòng nàng là từng trận oán niệm. Rơi đâu không rơi lại rơi ngay vào cái triều đại không có trong lịch sử đã thế còn làm vật thế mạng cho cô gái kia, thật đúng là bất công a!
Nhiệt huyết trong nàng đang sôi sục cảm thán thì hắc y nhân ban nãy đã quay về trên tay còn cầm theo chén thuốc đen kịt. Nàng bất giác nuốt nước bọt, mặc dù cái phương thuốc đó có thể sẽ cứu người nhưng không may giống những người trước " ngủm" đi thì sao? Nàng không muốn chết ở cái thế giới mà mình chưa từng biết hình dạng ra sao còn có bao người đẹp... khụ...cảnh đẹp đang chờ mình khám phá a...

Ả ta cười lạnh:" Ngươi rất muốn loại thuốc này chứ gì? Không bằng uống nó đi... À, còn có cả phương thuốc này nữa". Nói rồi ả ta hung hăng bóp lấy miệng nàng bắt nàng há to ra đổ cái thứ thuốc đen kịt cùng tờ giấy ấy vào miệng.

Nàng cố gắng không nuốt vào nhưng bị ả ta siết cằm làm nàng không tự chủ nuốt xuống. Mùi vị đắng chát từ đầu lưỡi truyền đến rồi rơi tụt xuống cổ họng... Một trận đau đớn như muốn tùng xẻo da thịt nàng hiện lên. Mặt nàng trắng bệt muốn hét lên cũng khó khăn, mồ hôi cứ thế rơi xuống.

" Ha ha, con tiện tì nhà ngươi cũng có ngày hôm nay" ả ta cười lớn...

Vút...

Một viên đá nhỏ bay từ ngoài vào đập trúng nàng, nàng liền khụy xuống mệt mỏi. Nàng chậm rãi điều dưỡng khí... Là chị đã cứu nàng sao?

Những người khác chưa kịp hoàn hồn khi nàng đã bị điểm huyệt lại tự động khụy xuống thì nàng đã nhanh chóng chạy ra ngoài. Ả ta chợt tỉnh táo hét:" Đuổi theo con tiện nhân đó cho ta!"

Ba hắc y nhân nhận lệnh truy đuổi phía sau nàng... Nàng không chọn được phương hướng chỉ theo quán tính mà chạy thục mạng. Nàng chạy qua hậu viện của lãnh cung, phía trước có một khúc quanh nơi đó là một bức tường cao lớn cũng là nơi bảo vệ cuối cùng của lãnh cung này.

Lãnh cung được xây dựng phía sau hoàng cung nguy nga như một nơi riêng biệt chỉ được bức tường cao lớn bao phủ, và nơi nàng chạy đến chính là bức tường đó. Nàng đã có diệp đi lạc đến đây, khi biết đây là bức tường cao duy nhất của lãnh cung nàng liền mừng rỡ dùng những phế liệu có sẵn đục một lỗ chó thông ra ngoài. Nàng dự định sẽ trốn ra ngoài bằng cái lỗ chó đó cùng chị nhưng...

Nàng cũng không thèm nghĩ nhiều làm gì nhanh chóng chạy đến bụi cỏ được nàng cố ý đặt ở đấy, rẽ ra, một lỗ thông nhỏ hiện ra. Nàng cúi thấp người bò qua...

Phía sau lỗ chó là một khu rừng đêm dày đặc, nghe nói đó là một khu rừng có vào không có ra vì khi vào đó mọi phương hướng sẽ bị nhiễu loạn. Nàng hít một hơi, phía sau chợt có tiếng động...

Nàng cắn răng bỏ qua suy nghĩ đó chạy về phía trước, dù có bị lạc cũng còn đường sống, nhưng khi rơi vào bàn tay của hắc y nhân kia một đường sống không biết có không.

Những hàng cây to lớn cứ thế rơi vào tầm mắt của nàng, không biết đã chạy bao lâu nhưng nàng vẫn không thấy mệt. Cơn đau cũng không còn nữa...

Nàng chợt dừng lại cước bộ, ánh trăng cũng đã le lói hiện lên. Trước mắt nàng cũng nhờ thế nhìn rõ hơn, nàng đang đứng tại một khoảng đất trống và phía trước nữa chính là vực sâu...

)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top